Giống như một người có một chậu nước nóng đột nhiên bỏ tay vào sẽ bị bỏng rát nhưng hai cánh tay chỉ hơi bỏ vào một thoáng sau đó lập tức lấy ra sẽ chỉ khiến cho bàn tay ửng đỏ, không đến mức bị thương tiếp tục thử thêm mấy lần sẽ không còn khó chịu như trước nữa, đương nhiên đây chính là một tuyệt kỹ mà Lưu Đình tổng hộp được.
Ba đạo phù triện của Đường Tiêu tiến vào trong dung nham của địa hỏa xong lập tức lại từ bên trong bay ra, sau khi bay ra tất cả phù triện đều phát ra thanh âm xì xì cùng lúc đó linh hồn của Đường Tiêu sinh ra một cảm giác ngứa ngáy tới tận xương tận tủy nhưng lại không gãi được khiến cho ý chí của con người ta cơ hồ muốn sụp đổ.
Nhưng sau cơn ngứa thì lại là một cảm giác thoải mái vô cùng, giống như là miệng vết thương được kết vảy rồi vậy làn da bắt đầu tái sinh, điều này cho thấy đã dung hợp quá trình Địa Nguyên thành công.
Cứ như vậy lặn xuống rồi bay lên ba đạo phù triện tổng cộng hai trăm bốn mươi ba miếng phù triện tất cả đều phát ra ánh sáng long lanh thuần túy một bộ phận bên trong còn có điện quang rõ ràng là do kết quả cắn nuốt đại lượng hỏa vân tinh linh, hai canh giờ trôi qua thần hồn của Đường Tiêu đã mệt mỏi cực độ, nhưng ba đạo phù triện vẫn vô cùng lóng lánh ánh sáng hiển nhiên hắn đã đột phá thành công tới Địa Nguyên cấp.
Càng về lúc cuối ba đạo phù triện của Đường Tiêu tiến vào trong dung nham địa hỏa càng dài, lẻn vào trong đó càng sâu, Đường Tiêu cảm nhận được ở trong dung nham địa hỏa có một đồ vật thần bí hắn nhịn không được muốn thâm nhập sâu vào một chút, nghiên cứu một phen.
Sau khi xâm nhập Đường Tiêu nhanh chóng vững tin ở trong đó có đồ vật gì đó, đúng lúc này một đoàn bóng đen đột nhiên đánh tới hắn, càng tới gần càng hiện ra một mặt người dọa cho Đường Tiêu kêu to một tiếng đợi Đường Tiêu muốn đuổi theo thì tất cả các phù triện như muốn văng tung tóe vậy.
Ở sâu bên trong địa hỏa dung nham, đối với thần hồn phù triện bị tổn thương quá lớn chủ nhân ngẫu nhiên vài giây đồng hồ còn chịu được nhưng nếu xuyên vào quá sâu, thần hồn nhất định có thể bị tan thành mây khói, Đường Tiêu đương nhiên minh bạch đạo lý này hơn nữa thần hồn của hắn trải qua thời gian dài tẩy lễ như vậy cũng đã cực độ mệt mỏi, thành công tiến vào Địa Nguyên cập Đường Tiêu cảm thấy mình nên trở về là được.
Không dùng Địa Nguyên đan Đường Tiêu chỉ muốn dò xét một phen không ngờ cứ vậy mà tiến tới mặt đất nuốt chửng Âm Xiên vương cự môi nhân, mi ma và đại lượng hỏa vân tinh linh cuối cùng hắn đã đột phá vào Địa Nguyên.
Từ nay Đường Tiêu chính thức là một cường giả Địa Nguyên ở Áo Bỉ Đảo với ba đạo phù triện của hắn cộng thêm pháp kính cường đại, tất cả cường giả Nhân Nguyên trong mắt hắn như con sâu cái kiến vậy không chịu nổi một đòn duỗi một ngón tay ra là có thể giết chết hiện tại cho dù gặp cường giả Địa Nguyên nhị cấp bình thường cũng có thể dễ dàng chiến thắng.
Tiến vào Địa Nguyên cấp xong Đường Tiêu tin tưởng Luyện Yêu Thối Ma Hồ có biến đổi lớn, hắn cần phải nghiên cứu một phen.
- Tiểu tặc kia rõ ràng đã tiến vào Địa Nguyên cấp.
Chung Lam miệng há hốc giống như cả cằm đều muốn rớt xuống vậy.
- Ngươi khó chịu có cần ta giúp ngươi thoải mái một phen không?
