Sát Vương

Chương 260: Đấu với đầu đà hồng ý



Nhưng mà, Đường Tiêu mặc dù vừa bước vào Địa Nguyên Cấp hai, cũng đã có được một đạo lực Vân Triện, so với Đầu Đà Hồng Y còn là hiếm thấy. Hơn nữa Khôi Yêu trận lại có thêm Đường Tiêu cấp vào một đạo lực Vân Triện, hắn và Khôi Lỗi toàn bộ chiến lực đánh với Đầu Đà Hồng Y không kém bao nhiêu, có lẽ có thể coi là cùng cấp độ rồi. 

Bị Đầu Đà Hồng Y chụp một chưởng phía trước Đường Tiêu, Đường Tiêu cũng đồng thời từ mặt đất trồi lên, trên người thoát ra một đạo Vân Triện mạnh mẽ, nhanh chóng ngưng tụ thành hình trên không trung.

- Luyện Yêu đại thủ ấn!

Đường Tiêu quát to một tiếng, Đại Thủ Ấn uy mãnh như thế, vốn trước đây vẫn không dám tiêu xài, bây giờ rốt cuộc có thể tùy tiện lấy ra chơi rồi. Cảm giác này giống như đệ tử đến trường mỗi ngày bận học đến ngay cả thời gian ngao du cũng không có. Rốt cuộc nhịn được đến thời gian nghỉ hè, có thể suốt ngày thỏa thích đánh cho đủ, vô cùng thoải mái. 

- Tiểu súc sinh rõ ràng có một đạo lực Vân Triện rồi! Làm sao có thể?
Đầu Đà Hồng Y liền có chút kinh ngạc. Nhưng một lúc sau, trên mặt hắn lập tức khôi phục lại vẻ khinh thường. Bởi vì hai đạo lực Vân Triện so với cùng một đạo Vân Triên, giống như quyền anh cấp bậc 100kg với một gã quyền anh đồng dạng 50kg. Hai bên căn bản không đánh, hoàn toàn có thể trực diện đuổi giết. 

Nhưng rất nhanh, vẻ khinh thường trên mặt Đầu Đà Hồng Y liền biến mất. 

Bởi vì, từ sau lưng Đường Tiêu trên người vài tên Khôi Lỗi lại thoát ra hơn mười đạo Phù Triện, lực đạo cùng hòa vào nhau, Đường Tiêu luyện Yêu Đại Thủ Ấn bên trong!

- Phanh!!

Luyện yêu Đại Thủ ấn và Đầu Đà Hồng Y cự chưởng đối nhau, không khí trong địa lao được thổi ra, toàn bộ địa lao lung la lung lay, đá bay tán loạn, dường như xảy ra trận địa chấn kịch liệt. 

Với sự trợ giúp phía dưới của Khôi Yêu trận, đạo này của Đường Tiêu luyện yêu Đại Thủ Ấn cùng va chạm vào cự chưởng của Đầu Đà Hồng Y về sau, rõ ràng không chút nào yếu thế!

- Tiểu súc sinh này vừa rồi trong mật thất có được bảo bối gì thế? Thực lực sao loáng một cái đã nâng cao lên như vậy? Lần kiểm tra trước không phải chỉ có Địa Nguyên cấp một sao?
Đầu Đà Hồng Y trong nội tâm càng khiếp sợ. Lần thứ nhất hắn cùng tiểu đội Đường Tiêu gặp nhau đã đánh cho đoàn người này quân lính tan rã, không hề có lực đánh lại. Nhưng chỉ trong chớp mắt không thấy, bọn chúng rõ ràng có thể cùng hắn chống cự lại rồi. 
- Tiểu súc sinh này nhất định là lại nắm được kỳ bảo gì tìm được trong mật thất, cho nên công lực đột nhiên tăng mạnh. Nhưng mà lực lượng của hắn không bằng lão nạp, lão nạp nhất định phải nhanh chóng đem hắn luyện thành mới được, phải tóm được kỳ bảo của hắn!
Đầu Đà Hồng Y hạ quyết tâm, tùy ý hành động, lại là một chưởng công kích vào Đường Tiêu. 

Đường Tiêu không chút khách khí, cũng lập tức luyện yêu Đại Thủ Ấn, lại đụng một chưởng với Đầu Đà Hồng Hạc, bên trong địa lao lại được một hồi đất rung núi chuyển. 

Lần này sau khi ra Yêu Đại Thủ Ấn, uy lực rõ ràng tăng lên so với chưởng kia một chút, càng tiếp cận thêm khi cự chưởng với Đầu Đà Hồng Y. 

