Tưởng Thiên lại được lên hot search, với tiêu đề "Tưởng Thiên hành hung thái tử Thẩm gia ở nhà hàng".
Bên dưới có rất nhiều account marketing đăng video Tưởng Thiên nắm mảnh vỡ của ly đặt lên cổ Thẩm Tích Chu, hơn nữa còn dẫn dắt dư luận:
"Một diễn viên quèn mà cũng dám đến nhà hàng cao cấp này, cô ta làm vậy với thái tử Thẩm gia khiến người ta khó hiểu. Thế lực sau lưng của cô ta là ai? Là ai đã cho cô ta can đảm làm việc này?"
Các account marketing im lặng chuyện trước khi Tưởng Thiên đánh người, cũng im luôn việc Thẩm Tích Chu quấy rối nữ nhân viên. Bọn họ lèo lái dư luận làm người xem mơ hồ, rồi lại dựa vào thủy quân mắng Tưởng Thiên.
Tin tức được đăng lên rất nhiều trang mạng, có nhiều dân mạng bị dẫn dắt, fans thì không hiểu vì sao idol làm vậy.
Đây rõ ràng là do Thẩm gia làm, hơn nữa là chính Thẩm Bác sai sử, không phải Thẩm Tích Chu. Thẩm Tích Chu không muốn để hình tượng của bản thân bị làm xấu nhưng Thẩm Bác không quan tâm.
Trong thư phòng Thẩm gia, Thẩm Bác ngồi trên ghế gỗ đỏ rộng, Thẩm Tích Chu đứng trước mặt ông, cúi đầu nhận lỗi. Hắn cúi đầu, lẩm bẩm khác với vẻ ngông cuồng ngày thường: "Là do con, ba lần này con làm không tốt nhưng ba có thể xóa chuyện này khỏi mạng không ạ. Chuyện này thật sự không tốt.... Sẽ làm Thẩm gia ta mất mặt....."
Thẩm Bác vẫn hiên ngang, cơ thể khỏe khoắn, sắc mặt lạnh nhạt, chỉ nhẹ giọng hỏi: "Anh còn biết mặt mũi của Thẩm gia?"
Tuy ông hỏi nhẹ nhưng Thẩm Tích Chu vẫn run lên.
Thẩm Bác nói: "Ba mới không quản mấy hôm mà anh đã lên trên trời rồi. Sao ba lại sinh ra thằng con vô dụng như này? Suốt ngày chỉ nghĩ đến đàn bà, anh có còn là đàn ông không?"
Thẩm Tích Chu cúi đầu, mồ hôi chảy xuống, không dám phản bác. Thẩm Bác uống cà phê, xoa ngực, giọng vẫn mềm nhẹ: "Chỉ một con nhóc mà anh ra tay mấy lần cũng không được. Cuối cùng cũng không để ba ra mặt, mấy chú mấy bác đang cười vào mặt ba anh. Thật quá mất mặt!"
Nói rồi, Thẩm Bác thở dài.
Thẩm Tích Chu run rẩy nói: "Ba, con biết sai rồi, lần sau con chắc chắn xử đẹp cô ta.... Nhưng mà chị con...."
Thẩm Bác ngắt lời: "Anh không cần lo chuyện của chị, ba tự mình dạy nó."
Sau đó, đôi mắt lanh lợi của Thẩm Bác ngước lên nhìn đứa con trai đang rụt người run rẩy, nói: "Ra ngoài đi, đến chỗ quản gia nhận phạt."
Thẩm Tích Chu không dám nói gì, rời khỏi thư phòng, đến chỗ quản gia, hắn được thông báo tất cả các thẻ sẽ bị khóa ba tháng, chỉ vẫn nhận tiền lương như thường.
Thẩm Tích Chu hít sâu, không dám phản kháng, chỉ có thể chạy đến công ty, ra sức làm việc. Nếu hắn bị phạt còn sa lầy, rất có thể ba sẽ thu lại quyền lực của hắn, cả chức vị ở công ty cũng sẽ có người thay thế. Thẩm Bác luôn lạnh nhạt với vợ con và cấp dưới. Ông ta chỉ dựa vào đánh giá năng lực mà đối tốt với họ một cách công bằng.
Từ sau khi trọng sinh, Thẩm Tích Nhược đã tự động rời khỏi hệ thống đánh giá năng lực của ông ta, xem như phân rõ giới hạn với Thẩm Bác. Cô không nhận lợi ích từ Thẩm Bác cũng không giao bất cứ ích lợi nào cho ông.
Ban đầu Thẩm Bác không để ý nhưng bây giờ ông mới phát hiện con gái mình đã làm rất nhiều việc khiến ông không hài lòng lẫn mất mặt Thẩm gia.
Chẳng hạn, nó dám bao nuôi minh tinh nữ, còn yêu thương sâu đậm cô ta.
Thẩm Bác nghĩ, nó không chê dơ sao?
Nữ minh tinh là loại dơ nhất.
