Bởi vì cậu cư nhiên không cảm thấy phản cảm khi bị Cảnh Vân Trăn hôn.
Da đầu Úc Khải tê dại một trận.
Sao thế sao thế! Rõ ràng cậu thẳng như vậy, thẳng như vậy! Còn thẳng hơn cả sắt thép!
Hệ thống nhỏ giọng: 【 Bảo Nhi, ta sớm nói rồi mà, chỉ số gay của cậu cao tới 90%. 】
Úc Khải: "Ngươi câm miệng đi, không bao giờ có chuyện đó."
Hệ thống: 【Thật đấy, chúng ta sẽ không tùy tiện kéo thẳng nam vào tiểu thuyết đam mỹ đâu. 】
Úc Khải: "Ta không tin, đừng hòng lừa ta biến cong!"
Úc Khải vừa phản bác hệ thống, vừa nâng Cảnh Vân Trăn dậy, đẩy người vào phòng vệ sinh rửa mặt một phen, sau đó lại đỡ hắn trở về phòng, khó khăn đặt người lên trên giường.
Hệ thống:【Có thẳng nam nào mà chịu được bị đồng tính hôn chứ?】
Úc Khải: "Vừa rồi chỉ là bất ngờ, ta chưa kịp phản ứng....."
Chữ lại còn chưa nói ra.
Bẹp một tiếng.
Tên đàn ông chó má nào đó uống say lại đột nhiên vươn tay nắm lấy bờ vai của cậu kéo người vào lòng, còn tiện thể hôn lên một cái.
Úc Khải: "......!"
Trong một đêm nụ hôn đầu và nụ hôn thứ hai đều bị mất!
Tiểu hệ thống lập tức ý vị thâm trường: 【Chậc chậc chậc.】
Úc Khải: "......Đệt"
Úc Tiểu Khải không muốn nói chuyện!
Hệ thống:【 Đừng giãy giụa, Bảo Nhi, cậu chính là gay! 】
"......Ừm." Người đàn ông vừa rồi còn lộn xộn đủ kiểu bị cá mặn mắng, lập tức thành thật, gục đầu xuống, thoạt nhìn còn có chút tủi thân.
"Anh buông tay ra!"
Úc Khải lao lực thoát khỏi lòng ngực của con bạch tuộc Cảnh Vân Trăn này, sau đó lại khó khăn lắm mới dựng thẳng được người hắn, đẩy ra, thở hổn hển vì kiệt sức.
Vì thế cậu liền ngủ ngay tại chỗ, nằm ở bên cạnh Cảnh Vân Trăn.
Thôi, kệ đi.
Hệ thống: 【 Không giãy giụa nữa? 】
Úc Khải khoảnh hai tay trước ngực, an tường bãi công: "Mệt mỏi, cứ như vậy đi."
Thôi, cong thì cong, còn có thể làm gì chứ?
Dù sao Cảnh Vân Trăn cũng chỉ uống say, thoạt nhìn hắn còn say hơn lần trước, không chừng tỉnh lại liền quên hết thì sao?
Úc Khải tự mình an ủi.
Nhưng mà ngày hôm sau, khi tỉnh lại.
Chuyện xấu hổ đã xảy ra, Úc Khải cư nhiên ngủ trong lòng ngực Cảnh Vân Trăn! Còn ôm eo người ta!
Đệt đệt đệt!
Chiện gì zậy? Úc Khải nhớ tư thế ngủ của mình rất thành thật mà, lúc trước ngủ chung với Cảnh Vân Trăn ở một cái giường cũng chưa từng vượt ranh giới bao giờ.
Càng xấu hổ hơn nữa, cậu vừa động, Cảnh Vân Trăn cũng tỉnh, người đàn ông cúi đầu, dáng vẻ buồn ngủ mơ màng, nhìn chàng trai trong lòng ngực: "Tiểu cá mặn? Sao cậu lại......"
Bốn mắt nhìn nhau, này thật mẹ nó xấu hổ!!!
"Ách......tỉnh rồi à?" Úc Khải nhanh chóng thu tay lại, đứng phắt dậy, mở cửa phòng chạy xuống tầng: "Anh, anh đói không? Ăn gì nhé? Em đi làm cho anh?"
Nhìn dáng vẻ hoảng hốt chạy trốn của tiểu cá mặn, người đàn ông nở nụ cười, trong mắt nào còn có nửa phần buồn ngủ.
Cảnh lão cẩu đuổi kịp cậu: "Không cần, ngày hôm qua tôi mua bánh bao đậu, hâm nóng là được."
