Đương nhiên Diệp Diễm Thanh không ăn cỏ của Văn Dữ, cũng không mời Văn Dữ ăn thịt. Quan hệ của bọn họ còn chưa thân thiết tới mức có thể tùy ý dùng cơm chung với nhau. Văn Dữ giữ ngoại hình rất tốt, cẩn thận, chiều fans, kỹ thuật diễn tốt được nhiều người công nhận. Mà lần này gặp mặt lại làm cho Diệp Diễm Thanh cảm thấy Văn Dữ có chút khác lạ với những gì hắn nghĩ, hình như có chút không câu nệ, thoải mái.
Như Văn Dữ đã nói, bảng nhân khí bắt đầu bỏ phiếu, fans hai nhà lại bắt đầu tranh giành.
【 Diễm Thanh sắp tới không tham gia hoạt động, nhưng tui có thể liếm ảnh cũ cho đỡ buồn! 】
【Diễm Thanh số một, chị em nhà mình đâu, Diễm Thanh cần chúng ta ủng hộ kìa. 】
【 chờ Diễm Thanh ra bài hát mới, thật sự muốn nghe ẻm solo quá. Mỗi lần nghe giọng nói là mị muốn té xỉu, đừng ai đỡ mị nha, mị muốn ngã vào ngực Diễm Thanh! 】. Truyện Truyện Teen
【 lầu trên cô ngã xuống đất là được roài. 】
【 đệt, nhan sắc của Diệp Diễm Thanh mà các người cũng đi thần tượng á? Mấy người quên ai là ba ba nhan sắc hả?! 】
【 Văn Dữ tài ba, Văn Dữ soái nhất! Văn Dữ tài ba, Văn Dữ soái nhất! Văn Dữ tài ba, Văn Dữ soái nhất! 】
【 Lũ fan nhà này phiền ghê nơi. Các người đi chỗ khác chơi, chỗ này là của chúng tôi. 】
【 nói nhỏ cái, em thấy mấy anh trong nhóm Five1 cũng rất đẹp trai á. Diệp Diễm Thanh tách ra solo thật là đáng tiếc, chắc sau này không làm ăn gì nổi đâu. 】
【 lầu trên nhà ai? Đừng ở đây đâm chọt, biến! 】
Cuộc bỏ phiếu kỳ này, Văn Dữ đã cách xa Diệp Diễm Thanh một đoạn. Không phải sức chiến đấu của fans Diệp Diễm Thanh không tốt, mà là phải ra sức cãi nhau với tụi anti. Diệp Diễm Thanh lui vòng, anti tìm được niềm vui mới, ra sức đâm chọt, hơn nữa một ít bánh bèo không hiểu, nhất thời bị phân tán lực chú ý, nào còn tinh lực cạnh tranh đầu bảng với fans Văn Dữ. Diệp Diễm Thanh bị kéo xuống, fans Văn Dữ ăn mừng khắp nơi, thích nghe ngóng, vui mừng ra mặt, vui vô cùng.
Ba ngày sau, Diệp Diễm Thanh đi Giải trí Tinh Lộ xem hợp đồng.
Giải trí Tinh Lộ là công ty giải trí thành lập từ nhiều năm trước, Văn Dữ là nghệ sĩ đầu tiên kí hợp đồng với họ. Nghe đồn ông chủ Lộ Ngôn Chi thành lập công ty này là vì Văn Dữ, quan hệ của hai người khó miêu tả tường tận, thậm chí có lần xuất hiện đề tài CP hai người bọn họ, nhưng cuối cùng cũng bị dập tắt.
Mà mọi người đều biết lúc ban đầu Tinh Lộ chỉ là một công ty nhỏ, thuê một tầng ở office building loại kém làm văn phòng, có vài phần giống với công ty lừa đảo. Sau đó, Văn Dữ phát triển càng ngày càng tốt, công ty cũng khá hơn, hiện giờ đã làm chủ một toà nhà, nghệ sĩ dưới trướng cũng tăng nhiều hơn trước, trở thành công ty giải trí đầy tiềm năng. Rất nhiều người đem công lao này quy về Văn Dữ, nhưng Văn Dữ lại chưa từng kể công, nhận phỏng vấn có bị hỏi, cũng đều nói là ông chủ có quyết sách thích đáng, còn mình chỉ là cổ đông ăn chia hoa hồng.