Đường Tiêu nheo đôi mắt lại.
- Chết đi tên dâm tặc.
Chung Lam mắng một tiếng.
- Xem ra bổn công tử không dâm ngươi một phen thì ngươi không chịu thôi. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Đường Tiêu giận dữ hướng gần tới Chung Lam tay khoác lên vai của nàng.
- Ta không muốn... ta sai rồi ta không dám mắng công tử nữa.
Thân thể của Chung Lam không thể động đậy sợ tới mức trắng bệch chỉ đành mở miệng cầu xin Đường Tiêu tha thứ.
- Ngươi nói sai là được sao thấy bổn công tử còn trẻ nên lừa gạt phải không?
Đường Tiêu trượt xuống đầu vai của Chung Lam một chút.
- Ngươi muốn thế nào.
Chung Lam trơ mắt nhìn Đường Tiêu chuẩn bị sờ tới ngực của mình can đảm trong lòng của nàng tan biến hết.
- Quỳ xuống.
Đường Tiêu hướng về phía Chung Lam quát to một tiếng.
Chung Lam kinh ngạc nhìn Đường Tiêu quỳ xuống đúng là rất nhục nhã.
- Không chịu sao?
Đường Tiêu lại tiếp tục đưa tay xuống chuẩn bị chạm vào ngực của nàng rồi.
Chung Lam nhìn thấy Đường Tiêu mắt đầy dục hỏa thì trong lòng đại loạn hiện tại ở chỗ này chỉ có nàng và Đường Tiêu mà thôi quỳ xuống thì thật nhục nhã một khi bị hắn sờ ngực về sau cũng không dám cam đoan hắn có tiến thêm vài bước nữa hay không, tấm thân này bị làm nhục tất cả mọi chuyện đều đã xong.
Dươi sự đe dọa tâm lý cực lớn nàng đành phải quỳ xuống trong lòng giận dữ và xấu hổ vô cùng nhưng cũng không dám mắng Đường Tiêu nữa.
.......
- Đường công tử xin công tử thả chị dâu ta ra.
Hơn mười ngày sau, Đường Tiêu triệu hồi Chung Lam ra một lần nữa chuẩn bị đi tới Từ Vân Tông gây chuyện một phen thì Chung Lam đã xin Đường Tiêu.
- Thả nàng, trừ phi ta điên rồi.
Đường Tiêu biết rõ trong bảy con rối của hắn ngoài Chung Lam còn có một nữ nhân khác.
Nữ nhân kia có tu vi Địa Nguyên nhị cấp là vợ của sư huynh Chung Lam họ Văn tên Oanh là Đường Tiêu lợi dụng nàng lừa gạt ra khỏi núi dùng Luyện Yêu Đại Thủ Ấn mà bắt lấy.
- Nàng ta mang thai đã có thai ba tháng ngươi ngay cả phụ nữ có thai cũng không buông tha sao?
Chung Lam bi phẫn nói với Đường Tiêu một thoáng.
Đường Tiêu ngây cả người không trả lời chất vấn của Chung Lam.
- Đường công tử ta biết ngươi không phải là loại người cùng hung cực ác ta biết trong lòng ngươi vẫn còn thiện tâm, trong bụng của chị dâu ta còn có hải tử vô tội nếu như ngươi hại mạng chị ấy thì chính là hai nhân mạng.
- Thiện tâm nực cười!
Đường Tiêu hừ lạnh một tiếng:
- Ta thả nàng ta ra nàng ta trở về Từ Vân Tông nói hết mọi chuyện các cao thủ tới đây tru sát ta ta còn sống được sao?
- Ta bị ngươi bắt ngay cả trái tim cũng sớm mất còn sống là bởi vì không chết được mà thôi căn bản không chờ đợi có ngày trở về ta chỉ xin ngươi có lòng từ bi cho mẫu tử bọn họ một con đường sống Đường công tử ta biết ngươi không phải người xấu.
- Từ trước tời giờ chưa ai nói qua ta là người tốt ta cũng căn bản không muốn làm người tốt không cần dài dòng ta trực tiếp bỏ nàng ta vào trong dược đỉnh luyện chế là được.
Đường Tiêu cắt đứt lời của Chung Lam mà nói.
Những người ở trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ đề biết bí mật Luyện Yêu Thối Ma Hồ của Đường Tiêu cho dù chạy một người Đường Tiêu cũng phải đuổi cùng giết tuyệt, hắn còn không ngốc đến độ vì nhân từ mà bỏ qua tình trạng của bản thân.