"À, vậy anh đi hâm nóng đi? Em đi pha hai ly cà phê?"
"Được."
Chờ tới khi Cảnh Vân Trăn đi vào phòng bếp, Úc Khải vẫn luôn không dám nhìn Cảnh Vân Trăn thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Tốt, nhìn dáng vẻ tựa hồ là thật sự quên rồi!
Qua một lát, Cảnh Vân Trăn bưng bánh bao đậu từ lò vi sóng ra, đặt trên bàn: "Ăn đi."
"Ừm!" Úc Khải dùng tay cầm bánh bao.
"Đừng, cẩn thận nóng." Cảnh Vân Trăn đưa cho một đôi đũa.
"Cảm ơn anh." Úc Khải đũa gắp bánh bao đậu lên.
Cắn một miếng nho nhỏ, cắn một miếng, lại cắn một miếng, không cảm giác được Cảnh Vân Trăn có phản ứng gì đặc biệt, sau đó mới dám lén lút ngước mắt nhìn Cảnh Vân Trăn một cái.
Không ngờ đôi mắt đào hoa kia cũng đang nhìn thẳng vào cậu.
Úc Khải bỗng dưng chột dạ, vèo một cái dời đi tầm mắt, nhưng lại nghĩ, không đúng, người bị hôn là cậu mà!
Cậu chột dạ cái gì!
Vì thế cậu lại kiên định dời tầm mắt đối diện với Cảnh Vân Trăn lần nữa.
Nào, xem ai chớp mắt trước!
Cảnh Vân Trăn không so với cậu, hắn đặt ly cà phê trong tay xuống, như suy tư gì đó nhớ lại: "Đúng rồi, tối hôm qua có phải....."
! Úc Khải vội vàng ngắt lời hắn, buông tay, hào phóng tỏ vẻ: "Ừ, anh uống say, là em khó khăn lắm mới mang anh về giường được, không cần cảm ơn."
Úc Tiểu Khải mới không biết tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì, cậu chỉ là một con tiểu cá mặn mà thôi.jpg
Dáng vẻ giấu đầu lòi đuôi này của Úc Khải đã chọc trúng điểm cười của Cảnh Vân Trăn, đôi mắt đào hoa híp lại, cười ha ha ở trên sô pha: "Ha ha ha ha ha ha, tiểu cá mặn, sao cậu lại đáng yêu như vậy chứ ha ha ha!"
Úc Khải: "......!"
Anh cái đồ uống say còn mặt mũi cười người khác, cười cái rắm ấy mà cười!
Đúng lúc này, tiếng mở khóa mật mã cửa vang lên, là Đường Hân Nhiên và hai bảo mẫu tới.
"À, các cậu dậy rồi." Đường Hân Nhiên nhìn về phía Úc Khải: "Thật ngại quá, Tiểu Khải, lại phải chiếm dụng một chút kỳ nghỉ của cậu."
"Có chuyện gì sao?"
"Viện khoa học công nghệ Thiên Long đưa ba loại thiết bị thực tế ảo hình chiếu mới khai phá ra tới đây, hi vọng hai người có thể livestream giới thiệu một chút về sản phẩm để tuyên truyền trước.
Bởi vì có Cảnh Vân Trăn ở đây, cho nên Đường Hân Nhiên dùng danh nghĩa của Viện khoa học công nghệ Thiên Long.
"Được, vậy cứ làm luôn hôm nay đi." Úc Khải để bánh bao xuống lập tức đồng ý.
Dù sao hôm nay cậu cũng không có việc gì làm.
Đường Hân Nhiên: "Cảnh Vân Trăn thì sao? Buổi chiều có việc gì không?"
Cảnh Vân Trăn: "Tôi cũng không có việc gì."
Dù sao có bận việc gì cũng không quan trọng bằng ở cùng cá mặn.
Huống chi hắn cũng là người phát ngôn của Viện khoa học công nghệ Thiên Long.
"Vậy thì tốt quá." Đường Hân Nhiên gọi người đem thiết bị dọn vào, đột nhiên nhận ra quần áo của Cảnh Vân Trăn và Úc Khải đều nhăn nhúm, phun tào nói: "Hai người tối qua xong việc cũng không thay quần áo à?"
Xong, xong việc?!
Khuôn mặt nhỏ của Úc Khải đỏ lên: "Chị Hân, chị nói gì vậy?"
"Tôi nói các cậu hôm qua chắc chắn có uống rượu, không thay quần áo, không thay tất liền lên giường đúng không?"
Đường Hân Nhiên lộ ra vẻ mặt ghét bỏ 'Chậc chậc, đàn ông các cậu đúng là lôi thôi'.