Đoàn đội của Lý Hồng cũng không phải ăn không ngồi rồi, dự luận vừa không ổn, các nàng đã hàng động. Các nàng liên lạc với bên account marketing, thông báo với đối phương mình có video bằng chứng.
Nhưng bọn họ từ chối phía Lý Hồng, bảo không dám nhận.
Trong tay Lý Hồng có video phỏng vấn của nhân viên cùng các bằng chứng nhưng không dám nhận. Dù đăng ký account thường đăng lên, chỉ cần liên quan đến đề tài này lập tức bị xóa.
Những lúc này cần đua với thời gian, nếu tiếp tục kéo dài sự việc sẽ khiến cư dân mạng phẫn nộ trước hành động đánh người vô cớ của Tưởng Thiên.
Lần đầu tiên Lý Hồng cảm thấy khó khăn, nàng gọi cho Thẩm Tích Nhược, hỏi cô cách giải quyết.
Thẩm Tích Nhược đang cùng Tưởng Thiên xem TV, hai người nằm trên sô pha, tựa vào nhau. Thẩm Tích Nhược đút cherry cho Tưởng Thiên, lau tay lấy điện thoại ra.
"Alo?"
Lý Hồng báo vụ việc với cô, Thẩm Tích Nhược im lặng thật lâu mới nói: "Tôi sẽ xử lý chuyện này, cậu sắp xếp thời gian để livestream họp báo, đừng lo."
Lý Hồng vỗ đầu: "Phải rồi! Còn có thể livestream........"
Lý Hồng vội vã sắp xếp việc livestream, chưa nói tạm biệt đã gác máy.
Thẩm Tích Nhược buông điện thoại, Tưởng Thiên trong lòng cô ngẩng đầu, lộ ra cần cổ thiên nga: "Chuyện gì vậy chị?"
Thẩm Tích Nhược lắc đầu, xoa mũi nàng, hôn: "Không có gì đâu em, chuyện công việc thôi. Mình xem đến đâu rồi?"
Tưởng Thiên cố ý ngừng phim, chờ cô gọi xong mới xem tiếp.
Hai người chị một quả em một quả ăn hết cherry, Tưởng Thiên thi thoảng sẽ giải thích nội dung phim, Thẩm Tích Nhược cũng thảo luận với nàng.
Xem xong phim, hai người vẫn ôm nhau không đổi tư thế.
Tưởng Thiên đưa tay, kéo đầu Thẩm Tích Nhược vào lòng, nói: "Mai em phải đi làm, khi sắp đến Tết, em còn phải tham gia tiệc tối."
Bây giờ trời rét đậm, gần cuối năm là thời gian nghệ sĩ bận nhất.
Tối hôm sau, Tưởng Thiên sẽ tham gia một buổi lễ thường niên của một công ty nổi tiếng tài trợ. Khương Tử Hi sẽ đi thảm đỏ cùng nàng, tuyên truyền phim mới "Lang Hành Sa Hải".
Thẩm Tích Nhược gật đầu, nói: "Vậy đi thôi."
Tưởng Thiên xoa mặt cô: "Chị không sợ em bị người khác bắt đi sao?"
Thẩm Tích Nhược mỉm cười, nắm lấy tay Tưởng Thiên, hôn lên bàn tay nàng: "Chị không sợ."
Tưởng Thiên: "Vì sao? Ngày mai có rất nhiều mỹ nữ!"
Thẩm Tích Nhược: "Vì em đã mắc câu chị, chị tin mình có thể bắt được em."
Tưởng Thiên đỏ mặt, vùi vào lòng Thẩm Tích Nhược, lúng túng: "Dựa vào đâu mà chị tự tin vậy hửm....."
Thẩm Tích Nhược hôn lên má nàng: "Vì chị là Thẩm Tích Nhược."
Vì chị đã sống hai đời, dùng hết tất cả may mắn, vượt mọi chông gai để đến gặp em.
Người khác không làm được chuyện này nên chị có lòng tin mình là người phù hợp nhất với em.
Sáng hôm sau, Tưởng Thiên dựa theo lịch trình Lý Hồng gửi đi làm, 9 giờ sáng đến công ty của Lý Hồng.
Công ty của nàng nằm tách biệt với thành phố A. Không khí không giống công ty quản lý nghệ sĩ mà giống quán trà đạo.
Tưởng Thiên gặp Lý Hồng ở văn phòng có bài trí cổ điển của nàng. Nàng mới biết mình lại lên hot search, còn là hot search tiêu cực, dù đoàn đội có cố gắng thế nào cũng không giải quyết được.
Phòng dư luận còn khó hơn phòng cháy, Lý Hồng yêu cần họp khẩn cấp, livestream làm sáng tỏ, Tưởng Thiên không có ý kiến. Nàng make up xong theo Lý Hồng đến phòng họp lớn của công ty.
Hiệu suất của đoàn đội rất cao, tối qua vừa lên kế hoạch thì hôm nay đã mời được phóng viên, một vài fans, thậm chí là giám đốc nhà hàng.
Tưởng Thiên được makeup nhẹ theo hướng ngây thơ, trong sáng, đuôi mắt được dặm phấn hồng nhạt như đã khóc. Nàng mặc váy trắng, tóc buộc nhẹ, khí chất như cô em nhà bên làm người ta trìu mếm.
Đây là hiệu quả Lý Hồng muốn.
Hiện tại trên mạng nói Tưởng Thiên là kẻ cuồng bạo lực, bị Thẩm Tích Chu bao nuôi rồi vứt bỏ nên thẹn quá hóa giận, là đồ không có giáo dục, từ Tưởng Đại Lực biến thành Tưởng Bạo Lực.
Tưởng Thiên đi vào, chào hỏi mọi người rồi ngồi xuống ghế. Nàng nhìn giám đốc của nhà hàng ngồi cạnh mình. Cô giám đốc cao gầy, mặc đồ công sở, gương mặt không sợ hãi, cô gật đầu với Tưởng Thiên.
Rất nhiều phóng viên mang camera không ngừng chụp Tưởng Thiên. Đây là phóng viên được công ty mời, những nhà đài này không bị thế lực của Thẩm Bác ảnh hưởng, huống hồ cả quá trình đều livestream, phóng viên không sợ hãi, tin tức sẽ khách quan hơn.
Lý Hồng giới thiệu lý do mời mọi người đến: "Mời các vị xem video này."
Có không ít người xem livestream cũng chăm chú xem, các fans của Tưởng Thiên và antifans không ngừng cãi nhau.
Nhưng video này vừa xuất hiện, phòng họp và phòng livestream lập tức im lặng.
Trong video là toàn bộ quá trình Tưởng Thiên ở quán cà phê.
Đây có lẽ là được một khách hàng quay lén. Giọng nói và động tác của Tưởng Thiên và Thẩm Tích Chu rất rõ ràng, không có sự lừa bịp.
Video bắt đầu từ lúc Tưởng Thiên hất nước vào Thẩm Tích Chu, và cô nhân viên đang bậc khóc.
"Ban ngày ban mặt mà anh dám quấy rối phụ nữ, còn ngăn cản tôi làm việc tốt?"
Tưởng Thiên dứt lời làm các phóng viên không ngừng kinh hô, thảo luận.
Video dừng ngay lúc Tưởng Thiên nhìn về phía cửa, không đăng nội dung phía sau liên quan đến Thẩm Tích Nhược.
Lý Hồng thấy cả phòng họp im lặng, phóng viên ngây người, nàng cười nói: "Mọi người có thể hỏi rồi."
Các phóng viên liên tục đặt những câu hỏi liên quan đến video.
Tưởng Thiên luôn mỉm cười, thoạt nhìn không có cảm xúc hoặc thật ra nàng cũng không có cảm tưởng, nàng chỉ tường thuật lại sự việc.
Đến khi một phóng viên lên tiếng hỏi: "Xin hỏi, phía sau video, cô đang đợi ai?"
Lý Hồng nghe vậy, muốn từ chối trả lời thì nghe thấy Tưởng Thiên mỉm cười, đáp: "Thẩm Tích Chu quấy rối người khác, không ai dạy anh ta nên tôi tìm người có tư cách dạy anh ta."
Phóng viên vội hỏi: "Là kim chủ trong lời đồn của cô Thẩm Tích Nhược sao?"
Anh phóng viên này không biết lựa lời làm Lý Hồng nhíu mày.
Đúng lúc cửa phòng họp mở ra.
Thẩm Tích Nhược mặc vest trắng, bước vào.
Thẩm Tích Nhược đi đến cạnh Tưởng Thiên, ôm lấy tay nàng, trả lời: "Mời anh chú ý cách dùng từ, giữa tôi và Tưởng Thiên không có quan hệ kim chủ. Cô ấy luôn cố gắng cho sự nghiệp của mình, tôi không phải kim chủ của cô ấy, cô ấy cũng không phải nàng Kiều tôi bao nuôi."
Tưởng Thiên kinh ngạc ngẩng đầu nhìn cô, thì thầm: "Sao chị đến đây?"
Thẩm Tích Nhược không đáp, chỉ mỉm cười nhìn nàng. Nụ cười dịu dàng như nước ấm.
Phóng viên kia không phục hỏi tiếp: "Vậy xin hỏi quan hệ của cô và Tưởng Thiên là gì?"
Thẩm Tích Nhược cúi đầu nhìn Tưởng Thiên, muốn nàng trả lời.
Cô giao quyền chủ động có công khai không cho Tưởng Thiên.
Tưởng Thiên là nhân vật của công chúng, những việc liên quan đến đời sống cá nhân đều nên để nàng quyết định. Thẩm Tích Nhược sẽ ủng hộ nàng hết mình, dù cả đời Tưởng Thiên không công khai quan hệ của hai người, cô cũng sẽ không phản đối vì cô tin Tưởng Thiên.
Cô tin Tưởng Thiên có thể xử lý tốt, càng tin tình cảm của Tưởng Thiên dành cho mình, không cần người ngoài suy đoán, phân tích.
Tưởng Thiên mỉm cười, nói với microphone: "Chúng tôi là người yêu."