Sau Khi Đòi Ly Hôn Mỹ Nhân Làm Tinh Cải Tà Quy Chính

Chương 41



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Thật là đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, đến khi đạt được chẳng tốn công.

Cô chỉ thấy người quản lý kho hàng có biểu hiện kỳ lạ, có chút thiên vị người hút thuốc kia, cô tưởng rằng đây là người thân của ông ta hoặc ai đó thông qua quan hệ của ông ta mà vào.

Sợ ông ta bằng mặt mà không bằng lòng lừa gạt mình, nhưng không nghĩ đến lần này lại bắt được kẻ phóng hỏa kia.

Tô Ngọc Kiều nhếch miệng cười, kiên nhẫn trở lại kho hàng số ba tiếp tục đối chiếu hàng hóa với Phùng Giai đến hết buổi trưa.

Đến lúc tan ca mới chạy đến văn phòng của Tô Ái Hoa để tố cáo, không ngờ lại thấy Mã Hồng Đào cũng ở đây.

“Ngọc Kiều tan làm rồi à, hôm nay thấy sao rồi?”
Mã Hồng Đào ngồi trong văn phòng của Tô Ái Hoa nhìn ngó khắp nơi, còn có ý đồ giả làm trưởng bối tốt bụng như thể ông ta không lo lắng chút nào về việc bị cô bắt được nhược điểm.

“Hôm nay chú đã nghe chú Hoàng nói Ngọc Kiều đi làm ngày đầu tiên đã lập được công rồi, cháu yên tâm đi, chú đã để điều chuyển người đi rồi, còn nhắc nhở quản kho sau này nhất định phải tăng cường quản lý, kiên quyết ngăn chặn sự việc này tái phạm.


Mã Hồng Đào nói xong còn giả vờ xấu hổ cười lắc đầu nhìn ông Tô:
“Đúng là già rồi không dùng được nữa, cũng không quản lý được cấp dưới lại để xảy ra sai lầm nhỏ như này, ông Tô à, tôi rất xin lỗi sự tin tưởng của ông.


Tô Ngọc Kiều thấy ông ta định chuyện to hóa thành nhỏ, chuẩn bị vạch trần ông ta lại bị ba Tô liếc mắt ngăn cản lại.

“Gần đây nhà máy rất bận, ngày nào ông cũng làm việc liên tục thì sao có thể quản lý được hết mọi việc, cấp dưới cũng khó tránh phạm lỗi nhỏ, ông cũng đừng tức giận quá Hồng Đào ạ.


Tô Ái Hoa nhẹ giọng an ủi ông ta, từ tốn đóng tài liệu trong tay đã xem xong, ngẩng đầu đột nhiên chuyển giọng nói tiếp:
“Nhưng kho hàng chính là chỗ quan trọng nhất của nhà máy, quản kho Hoàng ngay cả công nhân mới tới cũng không quản lý được tốt thì sao có thể trông cậy quản lý tốt cả kho hàng, chuyển ông ta đến phân xưởng số sáu mới xây để làm xưởng trưởng nơi đó đi.


Mã Hồng Đào không nghĩ đến ông lại dùng đến chiêu này, da mặt giật giật cười nói:
“Như vậy cũng không thích hợp lắm, kho hàng lúc này đang cần người, hơn nữa chú Hoàng đã làm việc ở kho hàng nhiều năm như vậy rồi, giờ tự nhiên lại chuyển sang phân xưởng thì cũng…”
Quản lý lên xưởng trưởng, nhìn bên ngoài có vẻ như thăng chức, nhưng quản lý kho hàng nhiều lợi ích hơn sao có thể so với xưởng trưởng phân xưởng nhỏ được.

Hơn nữa phân xưởng số sáu tháng ba năm nay mới xây xong, bên trong chỉ có mấy máy móc bị đào thải ra, người cũng chưa thuê đủ thì làm xưởng trưởng phân xưởng gì chứ.

Quan trọng nhất là quản lý Hoàng là người của ông, đưa ông ta đi rồi thì khó chịu khác gì chặt đứt một cánh tay của ông, sao sao ông ta có thể đồng ý được.

Tô Ái Hoa căn bản không dùng giọng điệu bàn bạc với ông, nghe thấy vậy nghiêm túc nói:
“Hồng Đào, ông đã quên bài học cháy nhà máy dệt Năm Sao năm ngoái rồi à? Ở trong kho hàng hút điếu thuốc là chuyện nhỏ, nhưng nhỡ đâu sơ sót thì làm sao? Ông có thể chịu trách nhiệm được không?”
“Còn nữa, sao lại không có nhân lực, quản lý kho hàng số ba Triệu Bình Thành tạm thời trông coi một chút, xong việc thì chúng ta sẽ tiến hàng kiểm tra xem trong số những phó quản lý còn lại có ai có năng lực vượt trội thì trực tiếp thăng chức lên là được rồi.

Tôi nhớ trong kho hàng số hai có phó quản lý Vệ Quốc năm ngoái vừa lập công cho nhà máy đúng không? Tôi thấy anh ta cũng khá giỏi.


Sắc mặt của Mã Hồng Đào lúc này không thể nói là đẹp mặt được nhưng hắn đã làm việc nhiều năm với Tô Ái Hoa, biết đây là quyết định cuối cùng của ông, nói thêm gì nữa cũng chỉ khiến ông nghi ngờ nên lập tức chỉ có thể miễn cưỡng vui vẻ gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

“Được, cứ làm như vậy đi.


Mã Hồng Đào ngoài cười nhưng trong không cười đứng lên nói:
“Hôm nay Văn Lệ giục tôi về nhà sớm một chút, tôi đi về trước nhé.