Úc Khải: "À......"
Thực xin lỗi, là cậu lại dơ bẩn orz!
Tiểu hệ thống lại lần nữa phát ra giọng nói ý vị thâm trường:【 Chậc chậc, ký chủ cậu thay đổi rồi, cậu không còn trong sáng nữa! 】
Vì thế hai người trở về rửa mặt một phen, thay đổi một thân quần áo sạch sẽ gọn gàng, đều ỷ vào bản thân đẹp, chuẩn bị trực tiếp mặt mộc livestream.
"Hi, chào mọi người, tôi là Úc Khải."
"Tôi là Cảnh Vân Trăn."
[A a a a a, để ta nhìn xem nào, là ai mở phát sóng trực tiếp! Thế mà lại là Úc bảo của chúng ta, oa đệt, Cảnh ca cư nhiên cũng có mặt! Vui mừng quá sức!!!]
[! Là ai, cuối tuần không ra ngoài chơi, ở nhà lướt tới Úc bảo và Cảnh ca cùng nhau phát sóng trực tiếp!]
[Là ta! Dựa vào vận may lướt tới.jpg]
"Hôm nay chuẩn bị đánh giá một chút về ba sản phẩm của Viện khoa học công nghệ Thiên Long với mọi người, ừmmm..... chúng ta xem hướng dẫn trước nào."
Úc Khải nói rồi cùng Cảnh Vân Trăn cầm lấy bản hướng dẫn bắt đầu nghiên cứu.
[Ha ha h! Ta hiểu, Úc bảo lại không cần đào tạo đã lên cầm cương luôn phải không?]
[Cười chết mất, phát sóng trực tiếp quen thuộc, phương thức quen thuộc, quả nhiên vẫn là Úc bảo ngày xưa!]
Đổi lại là chủ blog khác nếu ngay tại chỗ đọc hướng dẫn, có lẽ quần chúng vây xem đã sớm nổ tung, nhưng Úc Khải và Cảnh Vân Trăn thì khác, bọn họ quá đẹp.
Cho dù không cần làm gì, chỉ ở trước màn ảnh, đều khiến người không rời mắt đi được, hận không thể cho thời gian trôi qua chậm một chút.
Đặc biệt là khi đầu hai người ghé lại rất gần, đó chính là gấp đôi vẻ đẹp trai!
Ai không thích nhìn trai đẹp tựa gần nhau chứ!?
[Mẹ ơi! Hai người đàn ông này lại dùng vẻ đẹp giết con!]
[Đẹp trai quá đẹp trai quá! Hít hít!]
Cái máy này có tên là "Máy chiếu gia dụng 3D Thiên Long", nó không quá giống với máy chiếu thực tế ảo mà đợt trước bọn họ mang đi triển lãm quốc tế.
Bởi vì chế tạo cái đó thực sự rất tốn kém.
Lấy đơn vị là trăm triệu, người thường căn bản không mua nổi.
Mà phiên bản đơn giản hóa này lại rẻ hơn rất nhiều.
Nhưng tuy nói là bản đơn giản hóa, nhưng hiệu quả hình chiếu của nó vẫn vô cùng tuyệt vời!
Mặc kệ là để xem phim hay là xem phim hoạt hình, đều sẽ có một loại hiệu ứng lập thể vượt xa 3D.
Rất là thật.
Giá bán hơn 8000, dù sao cũng không phải nhu yếu phẩm, tuy có hơi đắt, nhưng nếu người thường muốn mua, tích cóp tiền cũng có thể mua được.
Đương nhiên, đây là giá bán với người trong nước, người nước ngoài muốn mua có thể lên tới 20 nghìn.
Đừng hỏi, hỏi chính là phúc lợi đặc biệt cho người Thiên Long!
Mặt khác, quốc gia ba ba còn khai phá một máy chiếu quản gia mini trí năng.
Đó là một máy chiếu chỉ lớn bằng hai nắm tay, có thể chiếu ra hình ảnh từ giữa.
Sau đó người dùng thông qua một cái app trên di động là có thể dẫn hình tượng idol, nhân vật hoạt hình hoặc game mà mình thích vào, chế tạo thành hình chiếu nhân vật thực tế ảo lập thể!
Còn có thể cài đặt sẵn và tương tác với nó, hình chiếu này được kết nối với hệ thống trí năng ở nhà, chỉ cần nói với nó "xx, xin hãy giúp tôi xx."
Là nó có thể làm được.
Tắt đèn, bật đèn, mở điều hòa, bật nhạc đều là thao tac cơ bản, còn có thể trò chuyện với nó, kể chuyện, lên mạng tìm kiếm thực đơn và gọi điện thoại, báo cảnh sát v.v.
