Được Các Anh Trai Chiều Chuộng Tôi Trở Nên Ngang Tàng

Chương 70: Dạy Bổ Túc Cho Tôi?



Khoảnh khắc.

Tần Hữu Kiều sắc mặt trắng bệch, môi khẽ động, lại nói không nên lời.

......

Hoắc Thời Độ vừa trở về, liền nhìn thấy Bùi Doãn Ca chống đầu, ngồi ở ghế phụ.

"Anh?"

Bùi Doãn Ca rất nhanh liền thấy Hoắc Thời Độ, lại nói, "Anh uống rượu có phải không?"

"Ừ, đợi chút Tằng Húc sẽ qua lái xe."

Hoắc Thời Độ nói xong, Bùi Doãn Ca liền mở cửa xe, như là muốn cùng ngồi ghế sau, có việc hỏi anh.

Anh không tiếng động khẽ cười, lại mở cửa sau xe, để Bùi Doãn Ca ngồi vào trước.

Chỉ chốc lát sau.

Hoắc Thời Độ ngồi ở bên cạnh Bùi Doãn Ca, đem cửa xe đóng lại.

Trong xe không khí trầm mặc, lại cũng không xấu hổ.

Bùi Doãn Ca rất nhanh đánh gãy bầu không khí này, "Anh, anh vừa mới đi làm gì?"

Cô lại hỏi, "Không phải là nói với ông nội nhà em, em ở nhà anh chứ?"

"Ừ."

Hoắc Thời Độ không kiên nhẫn kéo ra cà vạt, ném ở một bên, cởi hai cúc áo, tản mạn dựa vào, thon dài chân tùy ý giao phóng, bộ dáng nhìn qua văn nhã đạm dục.

"Vì sao?"

Bùi Doãn Ca nhịn không được hỏi.

Nghe lời này, người đàn ông mới nhấc mắt, nhìn thẳng vào cô.

Ngay sau đó.

Anh trầm thấp cười, làm yết hầu quyến rũ của anh khẽ động, sung sướng lại gợi cảm.

"Cô gái nhỏ không dễ nuôi, anh tìm ông nội em lấy chút phí nuôi dưỡng."

"......"

Bùi Doãn Ca mí mắt nhẹ động, "Ông nói thế nào?"

Anh ngữ điệu tản mạn, "Bảo em nghe lời anh, chăm chỉ học tập, đừng yêu sớm."

"...... Đã biết."

Bùi Doãn Ca nói xong, cũng nhịn không được nhìn Hoắc Thời Độ.

Luôn cảm thấy, trạng thái hôm nay của người đàn ông này, có chút không thích hợp.

Bình thường người đàn ông này cũng thích trêu chọc cô, nhưng không giống như hôm nay, bộ dáng biếng nhác từ trong xương cốt lại quyến rũ.

Không hiểu thấu ngả ngớn lười biếng, dục đến làm người mặt đỏ tim đập.

Giống văn nhã bại hoại.

......

Sáng sớm hôm sau.

Bùi Doãn Ca còn chưa tỉnh, đã nghe thấy cửa có tiếng động.

Như là có giọng của phụ nữ.

Theo sau.

Cô nhíu chặt mày, còn chưa kịp phản ứng, cửa đột nhiên bị mở ra.

"Độ gia, tôi mang bữa sáng đến cho ngài. Tiểu thư học bổ túc, ngài nói muốn sắp xếp tới khi nào?"

Người phụ nữ tiến vào phòng ngủ, còn mang theo một cỗ hương nước hoa nồng nặc.

Trực tiếp làm mùi hương vốn có trong căn phòng biến mất.

Tức khắc.

Bùi Doãn Ca hoàn toàn tỉnh ngủ, dùng tay ấn ấn hai mắt, đáy mắt lướt qua ý lạnh và bực bội.

Mà người phụ nữ vừa đi đến, hiền huệ đặt đồ ăn lên bàn, mỉm cười nhìn về mép giường.

Nhưng không nghĩ lúc này, không có nhìn thấy thân ảnh của người đàn ông mà ả tưởng tượng.

Chỉ thấy người trên giường, cánh tay trắng mịn, còn có...... Mái tóc đen dài uốn lượn.

Trong khoảnh khắc, sắc mặt người phụ nữ biến đổi, biểu tình xấu hổ nhìn một màn này!

Sao lại là con gái!?

Căn phòng này, cách bố trí này, rõ ràng chính là phòng của đàn ông!

Không đợi sắc mặt người phụ nữ hòa hoãn, người trên giường cũng chậm rãi ngồi dậy, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp phong tình.

Bùi Doãn Ca lười nhác đeo vào dép lê, đứng lên.

Váy ngủ làm nổi bật hai chân tinh tế, trắng đến hoảng người.

"Dạy bổ túc cho tôi?"

Bùi Doãn Ca cười, lại hỏi.

Trong nháy mắt, sắc mặt người phụ nữ vừa đỏ lại xanh.

Ả mạnh mẽ tươi cười, "Đúng vậy, tiểu thư."

Ả thật vất vả mới tranh thủ được cơ hội đến đây làm gia sư. Ngay từ đầu, ả còn tưởng rằng là em gái của Độ gia muốn học bổ túc.

Nhưng nếu là em gái, sao lại ngủ trên giường Độ gia?