Sát Vương

Chương 73: Điểm danh



Giống như một trận chiến với Từ Tiều trên võ đài ngày hôm nay, không có mấy tháng khổ luyện này, không thăng nhập Nhân Nguyên Cấp tam cấp, hiện tại người bị áp bức và lăng nhục đến cực độ chỉ sợ là hắn chứ không phải Từ Tiều. Công chúa Dực Thai cái này là một tiểu tiện nhân, một lòng tâm tâm niệm niệm muốn phản công, khẳng định cũng sẽ không chút do dự đứng về phía Từ Tiều, tuyệt đối sẽ không có nửa điểm đồng tình đối với kẻ yếu đuối thất bại.

Sự thật vĩnh viễn là tàn khốc như thế. Bất kỳ ở kiếp trước, hay là kiếp này, nếu không thể trở thành cường giả, cũng chỉ có thể mặc cho sự tôn nghiêm của mình bị người khác giẫm đạp lên!

Vận mệnh bị tổ chức sát thủ nắm giữ, chỉ có thể nghe lệnh làm việc, cuối cùng bị người ta bán đứng, bị chấp hành tử hình. Trong kiếp này, hắn tuyệt đối không thể để loại thống khổ và tuyệt vọng này phát sinh thêm một lần nữa! Ở kiếp này, mình nhất định phải nắm chặt vận mệnh của mình trong tay! Đường Tiêu ta sẽ nắm giữ sống chết vạn vận trên thế gian ở trong tay mình! Không ai có thể lại vung tay múa chân đối với ta!

Bên ngoài võ đài Thai Kinh Thành, bên trong đường đi truyền đến tiếng gót sắt ken két, còn tiếng động phát ra do khôi giáp binh khí ma xát với sắt thép tạo thành. Trong lúc nhất thời đại địa run rẩy, phong vân biến sắc. 2000 quân Thiết kỵ Ngự lâm quân xếp thành đội hình nghiêm chỉnh chậm rãi bước vào bên trong võ đài. Người dẫn đầu binh lính Ngự lâm quân cầm một cây Long kỳ màu vàng, mặt trên viết một chữ thật to "phương".

Còn cách Điểm tướng đài hơn mười thước, một gã Tiểu thống lĩnh tu vi Nhân Nguyên Cấp ngũ cấp thả người nhảy lên Điểm tướng đài, về hướng Phương Kích báo cáo nói 2000 binh lính Ngự lâm quân đã đến đông đủ, yên lặng đứng chờ Đại thống lĩnh Phương Tướng quân phát lệnh điều khiển.

Phương Kích hướng về phía Tiểu thống lĩnh kia giao phó vài câu gì đó. Sau đó Tiểu thống lĩnh kia xoay người đi tới bên cạnh Điểm tướng đài, cũng về hướng đám sĩ tử quý tộc đứng ở dưới võ đài quát một tiếng:

- Huấn luyện quân sự Đại Minh Triều năm nay chính thức bắt đầu, mọi người lập tức theo số thứ tự trên lệnh bài đại học phủ gửi xuống xếp thành hàng dưới Điểm đem!

Tuy rằng tất cả những đám sĩ tử đều sinh ra trong hào phú, ngày thường đều là nhân vật ngang tàng, nhưng giờ phút này trong võ đài lại có nề nếp một cách khác thường. Quân lệnh như núi. Tại thời điểm này, xuất đầu cãi lời quân lệnh, chính là tự tìm tới cái chết! Huống chi Thất hoàng tử và công chúa Dực Thai tham gia huấn luyện cũng đã dẫn đầu đứng vào hàng ngũ dưới Điểm tướng đài, cho nên không bao lâu, đội ngũ dưới Điểm tương đài đã sắp thành hàng ngũ chỉnh tề.

Đường Tiêu đứng ở cuối đội ngũ. Đối với hắn cơ hội huấn luyện quân sự này sẽ có ích rất lớn trong việc tìm hiểu quy tắc quân ngũ trong thế giới hiện tại này, lại có thể giành được một vài cơ hội thực chiến quý giá, kiểm nghiệm ra thành quả tu luyện của bản thân sau mấy tháng vừa rồi.

Bởi vì ở kiếp trước, trong tổ chức sát thủ, hắn từng tiếp nhận huấn luyện ma quỷ, nên trong phương diện kỷ luật quân đội, Đường Tiêu không có bất kỳ vấn đề gì. nguồn TruyenFull.vn

Mấy trăm quý tộc sĩ tử xếp thành một phương trận nho nhỏ đứng ở ngay dưới Điểm tướng đài. binh lính Ngự lâm quân đội mũ sắt, mặc thiết giáp cũng đều xuống ngựa, tạo thành một phương trận tiến vào võ đài. Tư thế toàn bộ võ đài đầy hào hùng, lập tức có một loại hào khí trang nghiêm trước khi chiến đấu.