Nó có cảm biến hồng ngoại, khi bạn tới gần, nhân vật sẽ tự động hiện lên chào mừng bạn.
Sau đó mỗi ngày về nhà đều có thể nghe thấy anh / thần tượng/bà xã ông xã giả tưởng của người nhẹ nhàng ngọt ngào nói "Thân ái, chào mừng về nhà" nữa!
Quả thực là phá vỡ khoảng cách!
[ Wow, nếu mua cái này, có phải ta có thể mang tất cả vợ yêu của ta ở trên giấy về nhà rồi không ha ha ha!]
[Yêu yêu!! Ta muốn hình Úc bảo! Không ai được tranh với ta!]
[A, muốn mua cái này! Mẹ ta đã mất nhiều năm, có phải có thể thông qua hình ảnh lúc bà còn sống một lần nữa chiếu ra không, thật sự rất muốn nói chuyện với mẹ QAQ ]
"Hầu hết những chức năng cá nhân hóa này đều là miễn phí, nhưng cũng có thu phí phục vụ, khoa học công nghệ Thiên Long hợp tác với hơn 100 minh tinh trong nước cùng hơn 40 công ty game manga anime nước ngoài, đang dần dần phát triển các dự án nhân vật chính hãng đã có trên thị trường, nhân vật sẽ có hình tượng và giọng nói độc quyền, ngoài ra còn có một vài đặc hiệu phải trả phí....."
Úc Khải chọc chọc màn hình vài cái, sau đó lộ ra vẻ mặt ông lão ngồi trên tàu điện ngầm xem di động: "Nhưng tôi nghĩ hẳn là sẽ không có ai mua đâu."
Cảnh Vân Trăn bên cạnh đầy hứng thú mở phần mềm này ra, hắn ấn ấn.
Úc Khải: "Anh, anh đang làm gì thế?"
Cảnh Vân Trăn: "Cậu đấy."
Úc Khải: "Hả?"
Qua một lát, liền nhìn thấy Cảnh Vân Trăn dùng di động kết nối với máy chiếu quản gia, sau đó bên trong xuất hiện một con Úc Khải lộng lẫy.
Vì sao lại dùng từ "con"? Bởi vì đây là Úc Khải mặc áo ngủ cá mặn, trời mới biết Cảnh Vân Trăn đã lén lút chụp không ít hình ảnh cậu mặc áo ngủ cá mặn lúc nào, 360 đều có.
Nhưng vì vấn đề góc chụp, kết hợp ra hình bị cong vênh, thoạt nhìn có vẻ không thông minh cho lắm.
Còn lộng lẫy? Là trong quá trình Cảnh Vân Trăn nặn cá, thêm vào cho cậu các loại đồ vật kỳ quái, ví dụ như vương miện siêu to khổng lồ, đôi cánh tản ra ánh sáng cao quý, còn cưỡi một chiếc tên lửa màu đỏ.
Cảnh Vân Trăn: "Thế nào? Tôi làm tốt lắm đúng không? Những đặc hiệu này còn phải bỏ tiền mới có thể giải khóa đấy."
Úc Khải: " "
Này mẹ nó?! Anh nói đây là tôi?!
Còn thêm đặc hiệu tốn tiền cho tôi? Tôi thay quốc gia ba ba cảm ơn anh!
[ Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!!! ]
[ Ta cười chết mất ha ha ha ha!! ]
[ Úc Khải:《 Nhưng tôi nghĩ hẳn là sẽ không có ai mua đâu 》]
[ Cảnh Vân Trăn là anti-fan của Úc bảo đúng không! Đúng không? Đúng không? Nhất định là vậy đúng không!]
[Các ngươi biết cái gì? Cảnh ca đây là dùng hành động thực tế chứng minh với chúng ta, không cần phải tốn tiền, đang tiết kiệm tiền cho chúng ta đấy!]
[Ha ha ha, sao lại tìm tới hai kẻ ngốc làm đại ngôn như vậy, viện khoa học công nghệ Thiên Long thật muốn khóc!]
[Ta thật sự buồn cười muốn chết ha ha ha! ]
Hôm nay fan Kình Ngư ngược hướng mang hóa (1/1)
Cảnh Vân Trăn mới mặc kệ bình luận nói gì, cư nhiên còn lưu lại con cá mặn nhỏ nhìn không quá thông minh này nữa, định trở về tiếp tục tối ưu hóa (mặc thêm quần áo).