Thư kí của Lộ Ngôn Chi nhiệt tình tiếp đãi Diệp Diễm Thanh cùng Ngải Trừng, dẫn hai người tới phòng họp. Không bao lâu sau, Lộ Ngôn Chi dẫn người bên pháp vụ tới.
Tuổi tác Lộ Ngôn Chi không hơn kém Văn Dữ là bao, có gương mặt ưa nhìn, phù hợp với giới giải trí, mặc tây trang làm hắn càng thành thục, ổn trọng, còn tản ra hơi thở tinh anh. Như là trầm ổn từ trong xương cốt, thậm chí có một chút quả quyết, cứng rắn.
Diệp Diễm Thanh đột nhiên có suy nghĩ, nếu Lộ Ngôn Chi đánh nhau với Văn Dữ, ai sẽ chiếm thế thượng phong đây? Hắn sẽ bỏ một phiếu cho Lộ Ngôn Chi.
“Nghe đại danh đã lâu.” Giọng nói của Lộ Ngôn Chi không xa cách như con người của hắn.
Diệp Diễm Thanh hôm nay cũng mặc âu phục: “Xin chào, lần đầu gặp mặt.”
Lộ Ngôn Chi cười khách khí, lại lễ phép nói vài câu với Ngải Trừng.
Hàn huyên chưa tới một phút đồng hồ, bên pháp vụ lấy ra hợp đồng: “Diệp tiên sinh, Ngải tiểu thư, hai người có thể xem trước hợp đồng, có gì không thỏa đáng thì chúng ta sẽ bàn luận luôn.”
Ngải Trừng nói lời cảm ơn sau khi nhận hợp đồng, cùng Diệp Diễm Thanh cẩn thận lật xem. Hợp đồng vốn không thể qua loa bởi vì liên quan tới khá nhiều thứ. Đáng lẽ bọn họ phải mang theo luật sư, hoặc là mang hợp đồng này tới tìm luật sư rồi mới hồi đáp, nhưng bản hợp đồng của Tinh Lộ lại khá đơn giản, dễ hiểu, Diệp Diễm Thanh sẽ không nhận thêm công tác, nội dung hợp đồng cũng đề cập đến hiệp nghị bảo mật, còn người phụ trách công tác cho Diệp Diễm Thanh vẫn là Ngải Trừng, công ty sẽ không can thiệp, còn nguyện ý cung cấp trợ giúp cần thiết.
Thư kí bưng trà tiến vào, nói với Lộ Ngôn Chi: “Ông chủ, Văn tiên sinh tới.”
“Tìm tôi à?” Lộ Ngôn Chi hỏi.
“Không tìm cậu.” Văn Dữ vừa nói vừa vào phòng, “Tới xem hợp đồng thế nào.”
Lộ Ngôn Chi cũng không tiếp đón hắn, chỉ nói: “Tích cực ghê.”
Thư kí mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, đặt ly trà xuống bàn trong tầm tay của mỗi người, có luôn ly trà cho Văn Dữ, có thể thấy được là Lộ Ngôn Chi sẽ không đuổi Văn Dữ đi.
Diệp Diễm Thanh kinh ngạc tự hỏi vì sao Văn Dữ lại tới đây, nhưng không hiện ra mặt, hai người họ tùy ý nói mấy câu, hắn đã xác định quan hệ giữa hai người rất tốt. Nghĩ cũng đúng thôi, nếu quan hệ không tốt thì sao nhập cổ phần được?
Văn Dữ cũng không chào hỏi Diệp Diễm Thanh, ngồi vào trong góc. Diệp Diễm Thanh cũng thu hồi tâm tư, nói ra nghi vấn trong hợp đồng. Người ở Tinh Lộ tựa hồ đều quen với sự tồn tại của Văn Dữ, không có người đặc biệt chú ý hắn, tựa như một buổi họp bình thường ở công ty.
Bàn chuyện hợp đồng gần ba tiếng đồng hồ, trà cũng thay đổi hai lần, từng chi tiết nhỏ nhặt đều được mổ xẻ. Có lẽ Văn Dữ cảm thấy nóng, xắn tay áo lên tận khuỷu tay, lộ ra cánh tay rắn rỏi, Diệp Diễm Thanh đột nhiên cảm thấy mình có hơi chút trẻ con so với Văn Dữ, thể hình của Văn Dữ mới là nam nhân chân chính.
