Sát Thủ Tại Dị Giới (Cuốn 2): Trỗi Dậy

Chương 11: C11



Trong một đống đổ nát,cậu trai trông như Haruto đang mỉm cười thoả mãn vì những skill đã cướp đoạt được của Haruto.
<vì ngươi đã từng nhân từ cho ta một con đường sống nên ta cũng sẽ tha cho ngươi lần này>(Kazic)
Hắn ta quay lưng lại và tính bay lên trời nhưng! Bất chợt,một bàn tay lạnh lẽo đến thấu xương nắm lấy vai hắn và thì thào.
<Ai.....đã cho mày đi>(Haruto)
Hắn bàng hoàng vì người mà hắn đã cướp đoạt hết kĩ năng vẫn còn đứng đó và toả ra áp lực nghẹt thở
------------quay lại vài phút trước
Sau khi hạ gục cả hai người Rulin và Carol,Haruto vẫn còn đứng đó để nhìn lại khuôn mặt hai người sau nhiều năm,Rulin thì có vẻ vẫn còn giữ được nét trẻ con và lùn tịt,nhưng bộ ngực phằng lì của cô giờ đã có chút phát triển. Về phía Carol,trông cô vẫn xinh đẹp như ngày nào nhưng giờ cô đã cột tóc đuôi ngựa.
Từ từ bước tới,cậu giơ tay ra sờ lấy khuôn mặt của cả hai. Nhưng Rulin đã gạt phắt bàn tay của Haruto ra.
<Rulin.......>(Haruto)
<anh còn nhớ tên của tôi cơ à?>(Rulin)
Cô giận dữ nói một cách hằn học.
<chẳng phải em đã gửi thư cho sensei và Carol nói rằng 5 năm sau sẽ gặp lại sao?>(Haruto)
<có lẽ trong lòng anh tôi vẫn chỉ là một sensei,tôi thật khờ dại khi đã lỡ yêu anh>(Rulin)
Cậu quay sang Carol và biểu cảm của cô ấy cũng thế.
<hai người hãy nghe này, thực sự thì.......CẨN THẬN!>(Haruto)
Trước mắt cậu là hai quả cầu lửa màu đen to bự đang bày về phía này,cậu đẩy hai cô gái ra.
{shield}
Một lá chắn hiện ra dưới dạng ấn pháp, nó chặn lại hai quả cầu và nổ tung ngay lập tức.
Cái khiên bị vỡ và Haruto bị thổi bay ra phía sau mình.
Cố đứng vững sau vụ nổ,cậu ngước nhìn kẻ đã bắn hai ma pháp huỷ diệt kia và mắt cậu trợn tròn khi thấy hắn.
Một người giống cậu như đúc,chỉ khác màu mắt.
Hắn ta đáp xuống trước mặt cậu.
<đã lâu rồi nhỉ? Tên giả mạo>(?)

Tên giả mạo? Hắn vừa bảo cậu là giả mạo hắn? Có chuyện gì xảy ra với não của hắn ta à?
<ngươi...là ai?>(Haruto)
Hỏi hắn với một tông giọng nhấn mạnh xen chút nghi vấn,cậu đang dè chừng hắn. Hắn không có một nguồn năng lượng nào trong người cả,kể cả hai quả cầu lửa màu đen kia,không hề nhận diện ra một chút năng lượng hay thuộc tính của hắn.
<ta là ai? Ngươi đang không thể nhớ hay giả ngu vậy?>(?)
<?>(Haruto)
Cậu làm một khuôn mặt khó hiểu khi một kẻ chưa bao giờ gặp gỡ lại bảo rằng đầu óc mình có vấn đề.
<thôi thì....để ta thông não lại cho ngươi biết nhé? Ta là Kazic,Nhất vương song đế>(Kazic)
<Nhất vương song đế?!>(Rulin,Carol)
Còn riêng cậu,cái tên này có chút gì đó quen thuộc với mình,cậu lục tìm trong đống kí ức chẳng khác gì những mảnh vỡ của mình mà nhớ lại nhưng kết quả vẫn là bằng không.
Chỉ nghe thấy tên thôi là cậu đã cảm thấy độ nguy hiểm của tên này.
<Nhất vương......song đế sao?>(Haruto)
Đối với hai cô gái kia chắc hẳn quá lạ lẫm với cái tên này bởi vì sử sách chưa bao giờ ghi lại có cái danh hiệu này,không có một vị vua nào lấy một cái tên như vậy.
<thôi,nói chuyện đủ rồi,giờ thì.....>(Kazic)
Kazic bất chợt xuất hiện trước mặt Haruto và tung một đấm ra,cậu chỉ kịp bắt chéo tay trước mặt để đỡ,kết quả là cuậ bay đi và đâm sập mấy toà nhà ở phía sau. Sau cú đấm,hai tay Haruto tưởng chừng như gãy tới nơi,cảm giác tê dại,đau đớn lam toả gắp những cái xương,thớ cơ,thớ thịt của cậu. Lần đầu tiên,cậu phải chịu cái nỗi đau về thế xác như thế này.
Hai tay cậu buông thõng sau khi đứng dậy,cậu đã mất hết sức lực ở hai tay.
<nào nào,đừng nói là ngươi chỉ còn lại chút sức mạnh như thế thôi nhé?>(Kazic)
Hắn lại xuất hiện một lần nữa phía trước mặt Haruto và đã cậu một cước vào hông. Các đòn đá quá nhanh khiến Haruto không thể nhìn thấy.
Cậu đau đớn đứng dậy và quệt máu ở miệng
{electromagnetic fields}
Một trường điện từ hiện ra phía trên Kazic,hắn vẫn cứ đứng đó mặc dù những tia sét đã đánh đến nơi.
*oang!
Một tiếng nổ rền trời vang lên,những tia sét liên tục đánh xuống người Kazic.