Nếu sản phẩm này đã hoàn thành ngược hướng mang hóa, à không, là giới thiệu xong rồi, vậy nên tiến hành hạng mục tiếp theo, một khoản mấy chiếu game 3D.
Cái này rất tuyệt vời.
Ngoài bản thân máy móc chiếu hình ra, còn có hai tay cầm điều khiển và hai cái tương tự như "máy chạy bộ hình số 8", người có thể đứng ở bên trên chuyển động, tùy ý chuyển hướng, bên ngoài giống với "máy chạy bộ VR" của Tây đại lục, nhưng cảm biến của nước Thiên Long càng nhanh nhạy hơn, tốc độ phản ứng nhanh hơn, cơ hồ không có lùi lại, thậm chí có thể làm được tốc độ thay đổi vô hạn.
Úc Khải lại cầm bản hướng dẫn nhìn hồi lâu.
"Cái này thật tuyệt! Ừm, chúng ta chơi cái gì mới được đây."
Cảnh Vân Trăn nóng lòng muốn thử mà định lên tiếng, Úc Khải đột nhiên cảm thấy không ổn, vội vàng nói: "Không đánh địa chủ!"
Cậu từ chối, cậu còn muốn điểm nhân khí có được không!
Nếu fan thấy hình tượng nhân vật của bọn họ, có lẽ lần này Úc Khải không chỉ đơn giản là rớt điểm nhân khí như vậy.
Là tuyết lở.
Là hủy diệt.
Là tử vong.
Là giới hạn mà sinh mệnh không thể thừa nhận nổi!
Cậu còn cần thể diện!
Cảnh Vân Trăn: "Không phải, cậu xem cái này."
Hắn lấy ra một trò chơi từ hộp thiết bị, nó khác với đĩa game trên thị trường, bề ngoài có vẻ giống USB.
Úc Khải: "Trò chơi gì?"
Cảnh Vân Trăn: "《 Người đàn ông chân chính siêu cấp đẹp trai dùng tình yêu và hi vọng cứu vớt thế giới 》."
Úc Khải:???
Cái tên quỷ quái gì vậy.
Cảm giác quen thuộc quỷ dị này! Cậu cảm thấy có gì đó sai sai, vẻ mặt nghi ngờ nhìn qua.
Cảnh Vân Trăn giải thích nói: "Tôi đầu tư trò chơi này."
Úc Khải: "......"
A, cư nhiên không hề bất ngờ.
Cảnh Vân Trăn vươn tay, thuần thục mạnh mẽ kéo lại Úc Khải đã bắt đầu dùng đầu ngón chân mọi mặt đất, sau đó lại đưa tay cầm điều khiển cho cậu, cùng nhau chơi game.
Cư nhiên còn có thể kết nối.
Được, đến đây đi, để trẫm nhìn xem Cảnh Vân Trăn còn có thể có bao nhiêu kinh hỉ mà trẫm chưa biết.
Khi bật màn hình chiếu lên, thiết bị game khởi động, vút! Ở giữa "thiết bị đi lại" đột nhiên xuất hiện hai dấu chân, ám chỉ bọn họ dẫm lên.
Bọn học giẫm lên, trước mắt xuất hiện ba nhân vật đen nhanh để lựa chọn.
Trên đỉnh đầu phân biệt là "Rất đẹp trai", "Siêu cấp đẹp trai", "Đẹp trai nhất thế giới".
[Oa! Giống như thật vậy!]
[Khiếp sợ, nhân vật cư nhiên xuất hiện trước mặt!]
Úc Khải nhìn nhìn ba cái tên da đen trước mặt, dựa theo chỉ dẫn, giơ tay phải ấn chọn, chọn nhân vật thứ ba "Đẹp trai nhất thế giới" kia.
Một giây sau khi lựa chọn liền "Gameover".
Nhìn mấy chữ to máu chảy đầm đìa trên không trung, đầu Úc Khải đầy dấu chấm hỏi:????
"Nhân vật này là chế tạo riêng cho anh đây." Cảnh Vân Trăn kêu ngạo hất cằm lên, cầm lấy tay điều khiển, quả nhiên thành công lựa chọn nhân vật kia.
Úc Khải: "......"
Không hổ là anh!
[ Ha ha ha, @ Cảnh Vân Trăn đẹp trai nhất thế giới! ]
[Vĩnh viễn không quên bản thân đẹp trai nhất thế giới Cảnh ca.jpg]
"Nhưng mà, nếu cậu thích thì—— liền cho cậu." Cảnh Vân Trăn nói xong đưa tay cầm điều khiển của mình cho Úc Khải, sau đó cầm lấy tay cầm điều khiển của cậu, khuỵu gối chọn vị "Siêu cấp đẹp trai" kia.
