"Hướng đó sao?" Ô Tinh Tinh ngước mắt nhìn theo.Đó là hướng nàng chưa đi bao giờ."Hướng đó là đi đến đâu?" A Tiếu hỏi xen vào.Người trả lời cười: "Hướng đó dẫn đến nhiều nơi lắm, nhưng ta biết bọn họ muốn đi đâu! Ta nghe thấy mấy người hầu bàn tán, nói sẽ về kinh thành! Các ngươi biết kinh thành không? Nơi hoàng đế ở đấy! Sống ở kinh thành thì chắc chắn là quan lớn rồi! Không biết đời này trấn chúng ta lấy đâu ra phúc khí lớn như vậy, còn có thể nhìn thấy nhiều quý nhân đến thế......"Ô Tinh Tinh sửng sốt: "Hắn đi rồi?""A, đi rồi." Người trả lời không nhịn được đánh giá Ô Tinh Tinh từ trên xuống dưới, nhẹ giọng hỏi: "Ngươi tìm hắn làm gì?"Chẳng lẽ là tình duyên ngắn ngủi mà quý nhân kia lưu lại?Ô Tinh Tinh nghẹn ngào nói: "Tìm hắn thành thân."Lúc đầu người nọ cả kinh, nhưng sau đó lại bật cười nói: "Cô nương sống ở đâu?"Ô Tinh Tinh: "Trên núi."Người nọ nghe vậy càng cười to: "Trên núi? Đứng nói là ở trên núi, cho dù có ở trong thành cũng không lấy được quý nhân như vậy đâu! Sao ngươi có thể thành thân với hắn chứ? Ngươi đừng mơ tưởng nữa, cũng đừng đi tìm hắn.
Hắn về kinh thành chắc chắn sẽ lấy những tiểu thư thế gia vọng tộc kia.
Thế gia vọng tộc là gì ngươi có hiểu không?"Ô Tinh Tinh lắc đầu."Đó là những người có địa vị có tiền có quyền thế!" Người nọ nhìn Ô Tinh Tinh chằm chằm, ánh mắt nóng rực, "Đúng là ngươi rất xinh đẹp......"Đời này hắn chưa bao giờ nhìn thấy cô nương đẹp như vậy."Nhưng bên cạnh những quý nhân đó không thiếu các cô nương xinh đẹp.
Ngươi đừng quan tâm những lời thề non hẹn biển, thành hôn gì đó hắn nói trước đây, ngươi hãy quên hết đi.
Ngày đó ta thấy đoàn người kia đi gấp như vậy, không chừng là sợ ngươi quấn lấy đó......"Hắn dứt lời, xoa xoa tay, lại nói: "Nghe ta nói, không bằng ngươi cứ ở lại trấn chúng ta tìm một nam tử, gả cho hắn là được......"Vẻ ngoài xinh đẹp thế này, đúng là tu phúc tám đời cũng chưa chắc đã cầu được, chúng ta cũng không chê người đã từng vui vẻ với quý nhân đâu.Trong lòng người này tính toán hết cả.Nhưng thiếu nữ đối diện lại không tiếp lời hắn, chỉ ngơ ngác hỏi: "Hắn sợ ta quấn lấy hắn? Vội vàng chạy ư?""Đúng vậy!" Người này gật đầu thật mạnh.Nếu thiếu nữ nghe xong mà tan nát cõi lòng thì mới dễ tái giá với người khác.Ô Tinh Tinh mím môi dưới, đuôi mắt cụp xuống, giống như có chút khổ sở, có chút uể oải.Nàng lẩm bẩm: "Vậy ta không còn phu quân nữa sao?""Cái đó có gì khó? Tìm một người khác không phải là......!Này này, ngươi đi đâu thế?"Nếu không tìm thấy Quý Viên, Ô Tinh Tinh cũng không có hứng nói chuyện phiếm với hắn, chỉ quay đầu đi về.A Tiếu cau mày, im lặng đi theo phía sau nàng.Người canh giữ ở cổng thành kia vội vàng đuổi theo, nhưng đuổi được một đoạn liền mất dấu."Đúng là kỳ quái, sao hai cô nương này đi nhanh như vậy?".