Đường Tiêu đặt Dực Thai công chúa xuống đất, trêu chọc nàng.
- Ta. . . . . .
Dực Thai công chúa ngượng ngùng đỏ mặt, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
- Các ngươi tâm tình đủ chưa? Nếu đủ rồi thì mau tới đây chịu chết đi.
Âu Dương Khắc dùng sức đong đưa quạt sắt trong tay, xem ra có vẻ rất khó chịu. Đám nữ tử bạch y vây quanh hắn ra sức đấm lưng, bóp chân, nịnh nọt.
- Ngươi vội vã muốn chết như vậy sao?
Đường Tiêu xoay người lại, lạnh lùng hỏi Âu Dương Khắc.
- Các ngươi lên cho ta.
Âu Dương Khắc vừa rồi thăm dò qua thực lực Đường Tiêu, phát hiện Đường Tiên chỉ mới tiến vào cấp Địa Nguyên mà thôi, cảm thấy đám nữ đệ tử của mình có thể giải quyết ổn thỏa, vì vậy quyết định đong đưa cây quạt ở một bên xem cuộc chiến.
Mấy nữ tử bạch y, thủ hạ của Âu Dương Khắc cũng có thực lực không tầm thường, chí ít có tu vi Địa Nguyên nhất giai, sau khi nhận được mệnh lệnh của Âu Dương Khắc, lập tức lao tới bao vây Đường Tiêu. Đám nữ nhân bạch y này phối hợp rất ăn ý, đưa mắt ra hiệu với nhau, bốn người tấn công về hướng Đường Tiêu, còn hai người chọn Dực Thai công chúa làm mục tiêu, rất rõ ràng muốn bắt Dực Thai công chúa để kiềm chế và uy hiếp Đường Tiêu.
Đường Tiêu liếc nhìn qua, lập tức đoán được tâm tư của những người này, hắn hừ lạnh một tiếng, triệu hoán mấy con khôi lỗi ra ngoài, kết thành trận hình bảo vệ Dực Thai công chúa. Còn hắn triệu hồi ra Vạn Thần Minh chiến giáp mặc lên người, vung vẩy kìm kích, vọt tới mấy nữ tử bạch y.
Một nữ tử bạch y Cấp Địa Nguyên nhất giai không kịp chuẩn bị, bị kìm kích đâm xuyên qua ngực máu tươi ròng ròng chảy ra, Đường Tiêu hoàn toàn không có tâm tư thương hương tiếc ngọc, lập tức rút kìm kích ra khỏi thi thể của nữ nhân kia, lại đánh bay hai nữ đệ tử khác của Âu Dương Khắc.
Những nữ tử bạch y khác vội vàng đề cao cảnh giác, bao vây xung quanh Đường Tiêu, nhưng các nàng không thể làm gì được Vạn Luyện Thần Minh chiến giáp hộ thể Đường Tiêu. Không bao lâu, lại thêm một nữ tử bạch y nữa kêu thảm thiết bay ra, trên người bị đâm một lỗ lớn, sau khi hạ xuống hiển nhiên chết không kịp ngáp.
Hai nữ đệ tử của mình liên tục bỏ mạng, Âu Dương Khắc vẫn ở bên cạnh nhàn nhã đong đưa quạt sắt quan sát, lúc này có chút đứng ngồi không yên, mấy nữ đệ tử vây khốn Đường Tiêu, thoáng chốc đã hai người bỏ mạng. Nếu như giết chết tiểu tử này, công chúa xinh đẹp kia sẽ thuộc về mình, như vậy xem như cũng bù đắp được hai nữ đệ tử này..
Sau khi Âu Dương Khắc quan sát trong chốc lát, đột nhiên ngưng khí biến hóa, một đạo bạch quang trùng thiên, lập tức biến ảo trở thành một con bạch xà cực lớn, há miệng cắn về hướng Đường Tiêu đang hết sức chăm chú chiến đấu.
Mặc dù Đường Tiêu đang cúi đầu đưa lưng về phía Âu Dương Khắc, nhưng cũng không có nghĩa hắn không nhìn thấy uy hiếp khủng khiếp này. Vì mấy phân thân của hắn, hiện tại đều đang nhìn về phía này.
- Phu quân, cẩn thận.
Dực Thai công chúa hô lớn, lúc này vì nhắc nhở Đường Tiêu, dưới tình thế cấp bách, nàng bất giác lại gọi hắn như lời hắn vừa trêu chọc.
Nhưng Dực Thai công chúa gọi chậm hơn một nhịp, nếu không phải Đường Tiêu lợi dụng tầm mắt của mấy phân thân quan sát chiến đấu bên này, đồng thời kịp thời phản ứng, lần này thật đúng là để cho Âu Dương Khắc đắc thủ rồi.