Chờ đến khi gần kết thúc, Văn Dữ vẫn luôn không mở miệng đột nhiên nói: “Thêm một điều nữa đi.”
Lộ Ngôn Chi đẩy ra chén trà trong tầm tay: “Cậu muốn thêm cái gì?”
Văn Dữ nói: “Thêm một điều cậu ta có thể thay đổi quyền lợi nếu cần.”
Phòng họp yên tĩnh vài giây, ngay cả Diệp Diễm Thanh cũng không biết nói cái gì. Ngải Trừng nhìn chằm chằm về phía Lộ Ngôn Chi, sợ hắn đột nhiên nổi giận.
Nhưng yên tĩnh được vài phút, Lộ Ngôn Chi lại bình tĩnh lên tiếng với pháp vụ: “Thêm vào đi.”
Lộ Ngôn Chi cũng không có ý kiến, tạm biệt bọn Diệp Diễm Thanh rồi rời đi trước.
Ngải Trừng trợn mắt há mồm, trong nháy mắt mù quáng không biết mình đang ở đâu.
Mấy ngày nay thời tiết không tốt, trời đầy mây, thỉnh thoảng sẽ mưa một trận. Bãi đỗ xe ngầm của Tinh Lộ đầy mùi vị ẩm ướt, làm tâm tình người ta cũng trùng xuống, mang theo sự cô độc khó tả.
Vu Dĩnh bước xuống xe, chào hỏi cùng Diệp Diễm Thanh: “Vẫn luôn nghe kể về cậu nhưng chưa gặp được lần nào, hân hạnh được làm quen.”
“Chào chị Vu.” Ngải Trừng còn gọi cô là học tỷ thì Diệp Diễm Thanh tự nhiên gọi cô là chị cũng đúng thôi.
Vu Dĩnh cười sáng lạn: “Ngải Trừng nói em rất dễ nói chuyện, chị hay oán giận với Văn Dữ, nói là nếu chị vào nghề trễ một năm, thì chắc là mang em theo rồi.”
Không nói đến lời này có bao nhiêu nhiệt tình, ít nhất nghe rất thoải mái, cũng không mạo phạm ai.
“Chị Trừng giữ mặt mũi cho em đó chứ, chị ấy vẫn hay nhọc lòng vì em mà.” Chuyện hắn muốn lui vòng chỉ sợ cũng làm Ngải Trừng mất ngủ nhiều đêm.
“Em thật là khiêm tốn.” Vu Dĩnh nói với Ngải Trừng theo sau,
“Trời lạnh vậy hai ta đi ăn lẩu Hàn Quốc đi.”
Vu Dĩnh chỉ lớn hơn Ngải Trừng một tuổi, nhưng do trang điểm nên nhìn thành thục hơn Ngải Trừng khá nhiều, cùng với bộ dáng quí cô thành đạt, khí tràng mạnh mẽ. Người phụ nữ như vậy xuất hiện bên cạnh idol, không phải fans nào cũng thích, nhưng Vu Dĩnh là ngoại lệ. Cô sẽ làm các fan hâm mộ muốn trở thành người ưu tú như cô. Hơn nữa, Vu Dĩnh rất quan tâm tới fans hâm mộ của Văn Dữ, đương nhiên, sẵn sàng nặng tay trừng trị tụi anti, cho nên trước mắt còn chưa bị fans phản đối.
Ngải Trừng dường như hiểu ra, học tỷ tới đây cùng với Văn Dữ, mời mình đi ăn cơm, hiển nhiên là phải cho Diệp Diễm Thanh cùng Văn Dữ có cơ hội ở riêng.
Văn Dữ nói với Diệp Diễm Thanh: “Anh đưa cậu về, lên xe đi.”
Vu Dĩnh quàng một tay lên bả vai Ngải Trừng, cười nói: “Văn Dữ lái xe ổn lắm, yên tâm đi. Chúng ta đi đến tiệm bên cạnh trường đi, hàn huyên một chút chuyện cũ.”
Ngải Trừng không yên tâm nhìn về phía Diệp Diễm Thanh, Diệp Diễm Thanh không thân với Văn Dữ, lại là người không dễ tiếp xúc với người lạ. Chỉ cần Diệp Diễm Thanh biểu hiện ra không muốn, cô khẳng định từ chối học tỷ, tự mình chở Diễm Thanh về nhà.
