Được Các Anh Trai Chiều Chuộng Tôi Trở Nên Ngang Tàng

Chương 86: Anh Hai Về Nước



Edit by Augenstern

Nghe thấy lời này, Lục Viễn Tư không đợi nữ sinh nói xong, sắc mặt biến đổi, đột ngột đứng lên.

"Cô ấy đang ở đâu?!"

......

Lúc sau.

Lục Viễn Tư cả buổi sáng không trở về, nhưng người có quan hệ với Tần Hữu Kiều đã truyền tin tức ra.

Nói là Tần Hữu Kiều chịu không nổi kích thích, bởi vì người nào đó tồn tại, cảm xúc không tốt khóc đến hôn mê trong WC.

Nhưng cũng may Lục Viễn Tư đá văng cửa WC, đem Tần Hữu Kiều đang hôn mê, ôm tới phòng y tế. Lúc sau, ngay cả giáo thảo Trình Tử Hoài, biết việc này, cũng lập tức đến.

Mọi người nhịn không được cực kỳ hâm mộ, Tần Hữu Kiều đã lấy phải kịch bản nữ chính gì, mà được một đám nam thần xem như bảo bối!

Phòng y tế.

Trình Tử Hoài khuôn mặt tuấn tú đen xuống, nắm chặt tay, "Tôi biết, chuyện này và Bùi Doãn Ca thoát không khỏi có quan hệ với nhau."

Lục Viễn Tư nghe Trình Tử Hoài nói như vậy, cũng nhịn không được lãnh đạm cười nhạo, "Trình Tử Hoài, cậu không cần đẩy hết trách nhiệm lên người bạn cùng bàn của tôi."

"Sao, cậu đau lòng?"

Trình Tử Hoài lạnh lùng nhìn về phía hắn.

Hắn ta không phải không biết, Lục Viễn Tư có cảm tình với Tần Hữu Kiều. Nhưng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy hắn bênh vực người con gái khác.

"Không phải. Chỉ là cảm thấy, các người có thành kiến rất lớn đối với cô ấy."

Khoé môi Lục Viễn Tư hiện lên độ cong chê cười, dứt khoát xoay người rời đi.

Hắn và Trình Tử Hoài, vốn dĩ chính là ngứa mắt nhau, cũng không tồn tại thói quen chào hỏi nhau trước khi đi.

Mà lúc này, Trình Tử Hoài cắn chặt răng, vẫn là nhắn tin cho Bùi Doãn Ca.

-- Bùi Doãn Ca, cô thật là có bản lĩnh.

Lời này, giấu không được bực bội và châm chọc.

Nhưng vài phút sau, cô trả lời.

-- Còn cần phải nói?

Trong khoảnh khắc, Trình Tử Hoài sắc mặt đen đến không thể nhìn!

Ngay lúc Trình Tử Hoài nổi giận, muốn đi tìm Bùi Doãn Ca tính sổ, bên kia tấm rèm mỏng khẽ vang lên âm thanh.

"Tử Hoài, sao cậu lại tới đây......"

Thô bạo dưới đáy mắt Trình Tử Hoài tản ra, nhìn về phía Tần Hữu Kiều, giọng điệu ôn nhu, "Mình không nên tới sao? Vì sao không tự chăm sóc tốt bản thân, làm loại việc ngốc nghếch này?"

Nghe được lời này, Tần Hữu Kiều nhịn không được khóc nức nở, "Anh ba và ông nội đều không cần mình, bọn họ đều thay đổi, bọn họ chỉ thích Bùi Doãn Ca."

Chuyện hôm trước Bùi Doãn Ca bị bôi đen, sau khi bị Tần Lãng biết, Tần Lãng mặc kệ cô ta nói như thế nào, cũng nhận định chuyện này có liên quan đến cô ta.

Thậm chí, trực tiếp bảo người đem đồ của cô ta ném ra ngoài, không cho cô ta vào nhà.

Sau, nếu không phải Tần mẫu vội vàng đuổi đến, cô cũng không biết nên ở đâu.

Trình Tử Hoài nghe xong Tần Hữu Kiều kể khổ, không vui mà nhíu mày, "Kiều Kiều tốt, anh ba cậu hẳn là nghe Bùi Doãn Ca nói gì đó.

Yên tâm, anh ba cậu làm như vậy sau này nhất định sẽ hối hận."

Tần Hữu Kiều nước mắt không ngừng rơi, người thấy đều đau lòng, "Nhưng mà mình hiện tại, thật sự không biết nên làm sao bây giờ. Trước kia, anh ba chưa bao giờ đối với mình như vậy......"

Trình Tử Hoài suy nghĩ thật lâu, đáy mắt đột nhiên xẹt qua một tia u ám, ôm Tần Hữu Kiều, trấn an cười nói, "Cậu chẳng lẽ chỉ có anh ba?

Anh ba cậu nhỏ tuổi nhất, dễ bị lừa dối. Nhưng anh cả và anh hai, đều không phải người dễ dàng bị lừa gạt. Mình nghe nói, hôm nay anh hai cậu về nước."

"Thật vậy ư?!"

Tần Hữu Kiều vốn dĩ còn không ngừng nức nở, nghe đến đây đôi mắt đột nhiên bừng sáng!

Anh hai cô ta, Tần Ngộ. Kỳ thật cô ta cũng rất ít khi gặp anh ấy, bởi vì Tần Ngộ mới vừa thành niên liền đoạn tuyệt quan hệ với người trong nhà, đi giới giải trí phát triển.

Nhưng ai cũng chưa từng nghĩ đến, gần bốn năm thời gian, Tần Ngộ liền trở thành ảnh đế nổi nhất.