Đường Tiêu nhìn về binh lính phương trận chỉnh tề phía sau dò xét một vòng, trong lòng cũng không khỏi thầm có chút kích động. Trước kia, khi hắn làm sát thủ, rất nhiều nhiệm vụ đều là độc lai độc vãng, chỉ thi thoảng mới có mấy nhiệm vụ cần hợp tác với người đồng hành. Nhưng trong nhiệm vụ cũng không có khả năng cùng nhau hành động, cho nên phần lớn thời điểm hắn đều là cô độc hành hiệp.

Mà hiện tại loại tư thế hào hùng này, võ đài điểm binh, chính là sự uy vũ hùng tráng trong giấc mộng của Đường Tiêu. Hắn biết, rất chóng sẽ có một ngày như vậy, hắn sẽ trở thành cường giả trong thế giới này, đứng ở trên Điểm tướng đài cao cao kia, một tiếng đưa ra, triệu Thiết kỵ đi theo hắn đánh Đông dẹp Bắc, vì hắn đánh xuống một giang sơn to lớn.

Đương nhiên, đây cũng giấc mộng của một nam nhân.

...

- Trần Côn!

- Có mặt!

- Hoàng Minh!

- Có mặt!

- Lưu Hoa!

- Có mặt!

- Tạ Phong!

- Có mặt!

- Lý Xuân!

- Có mặt!

- Lý Xuân bước ra khỏi hàng!

- Vâng!

- Lý Xuân ngươi là nữ nhân sao? Hô còn không ra tiếng, đánh nhau cái rắm à!? Hô lại một tiếng! Lý Xuân!

- Có mặt!!!!

Lý Xuân vội vàng hét lớn một tiếng.

Tiểu thống lĩnh ở trên Điểm tướng đài lần lượt điểm danh từng người. Những sĩ tử được điểm nếu giọng nói đáp lại không đủ vang dội, lập tức sẽ bị gọi bước ra khỏi hàng nhận một chút sỉ nhục.

- Đường Tiêu!

- Có mặt!!!!!!!

Đường Tiêu vẫn sốt ruột chờ tới tên của mình. Kết quả kìm nén chân khí hơn mười phút, tới thời điểm này mạnh mẽ phát ra một tiếng, một tiếng gầm cường đại từ hắn phát ra chấn động những người đứng phía trước, khiến mấy kẻ sĩ tử đứng phía trước mặt hắn ngã trên mặt đất. Ngay cả Tiểu thống lĩnh đứng trên Điểm tướng đài cũng giật nảy mình, bản danh sách đang cầm trong tay cũng bị dọa đánh rơi trên mặt đất.

- Kháo! Có cần phải lớn tiếng như vậy không hả!?

Tiểu thống lĩnh cảm thấy thật sự mất mặt, cúi người xuống nhặt bản danh sách lên.

- Cần!!!!!! Cổ họng cũng la không được, đánh trận cái rắm à!!!!!!

Đường Tiêu rống lớn một tiếng như sấm sét, dùng chính những lời nói đã được lưu hành trước đó để gào thét.

- Ta mới là chỉ huy đi!

Đang xoay người tìm bản danh sách, Tiểu thống lĩnh lại bất ngờ không kịp phòng, đặt mông ngồi xuống ghế trên Điểm tướng đài.

Đại thống lĩnh Ngự lâm quân Phương Kích liếc mắt nhìn kỹ Đường Tiêu. Nhất thời hắn có cái nhìn mới đối với vị thiếu gia thuyết quần là áo lượt trong truyền này.

Sau vài phút điểm danh, Tiểu thống lĩnh đem danh sách giao lại cho Đại thống lĩnh Phương Kích, về hướng hắn báo cáo một chút về tình huống:

- Bẩm báo Đại thống lĩnh, tất cả sĩ tử đăng ký trong danh sách, toàn bộ đều đến đông đủ! Bất cứ lúc nào cũng có thể xuất phát!

Phương Kích cầm Phương Thiên Họa Kích trong tay đập thật mạnh một cái xuống mặt đấu, sau đó hướng về phía trước võ đài to như vậy, rống lớn một tiếng:

"Toàn thể lên ngựa! Xuất phát!!!!!!!

Trong nháy mắt, một cỗ khí thế mạnh mẽ lấy Điểm tướng đài làm trung tâm xông ra ngoài. Trong võ đài, mấy trăm sĩ tử hét lên rồi ngã gục. Công chúa Dực Thai muốn thò tay túm lấy Thất hoàng tử, nhưng giữ không chặt, cũng cực kỳ chật vật đặt mông ngồi ở trên mặt đất. Ngay cả Đường Tiêu cũng phải lui vài bước khó khăn lắm mới đứng vững được. Nhưng miễn cưỡng chống cự để đứng vững khiến khí huyết trong cơ thể nhộn nhạo quay cuồng, thiếu chút thì phun ra một búng.