Mục Thương cả đêm không dám ngủ, ngày hôm qua nhận được mệnh lệnh của Đường Tiêu giao cho, Mục Thương chỉ nghe hắn nói đi tìm Dực Thai công chúa, không nghĩ rằng về sau hoàng cung cùng Kinh thành có động tĩnh lớn như vậy, cũng không biết có phải là cùng thiếu gia có quan hệ hay không.
Thấy Đường Tiêu bình an trở về, Mục Thương mới thở phào nhẹ nhỏm, Đường Tiêu cũng không nói cho hắn chuyện phát sinh tối hôm qua, chỉ nói trong nội cung có thích khách, hắn bị trì hoãn ở trong tẩm cung của Dực Thai công chúa không cách nào thoát thân.
- Sắc mặt thiếu gia sao trắng bệch như vậy?
Mục Thương rất lo lắng nhìn Đường Tiêu.
- Cái này... Đều là do Dực Thai công chúa kia...
Đường Tiêu nói đến đây thì ngừng lại, cảm giác lời này có chút không đúng lắm.
- Nha.
Mục Thương ý vị thâm trường liếc nhìn Đường Tiêu, sau khi cười cười thì không có hỏi lại.
Chỉ đáng thương Dực Thai công chúa, bị người ta hiểu lầm.
- Trong Kinh thành có một vị Hầu gia họ Vương nào hơn hai mươi tuổi không?
Đường Tiêu nhớ tới người trẻ tuổi áo bào trắng cứu hắn, liền thuận miệng hỏi Mục Thương một câu.
- Ngươi nói là Định Dung Hầu Vương Lâm? Hắn là đài Hầu gia trẻ tuổi nhất trong Kinh thành, đương kim hoàng thượng Chu Hi tự mình tứ phong.
Mục Thương lập tức đoán được Đường Tiêu nói tới ai, bởi vì trong Kinh thành hơn hai mươi tuổi được phong hầu, trước mắt cũng chỉ có một vị này thôi.
- Người này... trước kia là thuộc hạ cha ta sao?
Đường Tiêu hỏi tiếp một câu.
- Không phải.
Mục Thương lắc đầu:
- Về lai lịch của người này, trong Kinh thành có thể thăm dò được không nhiều lắm, chỉ biết hắn tuy tuổi còn trẻ, tu vi võ học lại vô cùng cao, cao đến thâm bất khả trắc, thậm chí có thể suy diễn thiên cơ, cho nên ngay cả đương kim hoàng thượng cũng kính hắn ba phần. Ngày bình thường hắn rất ít cùng người khác kết giao, luôn lộ ra bộ dáng thế ngoại cao nhân, vân đạm phong thanh.
- Thế ngoại cao nhân, vân đạm phong thanh? Ta xem là cố ý diễn trò?
Đường Tiêu lắc đầu, xem ra Mục Thương là nghe ngóng không ra lai lịch của vị Định Dung Hầu kia, bất quá hắn đã ra tay cứu mình, bên trong nhất định sẽ có một ít nguyên nhân, về phần nguyên nhân này là cái gì, chỉ có thể về sau nghĩ biện pháp khác tìm hiểu.
Đường Tiêu nghe Mục Thương nói vị Định Dung Hầu kia tu vi võ học thâm bất khả trắc, trong lòng hắn nổi lên một ý niệm, về sau võ công đại thành, nhất định phải tìm vị Định Dung Hầu này tỷ thí một chút, đánh cho mặt mũi hắn bầm dập, nhìn xem hắn thâm bất khả trắc đến cỡ nào a.
- Ngươi an bài cho người mua về một ít Bổ Huyết đan, không nên quá mức lộ liễu, đừng làm cho người khác nghi ngờ.
Sau khi Đường Tiêu nằm trên giường, lại hướng Mục Thương nói một tiếng.
- Bổ Huyết đan? Cái kia không quan trọng, mỗi tiệm thuốc ở bên trong Kinh thành đều có bán, hơn nữa người mua rất nhiều, ta an bài một ít hạ nhân chia nhau đi mua là được.
Mục Thương hướng Đường Tiêu nhẹ gật đầu, tuy trong lòng của hắn rất kỳ quái, thiếu gia rốt cuộc là mất máu như thế nào, nhưng thiếu gia không nói, hắn tự nhiên sẽ không hỏi nhiều.
