Vân Thời nói muốn thành thân, vậy thật sự là muốn thành thân.
Đầu tiên là hắn mời tất cả mọi người có mặt đến tham dự hôn lễ của mình, sau đó lan truyền tin tức ra ngoài, chỉ trong một buổi chiều, toàn bộ Tu Chân giới đều biết hắn có hỷ sự.
Vô số thiệp mời được phát ra từ Tam Thanh Đạo Tông, đến tay của các kỳ nhân dị sĩ, bất kể là tông môn lớn hay nhỏ, tông chủ của bọn họ đều nhận được thiệp mời.
Hiện tại, toàn bộ Tu Chân giới và phàm giới đều biết Vân tông chủ sắp đón dâu.
Không chỉ là cưới một người đàn ông, mà còn là thủ đồ dưới ghế của mình!
Tin tức này có thể nói là bùng nổ, một hòn đá làm dậy sóng cả hồ.
Bọn họ đều muốn nhìn thử, người đàn ông khiến Vân tông chủ thần hồn điên đảo rốt cuộc là người phương nào.
Quyến rũ đến mức khiến Vân Thời — người cấm dục nhiều năm — phát thiệp mời khắp nơi.
Còn nhân vật chính trong lời đồn, bản thân Quý Từ, cũng đã dùng Chiết Liễu đâm hai lỗ trên vai Vân Thời.
Mạng Vân Thời thật sự rất cứng, bị đâm xuyên qua vẫn chẳng hề gì, thậm chí còn cười tủm tỉm an ủi anh.
Mặc dù lời an ủi éo có tác dụng, nhưng hiển nhiên Vân Thời cũng không phải thật sự muốn để Quý Từ bình tĩnh lại, cam tâm tình nguyện thành thân với hắn.
Trong mắt Quý Từ, hắn chỉ cảm thấy thích thú khi nhìn thấy anh khó chịu, loại cặn bã này là đáng chết nhất.
Không chỉ như thế, Vân Thời còn bê từng đợt từng đợt sính lễ vào Thái Cực Điện.
Mấy vạn hoàng kim châu ngọc và pháp bảo bị hắn ném vào người Quý Từ.
Quý Từ không thích, không thèm nhìn lấy một cái, Vân Thời hỏi một câu: "Không thích à? Vậy được."
Hắn vừa dứt lời, sính lễ càng nhiều hơn.
Nhiều bảo vật như vậy, sẽ có một cái có thể lọt vào mắt Quý Từ.
Nếu là món được Quý Từ nhìn nhiều hơn một tí, Vân Thời sẽ cẩn thận gói nó lại, đặt ở nơi mà chỉ cần Quý Từ liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy, vươn tay là có thể sờ đến.
Hiện giờ, khắp mọi ngóc ngách trong Thái Cực Điện toàn là rương châu ngọc và pháp bảo, chúng chất chồng thành từng lớp, trải đầy dưới sàn nhà, thậm chí có nhiều rương đầy đến nỗi không đóng nắp được.
Mỗi khi Liên Giao di chuyển, nàng phải cẩn thận tránh né những món đồ hiếm lạ kia, di chuyển rất khó khăn.
Nhất thời, không biết đây có phải là một hình thức khác của việc hạn chế tự do cơ thể mà Vân Thời nghĩ ra hay không.
Quý Từ nằm trên giường, nguyên ngày không ăn cơm.
Đã đến nước này, Vân Thời lại không hề quản anh như trước đây, mà là nói một cách hứng thú:
"Đúng là nên như vậy, trước hôn lễ, tân nương quả thật không thể ăn gì hết, xem ra Tiểu Từ để chuẩn bị sẵn sàng để thành thân, thật tốt quá."
Quý Từ tức đến mức muốn ăn 500 chén cơm rồi ói hết lên người Vân Thời.
Anh chưa từng nghe chuyện này, việc không thể ăn gì hết cũng chỉ là không thể ăn vào ngày thành thân mà thôi.
Vô học.
Quý Từ trùm chăn lên người, bình tĩnh hỏi hệ thống:
【 Bây giờ ta có thể chọn bàn tay vàng chưa? 】
Giọng nói ngọt ngào của hệ thống vang lên: 【 Đương nhiên là được thưa ký chủ thân yêu của ta. 】
Nghe vậy, Quý Từ dùng công phu sư tử ngoạm, vừa há miệng đã nói: 【 Ta muốn chuyển tu vi của Vân Thời lên người ta. 】
Hệ thống im lặng hai giây, sau đó tiếp tục dùng giọng nói ngọt ngào để trả lời: 【 Không được đâu nha, cái này đã vượt khỏi phạm vi của giáo trình rồi. 】
Quý Từ cau mày: 【 Bàn tay vàng của các ngươi vô dụng vậy sao? 】
Hệ thống bất đắc dĩ nói: 【 Không còn cách nào khác, quy định chính là như vậy, không thể làm trái với những cái đã có trong nguyên tác và thiết lập hiện có. 】
Vậy bàn tay vàng này có ích lợi gì?
Quý Từ buồn bực.
Thấy vậy, hệ thống tri kỷ nhắc nhở:
【 Ký chủ có thể thực hiện các thay đổi và cải thiện tạm thời dựa trên các điều kiện hiện có. 】
Nghe xong, Quý Từ hơi suy nghĩ.
