Vãn Hồi Chu đã nói qua với Thẩm Phán về quan hệ trong gia đình mới của mẹ anh.
Vì vậy vừa bước vào Thẩm Phán lướt qua cũng biết người nào là người nào.
Tô Hồng bốn mươi tuổi tái hôn, người đàn ông Tề Hạ lớn hơn bà 5 tuổi.
Vợ trước bệnh qua đời để lại một trai một gái, con trai Tề Minh Hiên, con gái Tề Minh Tư.
Khi Tề Hạ theo đến với kết hôn với Tô Hồng, con cái đều ở nước ngoài, con trai định cư còn con gái vẫn đi du học, nghe ý cũng không tính trở lại.
Kể từ khi vợ cũ bị ung thư qua đời đã bảy năm, Tề Hạ vốn chưa nghĩ đến việc tái hôn cho đến khi ông gặp Tô Hồng.
Tất cả mọi người đều không nghĩ tới Tề Hạ sẽ kết hôn với Tô Hồng, lấy điều kiện gia thế Tề Hạ lúc đó, nói có thể lấy một cô gái trẻ chưa kết hôn cũng không khoa trương.
Tô Hồng tay trắng dựng nghiệp kinh doanh thời trang cũng lớn nhưng tài sản vẫn ít hơn Tề gia.
Khi đó bốn mươi mặc dù chăm sóc bản thân tốt, ngoại hình và khí chất cũng khá nổi bật nhưng vẫn lớn tuổi.
Nhưng mà Tề Hạ rất vừa ý Tô Hồng, bắt đầu theo đuổi.
Sau khi ly dị với Vãn Lợi Dân, Tô Hồng một lòng tập trung vào sự nghiệp, một người phụ nữ gầy dựng sự nghiệp không dễ dàng gì, nhất là còn mang theo Vãn Hồi Chu.
Bà vốn dĩ chưa từng nghĩ đến việc tái hôn, sau đó không chịu nổi sự theo đuổi của Tề Hạ mà cuối cùng vẫn động lòng.
Tô Hồng hỏi qua ý kiến của con trai.
Bây giờ vẫn còn nhớ, con trai luôn luôn ít nói vô cùng nghiêm túc trao đổi với bà một phen.
Thích thì con đồng ý, con ủng hộ mẹ.
Phía Tô Hồng không có vấn đề, bên Tề hạ có nói chuyện với con cái, hai anh em từ nước ngoài chạy về, ôm ý kiến phản đối, cuối cùng không lay chuyển được cha mình đành chạy đi tìm Tô Hồng.
Tô Hồng vừa nhìn cũng biết ý hai anh em là gì, cùng ngày bà liền nói với Tề Hạ đồng ý kết hôn, công chứng tài sản trước khi cưới, bà sẽ không dính dáng đến một phân tài sản của ông, của bà sẽ để lại cho Hồi Chu.
Tề Hạ tất nhiên không đồng ý, cảm thấy đau lòng Tô Hồng.
Ông giáo dục con cái rằng công việc gia đình hay tài sản là do ông kiếm được, ông muốn cho ai thì cho người đó.
Nhưng mà Tô Hồng đã quyết tâm, không công chứng trước sẽ không kết hôn, cuối cùng Tề Hạ bất đắc dĩ vẫn phải đi công chứng.
Chuyện này hai người không nói với ai, hai anh em Tề Minh Hiên, Tề Minh Tư cũng từ nước ngoài trở về.
Hai anh em đều đã có gia đình, cũng nuôi nấng con cái, đứa lớn hôm nay đi học, đứa nhỏ bình thường gửi nhà trẻ nay được dẫn theo tới.
"Ông nội, Vãn Giang Giang vừa về một cái thì ông không ôm con nữa rồi.
" Cô bé nhỏ trên ghế sofa cột tóc hai chùm không vui bĩu môi.
Đây là con gái của Tề Minh Tư.
Từ khi Giang Giang đến, chân không chạm đất được ôm vào phòng khách, Tô Hồng yêu thương vô cùng, Tề Hạ cũng chơi đùa với Giang Giang.
Giang Giang hôm nay mặc đồ con trai, tóc ngắn áo thun hình vịt lớn màu vàng cùng với quần jean, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú có chút bụ bẫm, nghe vậy lanh lảnh nói "Em mới nói là tui mới trở về đó thôi, đã lâu không gặp nên mọi người quan tâm tui, con nói có phải không bà nội?"
Tô Hồng vui vẻ xoa xoa mặt Giang Giang, giọng cũng mềm xuống "Không phải thế sao? Đã lâu không gặp tiểu bảo bối, bà nội không nỡ buông tay.
"
"Giang Giang mới về, Mẫn Mẫn không quậy, ông nội thích con nhất đó.
" Tề Minh Tư dỗ dành con gái nói.
Tề Hạ gật đầu, ôn tồn an ủi "Tới đây ông nội ôm cái nào.
"
"Con không muốn, mọi người đều yêu Vãn Giang Giang, con không muốn qua đó.
" Cô gái nhỏ trượt xuống từ trên ghế sofa tức giận chạy đi.
Tề Minh Tư lúng túng cười, "Con đi xem một chút.
"
Bầu không khí trong phòng khách nhất thời không tốt lắm, Tô Hồng làm như không thấy, vẫn như cũ lấy quà vặt hỏi Giang Giang ăn không, nhóc liền gật đầu vui vẻ nhào tới trong lòng bà nội làm nũng.
Bầu không khí lập tức náo nhiệt lên, mọi người cười ha hả.
Tề Minh Hiên trên ghế sofa khách khí nói chuyện phiếm với Vãn Hồi Chu, Thẩm Phán.
"Thẩm tiên sinh vẫn còn đi học sao?"