Diệp Diễm Thanh cũng có chuyện muốn hỏi Văn Dữ, nếu Văn Dữ cố ý chở hắn, thì hắn sẽ nhân cơ hội hỏi.
“Chị Trừng đi đi.” Diệp Diễm Thanh mỉm cười nói.
Ngải Trừng vẫn không yên tâm, đưa chìa khóa xe cho Vu Dĩnh: “Học tỷ, chị giúp em lái chiếc xe SUV màu trắng kia đi, để em trả lại đồ sạc điện thoại cho Diễm Thanh.”
Vu Dĩnh cũng không hỏi nhiều, cầm chìa khóa đi lái xe.
Ngải Trừng kéo Diệp Diễm Thanh sang một bên, mở túi tìm đồ sạc, nhỏ giọng nói: “Nếu em không biết từ chối thế nào thì cứ nói với chị, chị chở em về rồi đi ăn với học tỷ cũng được, không sao đâu.”
Diệp Diễm Thanh dở khóc dở cười: “Chị Trừng, em có còn con nít nữa đâu mà không biết đối nhân xử thế.”
Ngải Trừng bật cười, vui đùa nói: “Chủ yếu là vì hai người không thân thiết, em không phải là đối thủ của người ta.”
“Cũng không đến mức đánh không lại người ta chứ.” Diệp Diễm Thanh bất đắc dĩ nói.
“Cái này thì khó nói à nha. Với tính tình của em thì dễ bị người ăn hiếp lắm.”
Diệp Diễm Thanh không còn gì để nói, nhận lấy đồ sạc: “Chị ăn xong nhớ về nhà sớm.”
Ngải Trừng lớn tuổi hơn Diệp Diễm Thanh, theo thói quen chiếu cố hắn hằng ngày. Nhưng Diệp Diễm Thanh là đàn ông, cũng thật tâm chiếu cố Ngải Trừng, chị của hắn từng nói, phụ nữ có lớn đến đâu thì vẫn là con gái, nam nhân hẳn nên quan tâm nhiều hơn.
“Biết rồi.”
Lên xe, Văn Dữ hỏi Diệp Diễm Thanh địa chỉ, liền khởi động xe.
Trên đường đi, Văn Dữ vẫn luôn nhìn phía trước, không khí bên trong xe phi thường trầm mặc, nhưng không xấu hổ, thậm chí có chút phù hợp. Trên xe mở radio, giọng nữ MC rất êm tai, thoải mái xua tan an tĩnh trong xe.
Diệp Diễm Thanh có mấy lần muốn nói rồi lại thôi, không có dạo đầu mà trực tiếp hỏi thì có hơi kì, nhưng bảo hắn mở lời dạo đầu thì hắn không biết bắt đầu từ đâu.
Lại dừng một cái đèn đỏ, Văn Dữ ngừng xe, mở miệng hỏi: “Có chuyện muốn nói à?”
Diệp Diễm Thanh thấy sắp về tới nhà rồi, liền nói: “Anh nói thêm điều khoản kia trên hợp đồng, sợ là đắc tội người ta rồi.”
“Cậu sợ anh đắc tội Lộ Ngôn Chi sao?” Văn Dữ nhướng mày.
“Các anh hợp tác lâu như vậy, bên ngoài vẫn luôn đồn hai người hợp tác rất tốt. Anh thêm điều khoản đó hoàn toàn không có lợi với Tinh Lộ, lỡ như nửa đường tôi đổi ý, Tinh Lộ chính là ăn được cả ngã về không. Nếu hai người là bạn thân, thì anh không nên làm như vậy.” Diệp Diễm Thanh khách quan phân tích, Văn Dữ cho hắn bỏ thêm vào điều kiện tự do như vậy, làm hắn rất cảm kích, nhưng đồng thời cũng không thể không bận tâm.
Văn Dữ cười khẽ: “Anh thêm điều này là thành ý của anh, giấy trắng mực đen, hy vọng đây là một lần hợp tác vui vẻ. Đổi lại anh cũng muốn xem thành ý của cậu thế nào. So sánh với giấy trắng mực đen, thì hành động của cậu mới là thành ý. Cho nên anh không làm khó Lộ Ngôn Chi, mà là cậu.”
*
Văn Dữ: Hôm nay mình thật ngầu!
Diệp Diễm Thanh: Hôm nay mình bị dọa sợ!
Lộ Ngôn Chi: Hôm nay tôi chỉ là người qua đường Giáp!