Được Các Anh Trai Chiều Chuộng Tôi Trở Nên Ngang Tàng

Chương 64: Xem Mặt Mũi Kiều Kiều



Ông nội Tần mặt không cảm xúc, lời nói trực tiếp làm sắc mặt Tần mẫu chuyển từ đỏ sang trắng.

Tần phụ vội vàng cứu vãn, "Ba nói rất đúng, chúng ta ăn cơm trước, đều ăn cơm đi."

Nghe vậy.

Mọi người bắt đầu im lặng ăn cơm, chỉ có ông nội Tần thường thường quan tâm Bùi Doãn Ca vài câu.

Vợ chồng Tần gia bên cạnh, sắc mặt không tốt. Càng miễn bàn đến Tần Hữu Kiều.

Thẳng đến lúc bữa cơm kết thúc.

Tần phụ kính cẩn nghe theo nói với ông nội Tần, "Ba, trong khoảng thời gian này con tốn không ít công sức, liên hệ với bác sĩ Phương Các Sinh.

Không bằng qua một thời gian nữa, con đưa ba đến Minh Thành một chuyến, xem có biện pháp trị liệu nào tốt không?"

"Phương Các Sinh? Bác sĩ Phương không phải rất khó mời sao?"

Ông nội Tần lúc trước cũng từng nghe nói đến vị bác sĩ khoa não này, ở trong ngành rất có tiếng. Nhưng người này tính tình kiêu ngạo, rất khó mời.

Tần phụ vừa nghe, đáy mắt nhiễm một tầng kiêu ngạo, lại cười nói, "Bác sĩ Phương lúc trước diễn thuyết ở Hằng Đức, có ấn tượng sâu sắc với Kiều Kiều.

Lần này, kỳ thật người ta cũng là nể mặt Kiều Kiều."

Dứt lời.

Ông nội Tần cũng không dự đoán được.

Mà Tần Hữu Kiều như là thẹn thùng cúi đầu, khinh thanh tế ngữ nói, "Cháu cũng không hỗ trợ cái gì, chẳng qua bác sĩ Phương vừa lúc rảnh, cho nên cho cháu cái mặt mũi."

"Kiều Kiều, con khiêm tốn với người trong nhà làm gì? Bác sĩ Phương vì sao chỉ cho Kiều Kiều mặt mũi, mà lại không cho người khác?"

Tần mẫu cười đến sủng ái, lại nói với ông nội Tần, "Ba, Kiều Kiều đối với chuyện của người, thật sự rất để bụng.

Ngoài món quà hai trăm vạn này, cũng vô cùng quan tâm đến bệnh tình của người, hy vọng người sớm ngày khỏi hẳn."

Nói xong.

Tần mẫu nhịn không được nhìn Bùi Doãn Ca.

Chỉ thấy Bùi Doãn Ca ngồi ở sô pha, tự mình nghịch điện thoại, một chút cũng không có ý ngẩng đầu nói chuyện.

Bà cong môi, đáy mắt xẹt qua một tia chán ghét, trực tiếp chuyển đầu.

Lại không thể tưởng được, một màn này lại thu vào trong mắt người đàn ông bên cạnh.

......

Bên này.

Bùi Doãn Ca một tay chống đầu, thấy một tin nhắn gửi đến.

【 Xin chào Bùi tiểu thư, tôi là Steven của viện nghiên cứu y học nước R. 】

Về sau, còn chưa đợi Bùi Doãn Ca nhắn lại, đã thấy thêm hai tin nhắn gửi đến.

【 thực xin lỗi, hai ngày trước kéo đen Marcus, hôm nay mới thấy dự án của cô......】

【 Steven: Dự án này, tôi vô cùng thích. Không biết, cô có muốn hợp tác với tôi không? 】

Bùi Doãn Ca nheo mắt, nhìn ra được vị Steven tiên sinh này, còn rất sốt ruột.

Cô rất nhanh đồng ý.

【Y.G.: Cái dự án này đã hoàn thành, nếu Steven tiên sinh thích, tôi có thể gửi tiếp.

Chẳng qua, tôi có một người thân quan trọng, cần phải làm giải phẫu não. Không biết Steven tiên sinh có thể hỗ trợ không? 】

Giờ phút này.

Viện nghiên cứu ở nước ngoài.

Steven hai mắt sáng ngời, kích động , vội vàng trả lời Bùi Doãn Ca.

【 đương nhiên có thể! Tùy thời đều được!! Chẳng qua, Bùi tiểu thư có thể cho tôi xem một phần bệnh án trước không? 】

Đây chính là cơ hội kéo gần khoảng cách với đại lão!!

Không chừng, còn có thể lén lút đem người từ viện máy tính, đào về viện y học của bọn họ!!!

Nhưng mà.

Bùi Doãn Ca xem xong tin nhắn của Steven, suy tư một lát, lại quay đầu hỏi ông nội Tần.

"Ông nội, bệnh án của ông có thể cho cháu một phần không?"

Ông nội Tần theo bản năng hỏi, "Ca Nhi, con muốn bệnh án làm cái gì?"

"Doãn Ca, con đừng làm loạn. Kiều Kiều mời bác sĩ Phương Các Sinh làm bác sĩ chủ trị, cũng là vì ông nội." Tần phụ nhíu mày.

Như là Bùi Doãn Ca vô cớ gây rối, cố ý tranh dành với Tần Hữu Kiều.