Sau khi đuổi Mục Thương đi, trong nội tâm Đường Tiêu có chút nghĩ mà sợ, chuyện vừa rồi quả thật quá nguy hiểm, xém chút nữa là chết ở trong hoàng cung rồi, bất kể là nói như thế nào, cũng coi như thiếu Dực Thai công chúa một phần nhân tình.
Địa Nguyên đan hắn lấy theo trở về, cũng không phải Đường Tiêu keo kiệt không chịu đưa cho Dực Thai công chúa, mà là nàng không muốn. Đường Tiêu ngược lại cũng biết nguyên nhân nàng không muốn, một là nàng tạm thời không cần, hai là bên trong những ngày này, nhất định sẽ tiếp tục điều tra thích khách, vật kia ở trong cung Dực Thai, vạn nhất bị người phát hiện, Dực Thai công chúa xem như nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
Đem toàn bộ nha hoàn đuổi ra khỏi phòng, Đường Tiêu thử vận chân khí, dùng thần thức lấy ra Ngọc Hồ Lô từ trong đan điền mà có được không dễ, sau khi cầm trong tay, hắn rất kinh ngạc phát hiện, vốn là Ngọc Hồ Lô hấp huyết biến thành màu đỏ như máu, trải qua một đêm lại lần nữa khôi phục xanh ngọc trong suốt, ngay cả một đường tơ máu cũng tìm không thấy.
Đường Tiêu nghĩ nửa ngày cũng không hiểu nguyên lý của Ngọc Hồ Lô này, nhưng mà hắn cũng biết rõ, Ngọc Hồ Lô này ẩn sâu trong bí thất của tẩm cung hoàng đế, tất nhiên quan hệ trọng đại, không cẩn thận có khả năng nhận tai ương diệt môn, tuyệt không thể đơn giản để cho người thứ hai biết, cho nên cũng không có tìm Mục Thương tới hỏi.
Tự mình chậm rãi lục lọi, thời gian tới thế giới này lâu rồi, Đường Tiêu cũng đã hiểu được một chút về thế giới này, đợi sau này tu vi võ giả càng ngày càng cao, nhất định có thể tự hành lục lọi ra tác dụng của Ngọc Hồ Lô này.
Bởi vì Ngọc Hồ Lô này xém chút nữa hút khô máu của Đường Tiêu, cho nên Đường Tiêu tạm thời đặt cho nó cái tên là " Hấp huyết Hồ Lô". Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Vốn tên Hấp huyết Hồ Lô do Đường Tiêu đặt cùng tên của nó căn bản không liên quan nhau, Hấp huyết Hồ Lô tên là Luyện Yêu Thối Ma Hồ. Là một thần bí Bảo Hồ Lô từ thời đại Tam Hoàng Ngũ Đế, truyền thừa qua nhiều triều đại mới tới tay hoàng đế Chu Hi, một mực ẩn sâu trong phòng Thần Minh Thiết. Nghe nói tu vi phải vượt qua Thiên Nguyên Cấp, hoặc là có chút cơ duyên xảo hợp, mới có thể bài trừ cấm chế của nó, khiến nó nhận chủ.
Phụ hoàng của Chu Hi dùng cả đời, cũng không có thể cùng Luyện Yêu Thối Ma Hồ kết duyên, dùng tu vi hiện tại của Chu Hi, căn bản ngay cả cấm chế bên ngoài của nó cũng đột phá không được, cho nên hắn cũng một mực đem Luyện Yêu Thối Ma Hồ này để sâu trong mật thất.
Cơ duyên xảo hợp, linh hồn cứng cỏi của Đường Tiêu không chỉ đột phá cấm chế của Luyện Yêu Thối Ma Hồ, còn nhờ Thuỷ tổ trợ giúp, dùng hơn phân nửa máu huyết của hắn làm cho Luyện Yêu Thối Ma Hồ nhận chủ, trong lúc mơ hồ đã thu phục được Ngọc Hồ Lô thần bí này. Vốn lấy tu vi hiện tại của Đường Tiêu, căn bản không cách nào khởi động lực lượng thần bí trong Ngọc Hồ Lô.
Vuốt vuốt nghiên cứu một hồi lâu, Đường Tiêu đem Ngọc Hồ Lô thu lại trong đan điền, hiện tại máu huyết toàn thân hắn chưa đủ, cộng thêm ăn vào mấy viên dược hoàn "thuốc kích thích" không biết tên, đối với thân thể tổn thương thật lớn, những ngày này cũng không cách nào luyện võ, chỉ có thể nằm ở trên giường nuốt Bổ Huyết đan tiến hành tĩnh dưỡng.