[ Yo~~~ Cảnh ca cư nhiên đem danh hiệu "Đẹp trai nhất thế giới" cho Úc bảo! ]
[Các chị em, xông lên nào!]
Úc Khải cầm tay điều khiển, nhìn nhân vật đen nhánh trước mặt chậm rãi quay lại, đột nhiên, cậu lại có một cảm giác không ổn, vừa định trốn, nhưng đã không kịp nữa rồi.
Giây tiếp theo, Úc Khải thiếu chút nữa bị ánh sáng đột ngột xuất hiện chói mù mắt cá!
Nhân vật đen nhánh kia xoay đầu lại, trước người nó lại là ánh sáng ngũ sắc đầy cao quý!
Sáng tới mức lục thân không nhận! Lục thần vô chủ! Lục thủ băng hoa (bông hoa tuyết sáu cánh)! Lục súc bất an! Lục....lục căn thanh tịnh!
[Má ơi, sáng quá! Mắt ta sắp mù!]
Vốn Úc Khải cho rằng như này đã là cực hạn, kết quả sau khi nhân vật của Cảnh Vân Trăn cũng xuất hiện, hai vật thể phát sáng kia cư nhiên bay về phía bọn họ.
Úc Khải:???
WTF?!
Cậu theo bản năng lùi về phía sau, lại bị Cảnh Vân Trăn bắt được.
Sau đó vật thể phát sáng kia cư nhiên bay qua trực tiếp gắn vào người cậu!
Từ đầu tới chân, hoàn mỹ vừa người.
[ ]
[Đệt, đây là trang bị giả thuyết sao?! Ngầu lòi!]
Còn không phải sao, theo Cảnh Vân Trăn nâng lên tay cầm, vũ khí phát sáng trên tay hắn cũng múa may theo.
[Đây còn không phải game thực tế ảo nhìn bằng mắt thường sao?! Quá mạnh!!]
[A a a a a, ngầu quá!! Ta cũng muốn chơi!!]
[Khoan đã, Úc Khải có khỏe không ha ha ha ha!]
[Ha ha ha, vẻ mặt Úc Khải sống không còn gì luyến tiếc ha ha!!]
Úc Khải có khỏe không? Không, cậu không khỏe, như này còn không bằng chơi đấu địa chủ!
Ít nhất là bằng phẳng, không đến mức phát sáng 360 độ, còn trực tiếp bọc lấy cậu cùng nhau sáng lên!
"Ngầu không?" Cảnh Vân Trăn dường như không nhìn thấy mắt cá chết mệt mỏi của Úc Khải, đầy đắc ý điều khiển tay cầm click vào game.
Giây tiếp theo, cảnh tượng trước mắt đột nhiên vặn vẹo thành một vòng tròn thu nạp!
Hiệu quả thị giác tới quá mạnh, Úc Khải thiếu chút nữa không đứng vững, được Cảnh Vân Trăn đã sớm chuẩn bị ôm lấy.
Ngay sau đó, hình ảnh trước mắt thay đổi, bọn họ đi tới trước một biển hoa.
Đúng vậy, ở thư phòng diện tích không lớn mấy này của Úc Khải, cư nhiên xuất hiện một biển hoa, đó là một mảnh hoa oải hương màu tím, liếc mắt một cái không nhìn thấy điểm cuối, ánh mặt trời chiếu xuống mặt đất, cánh hoa theo gió nhẹ nhàng đong đưa, mọi thứ chân thực tới mức khiến người không thể tin vào mắt mình.
Quá xinh đẹp!
[!!!! ]
Bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp xuất hiện một đống dấu chấm than.
[Trời ơi!! Cái này giống thật quá?!]
Mà lúc này, đại khái là tới một không gian sáng ngời, quần áo trên người Úc Khải và Cảnh Vân Trăn cũng không phát sáng nữa.
Lúc này Úc Khải mới nhìn rõ, kỳ thực bọn họ mặc cũng không xấu lắm.
Ngược lại rất là ngầu lòi!
Áo giáp màu bạc, áo choàng màu đỏ, trường thương hoa lệ!
Đây cư nhiên là một trò chơi phong cách võ hiệp vô cùng huyễn khốc!
[ A a a a a! Ông trời ơi! Quá đẹp trai! Cái game này!]
[Thật không dám tin, đây cư nhiên là game và máy chơi game mà nước mình có thể chế tạo ra!]
[Chúa ơi, ngành sản xuất game nước mình sắp trỗi dậy rồi sao?!]