Cao thủ so chiêu, từng biến hóa nhỏ đều không thể chạy khỏi cảm giác của hai bên, Đầu Đà Hồng Y đã cảm nhận được lực lượng của Đường Tiêu vẫn đang tăng cường về phía sau, liền sợ. Nhưng hắn cũng không có thời gian nghĩ nhiều, vừa rồi một chưởng kia rơi xuống, sau đó lại là một chưởng Đường Tiêu đánh qua, không muốn cho Đường Tiêu cơ hội được thở. 

Đường Tiêu đang đánh hăng, binh tới tướng đỡ, nước tới đất chặn, một chưởng một chưởng tất cả cùng đập xuống Đầu Đà Hồng Y, hắn chậm rãi cảm nhận thấy, nếu luyện yêu Đại Thủ Ấn liên tục phát ra trong thời gian ngắn, cơ hội chính xác sẽ có thêm một chút, hiệu quả sẽ tăng lên, từng chưởng một so với càng tạo nên một tia lực lượng.

Đặc biệt là năm chưởng liên tục của hai bên về sau. Đường Tiêu bên trong cơ thể cuồn cuộn, cảm giác lực của hắn tại thời khắc này đột nhiên lại bị kích tuôn ra lần nữa….

- Oanh!

Chưởng thứ năm đối qua, Đại Thủ Ấn của Đường Tiêu rõ ràng không giống lúc trước nữa, cùng chống lại của Đầu Đà Hồng Y đánh tan như vô hình. Nhưng sau khi đập nát cự chưởng của Đầu Đà Hồng Y, lực lượng đã giảm ước chừng một nửa, lại lực mạnh mẽ hướng về phía bản thể Đầu Đà đập mạnh. 

Năm đi quy một, sau khi liên tục phát năm chưởng, luyện yêu Đại Thủ Ấn uy lực rõ ràng tăng vọt gấp đôi! Liền giống như Game Online bạo lực ở kiếp trước. 

- Phanh!

Đầu Đà Hồng Y dường như bị một ngọn núi đập trúng, gãy đứt mười khúc xương cả người giống như quả bóng da bị đập bay ra ngoài. 

- Đây là công pháp quái dị gì vậy?
Đầu Đà Hồng Y phun ra một ngụm máu tươi, bò dậy khỏi mặt đất, kinh ngạc bất định nhìn Đường Tiêu từng bước từng bước đi tới bên này. 

Đầu Đà Hồng Y bị luyện yêu Đại Thủ Ấn đánh trúng sau đó, ngoại trừ hơn mười khúc xương bị đứt gãy ra còn có chút hoa mắt choáng váng, thậm chí xuất hiện một ít ảo giác. Rõ ràng là thần hồn so với thân thể của hắn bị thương nhiều hơn. 

Đường Tiêu nhìn trúng lợi hại của Đầu Đà Hồng Y, cố ý muốn bắt hắn làm Khôi Lỗi của mình, nhưng Đầu Đà Hồng Y bị một luyện yêu Đại Thủ Ấn của hắn đã bị thương nặng ròi, còn chưa đủ để trực tiếp thu phục hắn, xem ra còn phải đánh mấy bàn tay của hắn, đánh cho hắn tàn phế mới được. 

Ngay khi một chưởng của Đường Tiêu bay ra, Đầu Đà Hồng Y không đối chưởng với Đường Tiêu, xoay người sang chỗ khác chạy trốn đến chỗ xa. Đương nhiên là phát hiện mình không còn là đối thủ của Đường Tiêu, chuẩn bị muốn chạy trốn. 

- Muốn chạy sao? Hừ!

Đường Tiêu không chút nghĩ ngợi, lại đánh ra một luyện yêu Đại Thủ Ấn, ở giữa không trung biến ra một chưởng tìm kiếm, giống như ma trảo cực lớn, hướng thẳng tới chỗ Đầu Đà Hồng Y tháo chạy.

- Phốc!

Đầu Đà Hồng Y vừa chạy được tầm mười trượng liền bị luyện yêu Đại Thủ Ấn bắt lại, Đường Tiêu mạnh mẽ dùng tay lách vào, lập tức đậu vỡ nội tạng kinh mạch của Đầu Đà Hồng Y, nhưng lực đạo của Đại Thủ Ấn này cũng hoàn toàn tiêu hao không còn, vẫn chưa hoàn toàn bắt Đầu Đà Hồng Y vào luyện Yêu Thôi Ma Hồ. 

Nhưng mà Đầu Đà Hồng Y rõ ràng đã bị trọng thương, hoặc là bị Đường Tiêu đột nhiên biểu hiện ra thực lực khiến cho kinh hãi, từ trong không trung bị Đường Tiêu bắt rơi xuống, nằm sấp tại chỗ, thân thể không ngừng run rẩy, rõ ràng cả dũng khí để chạy trốn cũng không có.