Sát Vương

Chương 450: Linh phù thú



Dùng da của yêu thú làm bùa dùng lông của yêu thú làm bút, dùng máu của yêu thú làm mực, lúc lâm địch đối chiến có thể tùy thời tế ra, mang tới một phần vạn đến một phần mười chiến lực của chủ nhân.

Yêu thú bình thường cho dù là Địa Nguyên đỉnh phong tạo thành linh phù cũng không có ý nghĩa quá nhiều, nhưng viễn cổ cự long này tạo ra linh phù, cho dù một phần vạn chiến lực cũng đã là rất khả quan.

Linh phù thú là một loại phù cấp rất cao rồi hơn nữa rất ít khi có được tài liệu này toàn bộ đều là kỳ trân cho nên biểu lộ của Vi Liên cũng trở nên nghiêm túc thận trọng, nàng hít một hơi thật sâu sau đó đem tất cả các tài liệu trên bàn dọn qua một bên, bày ra một đống khối linh thạch quanh người nhắm mắt trầm tư sau đó mới mở ra.

Vi Liên thò tay vẽ bí quyết, hướng về phía viễn cổ cự long ở trên bàn mà vung ngón tay lên xuống trái phải, long lân bay lên tiến tới trước mặt Vi Liên.

Vi Liên tiếp tục nhớ lấy khẩu quyết ngón tay tiếp tục huy động kết trận không bao lâu sau một đạo hỏa diễm từ trong trận phiêu khởi, bao quanh long lân mà cháy lên, miếng long lân này tựa hồ như muốn giãy dụa trốn thoát vậy.

Hỏa diễm tiêu hao rất nhiều linh thạch, linh thạch quanh người Vi Liên càng ngày càng có nhiều linh khí bay ra, chui vào trong thân thể của nàng, từng khối linh thạch trở nên sáng bóng giống như thạch đầu bình thường như đúc.

Hỏa diễm tiếp tục tế luyện, cuối cùng trên long lân cũng phát ra thanh âm xoẹt xoẹt, một XÍch Long cao hơn một trượng trở mình bay ra, đẳng cấp yêu thú, lớp vày trên da đều mơ hồ ẩn chứa hình thể của tính mạng, nhưng đều rất yếu, xem ra chỉ có viễn cổ cự long trong truyền thuyết mới có thể nguyên vẹn hiện ra tính mạng chi hình của mình.

Long lân của ác long này còn hơi mơ hồ, hỏa diễm của Vi Liên vừa rồi đã cung cấp năng lượng cho nó mới khiến nó nhảy ra.

Hiển nhiên Vi Liên không phải lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng này cho nên trên khuôn mặt nàng cũng không có vẻ gì là giật mình, nàng dùng mấy ngón tay biến hóa, tạo một đạo trận pháp, ngay lập tức đem long lân kia nhốt vào trong trận, long lân có vẻ không cam tâm nhưng vô luận nó làm thế nào cũng không tháo chạy ra khỏi trói buộc được.

Tuy nhiên cho dù nó trốn chạy khỏi trói buộc của trận pháp cũng không cách nào thoát khỏi thế giới ý niệm của Đường Tiêu, không gian này vô luận là luyện khí luyên đan hay vẽ bùa đều hiệu quả.

Vi Liên đưa mắt nhìn ác long ở trong trận hai tay liền chăm chú, một đạo trận pháp lại đánh vào bên trong đám lửa xanh luyện hóa long lân.

Sau đó Vi Liên để trên mặt bàn rất nhiều bình thuốc, đem từng bình đổ vào trong long lân đang tế luyện, những phấn dịch này sau khiết dổ vào ngọn lửa xanh bỗng nhiên sáng tối chập chờn bất định, long lân sau khi được tẩy rửa tạp chất cũng càng trở nên sáng hơn.

Vi Liên lại tái diễn động tác vừa rồi tiếp tục dùng lửa xanh tế luyện long lân gia nhập thêm phấn dịch qua nửa canh giờ, Vi Liên đã đình chỉ đốt cháy long lân, thu trận pháp lại, để cho long lân từ từ rơi xuống chiếc bàn đá.

Vi Liên cẩn thận nhfin long lân, nhìn hào quang và sắc màu của nó sau đó đem trận pháp lại đánh tới.

Vừa rồi đuổi nó ra bên ngoài là để tránh cho lửa xanh làm tổn thương linh lực của nó, hiện tại đã hoàn thành đốt cháy dĩ nhiên là phải kéo nó trở về.