[Quá mạnh, quá mạnh, ta đã không nói nên lời!]
Úc Khải cũng lập tức thay đổi cái nhìn về trò chơi này, tràn đầy hứng thú đi nghiên cứu, cậu dựa vào thiết bị đi lại đi khắp nơi.
Đi tới đi lui, Cảnh Vân Trăn đột nhiên hô lên: "Cẩn thận!"
Úc Khải còn chưa kịp phản ứng, Cảnh Vân Trăn đã kéo cậu tới bên người, sau đó một thanh ngân bên hôn hắn đâm qua, lập tức đâm chết con dã thú đang xông tới đây!
[ Cảnh ca anh hùng cứu mỹ nhân! ]
[Vừa rồi ta đã chú ý tới, Cảnh ca vẫn luôn chú ý tới Úc bảo của chúng ta có được không? Ánh mắt như chưa rời khỏi cậu ấy bao giờ! Đôi mắt sẽ không biết nói dối!]
[Fuck!]
Con dã thú kia cũng vô cùng giống thật, vẻ ngoài to và giống như con gấu, nhưng cả người lại mọc đầy gai nhọn.
Càng đáng sợ hơn là, ở nơi xa cư nhiên xuất hiện vài con quái vật như vậy đang chạy tới!
Không chỉ Úc Khải bị hoảng sợ, ngay cả quần chúng vây xem trong phòng phát sóng trực tiếp cũng bị dọa.
[Đệt! Làm ta sợ đến giật cả mình!]
[Cái này quá dọa người rồi nhỉ?! Xong rồi, hu hu hu, ta không dám chơi! ]
[ Ta cũng không dám, thật là đáng sợ! ]
Đường Hân Nhiên thấy tín nhắn trong phòng phát sóng trực tiếp, lại đi điều chỉnh hình thức giúp Cảnh Vân Trăn bọn họ một chút, đổi thành hình thức "Hòa bình".
Sau đó đám quái vật đó lập tức biến thành.....biến thành một đám thạch trái cây nhỏ đủ mọi màu sắc?!
Chọc một chút, thạch trái cây nhỏ -2HP, lại chọc một chút, thạch trái cây nhỏ -2HP, lại chọc một chút, thạch trái cây nhỏ, thạch trái cây nhỏ cư nhiên khóc nhè!
"Hu hu hu hu......"
Úc Khải: "......"
Úc Khải không hạ thủ được.
[ Ha ha ha ha, quá đáng yêu rồi! ]
[Trời ơi, phong cách lập tức thay đổi!]
[Cười chết mất ha ha ha!]
"Cậu cũng quá mềm lòng! Đây cũng không phải là tác phong của đàn ông đích thực!" Cảnh Vân Trăn lãnh khốc vô tình chọc chết đám thạch trái cây kia, bẹp, rớt ra một cái trang bị, là một cái mũ đội đầu.
Cảnh Vân Trăn nhặt lên đưa cho Úc Khải đội, trên đầu Úc Khải liền nhiều thêm....nhiều thêm một cái mũ bắn súng đậu Hà Lan?
Còn là loại bắn ra đạn.
Úc Khải: "......"
Biu biu bắn ra bên ngoài, bắn cho một đám thạch trái cây hu hu hu rơi lệ.
Bình luận bị manh khóc!
Sau khi đổi sang hình thức hòa bình, chủ tuyến của trò chơi không phải đánh quái thăng cấp, mà là cày ruộng làm ruộng, xây nhà, đào quặng, thu thập tài liệu, chế tạo thời trang.
Ưu thế Âu hoàng của Úc Khải lại thể hiện trong trò chơi, phàm là thạch trái cây bị cậu chọc qua, đều có thể rơi ra trang bị.
Vì thế hai người phối hợp ăn ý, Úc Khải chọc thạch trái cây, Cảnh Vân Trăn nhặt trang bị, Úc Khải gieo giống, Cảnh Vân Trăn tưới nước bón phân, Úc Khải xây nhà, Cảnh Vân Trăn chặt cây dọn đầu gỗ.
Rất nhanh, bọn họ liền gom đủ hai bộ trang bị, xới hai mảnh ruộng, thậm chí còn xây một căn nhà nhỏ.
[Có nhà!! Có nhà!]
[Bước tiếp theo có phải có thể chế tạo chiếc xe bò đúng không.jpg]
Quần chúng vây xem trong phòng phát sóng trực tiếp cũng hưng phấn theo, càng ngày càng nhiều người tiến vào, rất nhanh lại đột phá một triệu, sôi nổi chờ mong về trò chơi và thiết bị này.