Sau đó dò hỏi: 【 Vậy có thể giải chú pháp phong ấn tu vi mà Vân Thời đã hạ lên người ta không? 】
【 Đương nhiên có thể, thu xếp. 】
Nói xong, hệ thống với năng suất cực cao đã giải chú pháp trên người Quý Từ: 【 Còn cần gì nữa không? 】
Quý Từ sửng sốt: 【 Nếu đã dùng một lần rồi thì có thể dùng lại nữa không? 】
Hệ thống trịnh trọng nói: 【 Chỉ cần ký chủ muốn, trong phạm vi năng lực của ta, ta có thể giải quyết giúp ký chủ! 】
Nó là hệ thống ba tốt được vinh dự bình chọn là đồng đội tốt nhất trong 10 năm liên tiếp! Là sự tồn tại có thể trở thành người anh em tốt cho mỗi một ký chủ!
Dưới sự thúc giục của hệ thống, Quý Từ cố gắng suy nghĩ một lúc rồi hỏi:
【 Vậy ngươi có thể khiến tu vi của ta, chỉ trong thời gian ngắn, ta nói là ngắn, cao hơn Vân Thời một tí xíu không? 】
Lại im lặng.
Quý Từ hơi hoảng hốt, lui về sau một bước, nói: 【 Chỉ một chiêu mạnh hơn Vân Thời là được! 】
Không biết đã qua bao lâu, hệ thống mới phát ra âm thanh một lần nữa.
Nghe có hơi khàn khàn: 【 Mẹ nó, hồi nãy chủ hệ thống xách ta qua đó cắn một trận, cũng may ông đây không phải ăn chay, ta cũng cắn lại hắn. 】
Vừa dứt lời, nó khôi phục lại giọng nói bình thường: 【 Tu vi cao hơn Vân Thời một chút chỉ trong khoảng thời gian ngắn đúng không? Có thể, thu xếp. 】
Nó đắc ý dào dạt: 【 Chỉ cần ký chủ muốn, ta có thể thực hiện được. 】
Chưa kể vừa rồi nó còn mắng chủ hệ thống rất dơ, cố gắng giành một chút phúc lợi cho ký chủ mới nhà mình.
Vốn dĩ bàn tay vàng này không thể thực hiện được.
Quý Từ hưng phấn so sánh, anh cảm thấy bây giờ mình có thể đạp lên khuôn mặt đáng ghét của Vân Thời rồi chà xuống đất ngay lập tức.
Anh quyết định dùng hết bàn tay vàng này ngay khi Vân Thời đắc ý vênh váo, đè Vân Thời xuống đất rồi đánh hắn mặt mũi bầm dập, vừa lăn vừa bò.
【 Còn yêu cầu gì không? 】 Hệ thống hỏi một câu rất tri kỷ.
Quý Từ cẩn thận suy nghĩ một lúc: 【 Có kiến nghị gì không? 】
Hệ thống nhanh chóng duyệt kho hàng rồi nói: 【 Bất kể là ai, chỉ cần ký chủ không muốn, vậy thì dù đối phương có làm gì đi chăng nữa cũng không thể khiến ngươi bị thương, cái này được chứ? 】
Nó lại nhắc nhở một câu: 【 Nó có hiệu lực vĩnh viễn ở thế giới này ó. 】
Hệ thống ra sức đẩy mạnh tiêu thụ, Quý Từ quyết định chọn bàn tay vàng này.
Lúc này mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ còn thiếu một ngọn gió đông nữa thôi.
Quý Từ nghĩ tới nghĩ lui, quyết định vào ngày động phòng, anh sẽ chơi chết Vân Thời.
Cho dù không chơi chết, hi vọng cũng có thể biến hắn thành nửa tàn phế.
Vậy chờ đến ngày động phòng, cho Vân Thời một bất ngờ nho nhỏ.
......
Mấy ngày nay, Đạo Tông cực kỳ náo nhiệt.
Những tòa nhà vốn được trang trí theo phong cách cổ điển, trang nghiêm đã được phủ thêm một lớp vải màu đỏ thẫm và những miếng dán hạnh phúc nhân đôi ở khắp nơi.
Đèn lồng màu đỏ và vải lụa đỏ, trong cảnh trời băng đất tuyết vô cùng bắt mắt.
Tâm trí của các đệ tử đến mượn linh mạch để tu luyện cũng dần buông thả, ai cũng chú ý đến hôn lễ của Vân tông chủ.
Bên này, Quý Từ nằm trên giường, đếm trên đầu ngón tay xem mình còn bao nhiêu ngày nữa mới "thành thân", nhân cơ hội đó giáng một đòn trí mạng cho Vân Thời.
Anh cầm Chiết Liễu trong tay, mũi kiếm được lau đến bóng láng, chỉ chờ chủ nhân bôi máu lên đó.
Ngay lúc này, ngoài cửa sổ vang lên tiếng động.
Quý Từ nhìn qua hướng phát ra âm thanh, phát hiện có người trèo qua cửa sổ Thái Cực Điện.
Anh vô thức nắm chặt Chiết Liễu tấn công qua đó.
Nhưng còn chưa ra tay, bóng người kia đã lên tiếng: "Chờ chút! Đừng lộn xộn!"
Là Đường Tử Thần.
Hắn giơ một ngọc bội đang phát sáng lên, gian nan đi qua mấy cái rương:
"Đừng đứng đực ra đó nữa, Tần Giác tìm ngươi."
°°°°°°°°°°
Lời editor: Tự dưng muốn chèo hệ thống x chủ hệ thống 🤣🤣