Sau khi long lân trở về lập tức ở trên đó xuất hiện từng lân phiến tuy nhiên lúc này lân phiến điêu khắc rõ ràng hơn rất nhiều.

Sau đó Vi Liên lại lấy một cọng lông của nó chế thành phù bút, tay kia thì dùng long huyết tạo thành phù mực sau khi tạo thành xong những phù văn cuối cùng cũng đã kết thành một đạo trận pháp bị khóa ở trong long lân phù.

Long lân đột nhiên rung rung không biết có phải vì nó cảm thấy áp lực xâm nhập hay không mà phù văn cũng trởi nên biến động.

Khuôn mặt của Vi Liên ngưng trọng đánh ra một đạo pháp quyết những đạo pháp quyết này sau khi chìm vào trong long lân, long lân cuối cùng cũng trở nên bình tĩnh lại, những phù văn không trôi nổi bên ngoài nữa càng lúc càng muốn khắc vào trong đó.

Vi Liên lúc này mới thở ra một hơi, quan sát long lân phù thật lâu nàng đột nhiên lại xuất ra một đạo trận pháp khác đánh vào, tế luyện linh thú phù cần phải đánh vào chín đạo trận pháp mới được, yêu thú cấp bậc càng cao thì trận pháp đánh vào càng phải nhiều.

Đương nhiên trận pháp đánh vào càng nhiều thì lúc lâm địch càng phát huy uy lực lớn, nhưng một khi thất bại, rất có thể khiến cho cả lá bùa bị hỏng.

Lại nói tiếp phù sư lúc vẽ bùa kỳ thật cũng mang theo một chút mạo hiểm ở bên trong.

Theo từng đạo trận pháp đánh vào phù văn trên long lân ngày càng nhiều, mà linh khí bắt đầu chuyển động khiến cho long lân biến thành màu ngũ sắc.

Khuôn mặt của Vi Liên ngày càng biến hóa hơn, cho tới bây giờ nàng đã đánh tới mười một đạo trận pháp vào long lân, hiển nhiên đã vượt qua cực hạn của linh thú phù, yêu thú triệu hồi đã có tu vi Địa Nguyên nhất cấp, điều này khiến cho Vi Liên không khỏi mừng rỡ nhưng mỗi khi bên trong long lân có hiện tượng kỳ dị phát sinh thì nàng lại trở nên gấp gáp không ngừng.

Yếu thú tương đương với Địa Nguyên cấp hiện tại đối với Vi Liên không có tác dụng nhiều nếu như muốn phát huy uy lực của nó nhất định phải triệu hồi ra yêu thú có tu vi vượt quá bản thân mới được.

Tốc độ của Vi Liên đánh vào trong trận pháp ngày càng chậm, nguyên một đám phù văn đánh ra tốc độ cũng ngày càng trở nên chậm hơn rốt cuộc bốn đạo trận pháp cũng đã thành công đánh vào trong long lân, long lân đột nhiên xuất hiện một vẻ dị thường điều này cũng khiến cho sắc mặt của Vi Liên đại biến, một lúc sau long lân mới dần trở nên bình tĩnh.

Vi Liên xoa mồ hôi trên trán nhắm mắt trầm tư hồi lâu, tựa hồ đã tìm ra cảm giác nào đó, vì vậy nàng lại đánh hai đạo trận pháp vào trong lá bùa, sau đó bắt đầu trùng kích đạo trận pháp thứ mười tám.

Đạo trận pháp thứ mười tám sau khi đánh vào, linh thú triệu hồi có thể có được thực lực Địa Nguyên nhị cấp, nếu như mười tám đạo trận pháp đều thành công có ý nghĩa là linh thú tương lai triệu hoán sẽ có thực lực Địa Nguyên tứ cấp sơ kỳ, cũng vượt qua tu vi bản thân của Vi Liên hiện tại.

Chín đạo trận pháp chính là một đạo khảm, nhưng mỗi khi qua một đạo khảm, linh thú phù sẽ có đột phá.

Vi Liên cầm bút do dự nhiều lần vẫn chưa hạ xuống, nàng tựa hồ bất định.

- Cầm bút lên thì vẽ đi, ngươi nhất định có thể làm được nếu như vẽ hỏng ta sẽ lấy long lân khác trên người cho ngươi.