Được Các Anh Trai Chiều Chuộng Tôi Trở Nên Ngang Tàng

Chương 88: Em Gái Cần Bạn Trai



Edit by Augenstern

Để cho fans chịu không nổi thét chói tai chính là.

Khớp xương tay đều đều của người đàn ông xách theo túi giấy, bên trong chỉ có một con gấu bông.

Trường hợp này, vì sao lại có chút sủng nịch!?

0

“A a a không có, Tần Ngộ, anh có phải yêu đương không!!!”

“Lão công, món đồ chơi này là thế nào! Anh lừa gạt!?”

“Người đàn ông này lạnh nhạt phóng điện với mình, cũng rất tuyệt ô ô ô.”

……

Nghe thấy từng đợt tiếng thét chói tai, Tần Ngộ môi mỏng khẽ câu, “Con gấu bông này? Là tôi dùng để bảo vệ công chúa nhỏ nhà mình.”

Tiếng nói vừa dứt.

Toàn trường đều oanh tạc!!

Nhưng mà, trước khi chọc giận fans, Tần Ngộ lại cười khẽ.

“Là em gái ruột của tôi.”

Cái này, fans thái độ lại tích cực thay đổi.

“Lão công, em khi nào có thể trông thấy em gái??”

“Em gái lão công, nhất định cũng rất đẹp!!”

“Em gái không cần gấu nhỏ, em gái cần bạn trai!!!”

Lúc này.

Hai câu trước, Tần Ngộ cũng nghe thành thói quen, câu sau làm Tần Ngộ thiếu chút nữa đứng không vững.

Anh hơi hơi mỉm cười, quay đầu nhìn về phía các fans, “Không, em ấy không cần.”

……

Tan học.

Tần Hữu Kiều sốt ruột nhìn tin nhắn trên điện thoại, chờ Tần Ngộ trả lời.

Vừa rồi cô ta gọi cho Tần Ngộ vài cuộc điện thoại, cũng không có ai nghe.

Bỗng nhiên, một nữ sinh bên cạnh chụp một bên bả vai Tần Hữu Kiều, “Kiều Kiều, cậu có khỏe không? Không bằng hai chúng ta đi cùng nhau?”

Tần Hữu Kiều nhìn bạn học nữ, nhớ tới cô ấy là fans Tần Ngộ, đáy mắt xẹt qua một tia u ám.

“Được.”

Tần Hữu Kiều bỏ điện thoại di động vào túi, như là lơ đãng hỏi, “Nghe nói, hôm nay Tần Ngộ về nước?”

“Đúng vậy, hôm nay giữa trưa đã đến! Đáng tiếc, mình đi học lại không thể tới đón.”

Nữ sinh ngữ khí mất mát, nhưng một lát sau, lại cực kỳ hâm mộ nói, “Nhưng mà, mình nghe chị em tiền tuyến nói, hôm nay Tần Ngộ nhắc đến bản thân có một em gái! Còn mang theo một con gấu bông nhỏ, mình rất đau lòng!!”

Nghe được lời này, Tần Hữu Kiều có chút ngoài ý muốn, khóe miệng lại ngăn không được giơ lên.

Phỏng chừng là quà anh hai mang cho mình.

Tần Hữu Kiều chụp bả vai nữ sinh, “Được rồi, nếu cậu thật sự thích anh ấy. Mình có thể xem thử xin chữ ký của anh ấy giúp cậu.”

“Thật sao?! Kiều Kiều, cậu đúng là tiểu tiên nữ người đẹp tâm tốt!!!”

Nữ sinh kích động hai mắt sáng lên.

“Sẽ không lừa cậu.”

Tần Hữu Kiều tự tin cười nói.

Theo sau.

Chờ Tần Hữu Kiều cùng nữ sinh đi tới cửa, Tần Hữu Kiều thấy một hình bóng quen thuộc.

Tuy rằng đeo khẩu trang, nhưng cô ta liếc mắt một cái liền nhận ra!

Là anh hai!

Tần Hữu Kiều nhịn không được kích động, trên mặt lại làm bộ thong dong bình tĩnh, dương khóe môi đi về hướng Tần Ngộ.

Khó trách không trả lời tin nhắn của mình, nguyên lai là tới đón mình. Hẳn là muốn cho mình một bất ngờ?!

“Anh hai, sao anh lại thích đùa cợt người ta như vậy!”

Tần Hữu Kiều oán trách nói.

Tần Ngộ vừa quay đầu, phát hiện người đến là Tần Hữu Kiều, anh không tự giác nhíu mày.

“Sao lại là cô?” Anh ngữ khí không vui.

Tần Hữu Kiều chưa kịp phản ứng lại, còn tưởng rằng Tần Ngộ đang trêu chọc mình.

Theo sau, ánh mắt cô ta dừng lại trên con gấu bông nằm trong túi giấy trên tay Tần Ngộ.

Còn giả vờ lạnh nhạt với cô!

Mua quà cho cô, cũng không giấu một chút!

Nghĩ như vậy, Tần Hữu Kiều nhịn không được nhảy nhót, quét mắt nhìn nữ sinh bên cạnh, lại ho nhẹ một tiếng.

Cô ta với tay muốn lấy túi giấy.

“Anh hai, anh còn giấu! Nếu không phải vì quà tặng, em sẽ tức giận!”