Sau lớp khói bụi,cái bóng dáng của hắn vẫn ở đó,toàn thân hắn không hề bị chút sát thương nào mặc dù đây là ma pháp có thể giết chết cả thần.
Hắn phủi phủi vài hạt bụi ở vai áo của mình và liếc nhìn Haruto với con mắt khinh bỉ.
<ngươi chỉ được như thế thôi sao? Đừng nói với ta là ngươi chỉ như thế thôi nhé?>(Kazic)
Hắn chỉ một ngón tay lên trời,ở đó,có 3 quả cầu với kích thước còn to gấp nhiều lần hai cầu lúc này.
Hắn gian xảo nở nụ cười quỷ quyệt và nhìn xuống phía dưới. Còn Haruto thì khác,cậu vừa liên tục tránh đòn,nhận đòn và để mắt tới hai người con gái kia.
<mau chạy đi hai người!>(Haruto)
<nhưng.......>(Cả hai)
Dù có ghét cậu đến đâu nhưng khi thấy cậu bị bầm dập thế này thì những cảm xúc như trên cũng sẽ biến mất hẳn.
<không nhưng nhị gì cả,hãy chạy đi!>(Haruto)
Nhưng họ không thể chạy được nữa,một quả cầu bao bọc lấy hai người họ và nâng họ lên không trung gần với Kazic.
<đây là hai con đàn bà cua mày hả? Dù không đáng nhưng có lẽ tao sẽ dùng chúng để giải trí sau khi giết ngươi>(Kazic)
<ngươi!......>(Haruto)
Hắn chỉ tay xuống phía dưới,những quả cầu liên tiếp dội xuống cái bóng hình mảnh khảnh của cậu. Cậu liên tục nhảy,dùng ma pháp để tránh né nhưng nó quá khoẻ,nó làm ma pháp của cậu bị nổ tung trước khi có thể chặn lại.
Lớp khói bụi mù mịt cứ thế bốc lên,quang cảnh hoang tàn. Rất may là những người dân đã bỏ chạy kịp thời nhưng trên đường vẫn đầy rấy những xác của binh lính.
Làn khói bụi mờ đi,Haruto đang đứng thở hổn hển. Cổ tay cậu bị cháy xém đến nỗi còn hở cả xương qua cái lớp thị đen xì đó.
Chân cậu run run,đây là cảm giác sợ hãi sao? Cậu không biết rằng cái run này sắp biến cậu trở thành một thực thể vượt qua cả Kazic.
<nhạt nhẽo quá>(Kazic)
Cậu không đáp lại.
{seismic}
Quả cầu nhỏ được tung ra giữa người Kazic nhưng hắn cũng chỉ vung tay một cái là nó tan biến ngay. Điều này cngx chẳng làm Haruto ngạc nhiên chút nào nữa. Phía trên,hai cô gái khóc vì cậu.
{thánh nguyền khí:Eternal Nightmare}