- Một con rắn mà cũng dám khoe khoang trước mặt bổn công tử.
Đường Tiêu hừ lạnh nói, một đạo bạch quang hiện lên, Đường Tiêu ngưng khí hóa điêu, lập tức xông lên thiên không, Tuyết Điêu triển khai hai cánh trắng muốt đẹp đẽ, hai chiếc cánh đột nhiên duỗi ra, mạnh mẽ lao về phía bạch xà.
Bạch xà vốn muốn đánh lén, hơn nữa là đánh lén từ phía sau lưng, căn bản không ngờ lúc này Đường Tiêu sẽ phản kích, không kịp chuẩn bị, thân rắn bị móng vuốt của tuyết điêu xé rách mấy vết máu, thiếu chút nữa đã bị bẻ gảy. Âu Dương Khắc kêu thảm thiết, quay đầu chạy trốn ra xa, nhưng vừa vặn lại chạy trốn về đúng phương hướng mấy phân thân của Đường Tiêu.
Đường Tiêu lập tức điều khiển mấy phân thân phát ra phù triện trong cơ thể, tạo thành một trận hình xoáy ốc cực lớn, đón đầu bạch xà. Bạch xà cũng vội vàng khu động hai đạo phù triện trong cơ thể đón đỡ trận hình xoáy ốc đang lao tới. Kết quả trong nháy mắt, hai đạo phù triện đã bị trận hình xoáy ốc xoắn cho nát bấy, sau đó trận hình xoáy ốc tiếp tục vọt tới trước, xoắn mở hộ thể cương khí của bạch xà, khiến toàn thân nó máu tươi đầm đìa.
- Chọc giận bổn công tử, còn có thể để ngươi chạy thoát được sao?
Đường Tiêu hừ lạnh, Luyện Yêu Đại Thủ Ấn che khuất bầu trời, bạch xà vọt tới trước không có đường tiến, lui về phía sau không có cửa lui, cứ như vậy bị Đường Tiêu gắt gao túm vào trong lòng bàn tay.
Thoáng chốc, bạch xà bị bắt quay trở lại nguyên hình, thân thể Âu Dương Khắc giống như một con ếch xanh bị bóp vỡ, sau đó thu nhận vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ trong cơ thể Đường Tiêu.
Sau khi Đường Tiêu thu thập Âu Dương Khắc, đám nữ đệ tử của Âu Dương Khắc lập tức giống như chim vỡ tổ, tứ tán khắp nơi. Đường Tiêu sao có thể để các nàng chạy trốn? Sau một phen lưới tới, để cho Luyện Yêu Thối Ma Hồ thu vào tất cả hồn phách thi cốt của các nàng, trở thành nguồn dinh dưỡng duy trì vận hành không gian của Luyện Yêu Thối Ma Hồ.
Đám người Âu Dương Khắc cũng được xem là một thế lực nhỏ trong không gian độc lập này, bình thường rất nhiều người đều muốn né tránh bọn hắn, không ngờ lại có thể bị Đường Tiêu diệt sạch như vậy. Người vừa mới nhìn thấy màn này đương nhiên sẽ cho rằng Đường Tiêu mạnh hơn Âu Dương Khắc, vì vậy căn cứ nguyên tắc không nhiều chuyệm, tránh xa Đường Tiêu.
. . . . . .
- Ngươi có nhìn thấy bọn người Thất hoàng tử và Chu Kiền không?
Đường Tiêu đặt Dực Thai công chúa lên đùi mình, hỏi nàng.
Dực Thai công chúa giống như ngồi trong lòng Đường Tiêu, cảm giác có chút ngượng ngùng, xấu hổ, cả buổi nói không ra lời.
- Sao vậy? Sợ choáng váng như vậy sao? Ngay cả ta hỏi cũng không hiểu?
Đường Tiêu nhíu mày. - Ngươi mới choáng váng.
Dực Thai công chúa hờn dỗi, thò tay nắm chặt mặt Đường Tiêu.
- Làm gì vậy?
Đường Tiêu trợn mắt, dọa Dực Thai công chúa giật mình, vội vàng buông lỏng tay ra.
- Ta hỏi sao ngươi không trả lời?
Đường Tiêu lại hỏi tiếp.
- Ta làm gì nhìn thấy bọn họ? Sau khi đi vào, ta chỉ chạy khắp nơi tìm ngươi.
Dực Thai công chúa quay lại trừng mắt nhìn Đường Tiêu, muốn làm nũng trước mặt hắn, nhưng trong lòng vẫn cứ cảm thấy sợ hãi hắn.
- Nếu không có trên mặt đất, mười phần là xuống dưới địa lao.
Đường Tiêu khẽ nhíu mày suy tư, sau đó buông Dực Thai công chúa đứng lên.