Sau Khi Mất Trí Nhớ Chồng Tôi Luôn Cho Rằng Mình Là Thế Thân

Chương 23: Chương </span></span>23 :



Bộ phim truyền hình đầu tiên mà Ôn Tử Nhiên thủ vai nam chính, đã bị người đại diện và ông chủ khiêm em trai họ của cậu ta âm thầm đổi thành... phim phát sóng trực tuyến.

Lần này Tạ Lăng đã ra quyết định đổi “Thành Tiên” thành một bộ phim phát sóng truyền hình trực tuyến, thứ nhất là do anh không muốn “Thành Tiên” phải thu hồi lại số lượng vé đã bán ra, thứ hai, anh cực kỳ tức giận về việc Orange TV tự ý vi phạm hợp đồng.

Bộ phim “Thành Tiên” được xây dựng đồ họa và hiệu ứng đi kèm đều rất công phu tỉ mỉ, cốt truyện và nhân vật đều là đỉnh cao. Nói cách khác, “Thành Tiên” không ngại phải đối đầu với bất kỳ bộ phim truyền hình nào.

Cùng là một thể loại phim truyền hình phát ra, để xem ai mới là người phải xấu hổ.

Anh có niềm tin vô cùng lớn với “Thành Tiên“.

“Phải rồi chị Phương Mộ.” Tạ Lăng đột nhiên nhớ ra một chuyện lớn, “An Cẩn đã trở về nước.”

An Cẩn cùng với Ôn Tử Nhiên đều ra mắt công chúng vào cùng một thời điểm, vạch xuất phát của hai người bọn họ cũng đều là nghệ sĩ thiên về ca hát và vũ đạo. Không giống như Ôn Tử Nhiên là người nổi tiếng nhanh chóng nhờ gương mặt, An Cẩn cũng có một gương mặt đẹp mà thực lực của cậu cũng không phải dạng vừa. Hát và nhảy, cậu ta đều có thể đảm đương trọn vẹn - là nghệ sĩ có thực lực.

Không những thế, An Cẩn còn có dáng vẻ rất đáng yêu, đến cả đôi mắt xanh lục trong veo thuần khiết kia nữa, khi nhìn vào thì có chút vô hồn nhưng đuôi mắt lại hơi nhếch lên. Thật sự khiến cho người khác có cảm giác, cậu là một người cực kỳ sạch sẽ và thuần khiết, đồng thời còn có cả ham muốn chinh phục, khơi gợi ý đồ muốn bảo hộ của người đó dành cho cậu nữa.

Ngay cả việc An Cẩn đột nhiên nổi lên chỉ sau một đêm cũng không hoàn toàn chỉ dựa vào gương mặt xuất sắc ấy, mà một phần lớn còn là do màn trình diễn đầu tiên của cậu ấy trên sân khấu.

Ánh đèn tối dần, tiếng nhạc vang lên, tiểu bạch thỏ vốn dĩ chỉ thấy được ngây thơ cùng với dễ thương trong chớp mắt đã biến thành vua sói hoang dã và gợi cảm, đôi mắt xanh lục trong sáng sạch sẽ từ bao giờ cũng chuyển thành quyến rũ ma mị vô cùng.

Sự đối lập quá lớn, vũ đạo quá bùng nổ, âm thanh cao độ xuyên thấu lòng người cùng với hiệu ứng trên sân khấu quá tốt, vậy nên chỉ sau một đêm An Cẩn đã đột ngột bạo hồng!

Nhưng càng không ngờ tới, trong một chương trình nhỏ khác, ngay cả khi An Cẩn bộc lộ sự xấu tính của mình cùng thái độ cáu kỉnh thì người hâm mộ vẫn mê cậu ta như điếu đổ!

Năm thứ nhất An Cẩn ra mắt, cậu ta thế mà còn dành được vị trí thứ nhất xét theo doanh thu bán đĩa ở nội địa. Sang tới năm thứ hai, An Cẩn hành nghề, cậu ta thậm chí còn dành được giải thưởng “người mới có tiềm năng nhất”; cùng năm đó cậu ta cũng cuỗm luôn danh hiệu giải thưởng ca sĩ được yêu thích nhất.

Nói thