Sau khi cảnh sát đến, Tô Vãn Vãn được đưa đến bệnh viện, còn tôi được đưa đến đồn cảnh sát.
Tại đồn cảnh sát, Lục Sầm căm phẫn mà mở miệng: "Đồng chí cảnh sát, Tống Nhan Nhi vừa rồi ra tay rất tàn nhẫn! Vãn Vãn cũng đã đi bệnh viện! Các anh nhất định phải làm chủ cho Vãn Vãn!"
Cảnh sát cúi đầu ghi chép lời khai: "Xin hỏi quan hệ của hai người là?"
Tôi trả lời: "Anh ta là bạn trai tôi."
Cảnh sát lúc này sửng sốt nhìn về phía Lục Sầm: "Vậy anh với người bị hại có quan hệ gì?"
Sắc mặt Lục Sầm hiện lên một tia xấu hổ: "Cô ấy quan trọng giống như người nhà của tôi, là em gái."
Cảnh sát lại hỏi tôi: "Tống tiểu thư, vì sao cô lại công kích Tô Vãn Vãn?"
"Bởi vì cô ta vu khống tôi." Tôi bình tĩnh nói, "Cô ta vu khống tôi đẩy cô ta, tôi khó chịu, vì vậy liền đánh cô ta."
"Cô nói bậy!" Lục Sầm bên cạnh kích động, "Vãn Vãn đơn thuần thiện lương như thế, làm sao có thể vu khống cho cô! Chắc chắn là do cô đã đẩy cô ấy."
Tôi lạnh lùng nhìn Lục Sầm: "Đầu óc anh bị chó ăn sao? Tôi dám trước mặt anh trực tiếp đánh cô ta nhập viện, chỉ là đẩy một cái, việc gì tôi phải giấu giấu diếm diếm?"
Lục Sầm bị phản bác không nói được lời nào.
Cảnh sát bên cạnh còn không nhịn được nói xen vào: "Làm rõ chuyện này rất đơn giản, hội trường tang lễ có camera, kiểm tra lại một chút không phải được rồi sao."
Cảnh sát không biết là tinh thần ăn dưa, hay là thật sự muốn tình ra chân tướng, vậy mà thật sự đã tìm rồi lấy video giám sát của hội trường tang lễ đến đây.
Vì thế chúng tôi thấy rất rõ ràng trong video giám sát, tôi căn bản còn chưa chạm vào Tô Vãn Vãn, Tô Vãn Vãn liền tự mình "A" một tiếng rồi ngã xuống đất.
Xung quanh yên tĩnh lại.
Cảnh sát nhiệt tình còn sợ Lục Sầm không tin, phóng to hình ảnh rồi phát lại một lần, mở miệng nói: "Lục tiên sinh, anh xem, thật sự là Tô Vãn Vãn tự mình té ngã, cố ý hãm hại Tống tiểu thư."
Vẻ mặt Lục Sầm hiện lên sự không thể tin được.
Tôi biết, hắn nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được, Tô Vãn Vãn trong lòng hắn còn thuần khiết hơn cả thủy tinh, thế nhưng lại hãm hại người khác.
Tôi cũng có chút buồn phiền.
Tôi trăm vạn lần không nghĩ tới, trước kia tôi nỗ lực 60 lần cũng không thể làm cho Lục Sầm thấy rõ bộ mặt thật của Tô Vãn Vãn.
Thay vào đó, khi tôi đánh Tô Vãn Vãn bầm dập, trời xui đất khiến Lục Sầm thấy rõ được chân tướng.
Tôi ngẩng đầu nhìn về phía Lục Sầm nói: "Tôi đã sớm nói với anh, người phụ nữ Tô Vãn Vãn này không đơn thuần như vẻ bề ngoài."
Tôi nói những lời này, một phần là vì chán ghét Tô Vãn Vãn.
Một phần khác là vì tôi biết, Lục Sầm lúc này cũng không còn sống được lâu nữa.
Nếu hắn vẫn cứ chấp mê bất ngộ*, lại lựa chọn Tô Vãn Vãn thêm lần nữa, hắn liền trực tiếp ngỏm.
(*) Cứ giữ sự mê muội mà không tỉnh ngộ, ý nói cứ giữ sự sai quấy của mình, không chịu sửa đổi.
Nhưng không nghĩ tới khi tôi vừa dứt lời, Lục Sầm như vừa ở trong mộng mới tỉnh, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía tôi: "Tống Nhan Nhi cô đừng có nói bậy!" Hắn lạnh giọng mở miệng, "Nhất định Vãn Vãn không có ý định nói dối, nhất định là do bị cô dọa rồi mới như vậy."
Tôi: "?"
Tôi ngớ ngẩn nhìn Lục Sầm, đang định hỏi cái não thiểu năng trong tình yêu của hắn đang nghĩ cái bíp gì vậy thì không ngờ rằng Lục Sầm lại tiếp tục tự nói tự nghe: "Vãn Vãn khẳng định bị cô dọa rồi mới bị ngã xuống, trong tiềm thức tưởng rằng cô đẩy cô ấy."
"Tống Nhan Nhi, rốt cuộc trước đây cô đã làm cái gì Vãn Vãn mà để cô ấy sợ cô như vậy!"
Câu này không chỉ khiến tôi sợ ngây người.
Đồng chí cảnh sát ăn dưa bên cạnh cũng sợ ngây người.
Tôi trăm vạn lần không nghĩ tới, Lục Sầm lại thích Tô Vãn Vãn đến mức độ này.
Đã tận mắt nhìn thấy Tô Vãn Vãn trong ngoài không đồng nhất, hắn vẫn tìm ra lí do hoang đường để giải vây cho cô ta.
Lục Sầm vừa nói xong câu đó, hệ thống trong đầu tôi vang lên một tiếng "Đinh".
"Thực xin lỗi mà thông báo cho ký chủ, Lục Sầm lại một lần nữa chọn tin tưởng Tô Vãn Vẫn mà không tin cô, tuổi thọ Lục Sầm giảm đi một năm."
Tôi: "!"
Chờ đã.
Đời trước, Lục Sầm ở lễ tang chọn Tô Vãn Vãn đếm ngược lại là còn hai lần chọn lựa.
Nói cách khác, bây giờ hắn chỉ còn lại không đến một năm tuổi thọ.
Mà không nghĩ tới bây giờ, cốt truyện phát sinh thay đổi, Lục Sầm bất ngờ lại phải đối mặt với một lựa chọn khác trước thời hạn.
Mà lúc này đây, hắn lại lựa chọn Tô Vãn Vãn.
Đây có nghĩa nghĩa là hắn đã dùng hết tuổi thọ của mình?
Tôi còn chưa kịp phản ứng, Lục Sầm trước mặt liền loảng xoảng một tiếng, đột nhiên ngã xuống mặt đất.
Tôi: "!"
Vcl!!
Lục Sầm lại một lần nữa chết đi.
Cả người tôi ngây ngẩn, trong đầu lại nghe thấy tiếng hệ thống thở dài: "Xem ra lần thử nhất khởi động lại không thành công rồi. Không sao, chúng ta còn cơ hội, kích hoạt khởi động kịch bản lại một lần nữa đi."
Cái quái gì vậy?
Cái khởi động này còn có thể kích hoạt lại?
Tôi còn chưa kịp phản ứng, trước mặt liền tối sầm, một lần nữa mất đi ý thức.