[A a a a a!!! Ta quá mong đợi quá mong đợi!!]
[Ta thích game này, vừa có thể giải trí vừa có thể rèn luyện thân thể!]
[Mau chính thức mở bán đi, mặc kệ bao nhiêu tiền, ta đều mua! Ta thật sự rất muốn chơi!!]
Như này còn chưa hết, đêm đó, Official Weibo của Viện Khoa học công nghệ Thiên Long liền lên tiếng, bọn họ sẽ trưng bày phiên bản đầy đủ của trò chơi này tại Triển lãm trò chơi toàn cầu, đồng thời ngoài khoản game một người chơi này ra, còn có một khoản game võng du đang trong giai đoạn nghiên cứu phát minh.
[ A a a a a, võng du!!! ]
[Trời ơi a a a a a!! Đây còn không phải game thực tế ảo sao?!]
[Còn là thực tế ảo bằng mắt thường! Thì ra game thực tế ảo lại cách chúng ta gần như vậy sao?! Quá tuyệt!!]
[ A a a a a, like mạnh!]
[Nước chúng ta mấy năm nay thật sự quá lợi hại!!]
Nếu ở trước kia, chắc chắn bọn họ sẽ không tin nước Thiên Long có thể có năng lực như vậy, mà hiện giờ mọi thứ đều chân thật bày ra trước mặt bọn họ!
Đã thể nghiệm quá phiên bản đầu tiên, Úc Khải mệt sắp chết, bọn họ hơi cả một buổi trưa, cuối cùng cũng làm xong cái nhà, cậu liền thật sự không đứng dậy nổi, offline đóng cửa phòng phát sóng trực tiếp.
"Game này thật sự quá rèn luyện thân thể." Úc Khải nằm yên trên sô pha, não bổ một chút về cảnh tượng sau khi trò chơi được phổ biến trong tương lai: "Ai còn dám nói mọt game đều là phế liệu? Về sau cơ bắp cường tráng mới là mọt game! Không có cơ bụng 8 múi cũng ngại nói mình là mọt game!"
Cảnh Vân Trăn bật cười: "Vậy ngày mai chơi nữa không?"
Úc Khải: "Chơi chứ, đương nhiên phải chơi! Em có cảm giác chúng ta đã có thể tạo ra công cụ cao cấp hơn rồi, ngày mai phải đi đào mỏ!"
"Hôm nay tôi thấy mỏ bạc, tôi đã chỉnh tọa độ, ngày mai trực tiếp đi đào mỏ bạc."
Úc Khải: "Mỏ bạc! Được lắm, có thể thuận tiện đổi một bức tường ngoài kiên cố cho nhà của chúng ta."
"Hả? Nhà của chúng ta." Cảnh Vân Trăn đột nhiên bật cười, lại lặp lại mấy chữ kia một lần nữa: "Nhà của chúng ta."
Vốn dĩ Úc Khải không cảm thấy gì, kết quả bị người đàn ông này nói lại bằng giọng nói trầm thấp, không hiểu sao bỗng dưng cảm thấy có chút mờ ám.
Nhìn Cảnh Vân Trăn đang thò qua, Úc Khải cảm thấy mình rất cần phải mang bầu không khí trở lại, nghĩa chính nghiêm từ nói: "Ừ, nhà của anh em!"
Cảnh Vân Trăn: "Phốc."
Người đàn ông lại cười, hắn nằm xuống cạnh Úc Khải, dùng tay đỡ cằm, nhìn Úc Khải, bỗng nhiên đổi đề tài: "Tôi nhớ rõ chuyện tối hôm qua."
Úc Khải: "......A."
Úc Khải: "Không có việc gì, em không ngại, em biết anh không cố ý, uống say mà, về tình có thể tha thứ."
Dù sao anh lần trước còn ôm ba cái di ộng bắt nạt em gái tổng đài, còn có gì mà không làm được chứ?
"Vậy sao?" Cảnh Vân Trăn thu lại ý cười, nói ra lời kinh người: "Nhưng anh cố ý đấy."
Úc Khải: "Anh có ý gì?!"
Cảnh Vân Trăn: "Anh cố ý hôn em."
Úc Khải: "Anh đừng nói đùa......ưm!"
Cảnh Vân Trăn cư nhiên nhân lúc cậu chưa chuẩn bị, nhanh chóng hôn cậu một cái.
Cá mặn khiếp sợ!
"Anh không nói đùa." Cảnh Vân Trăn ngồi dậy, nghiêm mặt nói: "Bảo bối, em có muốn suy xét một chút, đem tình anh em của chúng ta thăng cấp lên không?"