Thanh kiếm hiện ra và những súc tua cắm thẳng vào tay cậu mà hút máu.
Cậu lao về phía Kazic và chém. Hắn chỉ giơ ra một ngón tay là có thể chặn lại lưỡi kiếm của cậu,thậm trí,hắn dùng hai ngón tay của mình để bóp nát lưỡi kiếm của cậu và cho cậu một đấm thẳng mặt.
"Kể cả thế mà vẫn......"(Haruto)
Cậu đâm rầm xuống phía dưới.
<có lẽ phải dùng tới nó thôi>(Haruto)
{hoá q.....}
Trước khi niệm xong,tay phải của cậu đã rơi xuống mặt đất. Máu của cậu phun ra như một vòi nước bị hỏng vậy. Lưỡi kiếm gió còn kèm theo hiệu ứng nguyền rủa chết tiệt khiến cậu đau đớn hơn bình thường ma không thể suy nghĩ được nữa.
Cậu đổ gục xuống đất như một con rối đứt dây.
Kazic hạ mình xuống dưới mặt đất và từ từ bước tới cậu.
<thảm hại quá.....>(Kazic)
Hắn lắc đầu ngao ngán
<có lẽ tao phải cho mày xem lại cái hinh phạt của mày dành cho tao nhỉ?>(Kazic)
Cầm tóc Haruto mà nhấc lên,hắn truyền tải vào đầu cậu một đống kí ức khi bị trừng phạt.
Có khi thì đánh đập,ngâm mình trong ngục dung nham,có khi thì bị đổ chất độc của Chimera lên người,bị bẻ gãy từng cái xương một và lại được chữa lại bởi cái vị thần khác nhau.
Dù chỉ là một chút nhưng Haruto có thể cảm thấy đau đớn mà ôm lấy đầu mình và lien tục nghiến răng ken két.
Xong,chưa thoả mãn,hắn dùng một skill của riêng hắn cướp đoạt tất cả những chỉ số của Haruto,bây giờ,trông Haruto chẳng khác gì một tên dẻ rách bình thường cả. Có lẽ là do hắn nghĩ.
Hắn đá cậu nay xầm vào đống gạch đá phía đối diện
Hắn không biết rằng,cướp đoạt các chỉ số của cậu khiến hắn phải đối mặt với ác quỷ thực sự hàng vạn năm trước.
Kẻ có một bảng chỉ số toàn số 1
---------------
Hitsuga Haruto
Level:1
Chủng tộc:ác thần
Tần công:1
Phòng thủ:1
Mana:1

Tốc độ di chuyển:1
Trí lực:1
Bền bỉ:1
May mắn:1
Quyến rũ:1
-skill
<không có>
-danh hiệu
<không có>
-------------------
Đây không hẳn là cái chỉ số phế thải sau khi bị lấy hết skill và chỉ số. Hắn đã vô tình mở phong ấn cho con quái vật ,đối với con quái vật đó,sức tấn công và các chỉ số khác không thể thống kê ở các thế giới,kẻ mà chỉ với các chỉ số chỉ bằng 1 cũng có thể huỷ diệt cả vô vàn hành tinh,và kẻ đó chính là.....
<vì ngươi đã từng tha cho ta một con đường sống nên ta sẽ rủ lòng thương>(Kazic)
Hắn ta hí hửng quay đầu vì nghĩ rằng từ giờ Haruto chỉ là một tên phế vật từ nay về sau nhưng hắn đã nhầm.
Từ trong đống gạch đá,một bàn tay lạnh lẽo chứa đầy ma lực không hề có ở trong thế giới này chạm vào hắn,hắn rùng mình quay lại và một ánh sáng đỏ chói mắt chiếu thẳng vào đồng tử của mình.
Đây chính là đôi mắt mà hắn đã sợ tới nỗi muốn chết đi ngay lập tức.
<ta đã cho ngươi đi đâu?>(Haruto)
------thiên giới
<xin anh.....đừng nhắc tới cái tên đó>(Fotia)
--------------
Và quay trở lại lời trên,kẻ đó chính là Ma đạo khải huyền vương.
Hắn may mắn né được đấm được tung vào người mình bằng cách đổ người xuống và lùi ra phía sau.
Không gian xoắn lại và bị nhiễu loạn ngay lập tức vì sức mạnh bùng nổ.


------còn nữa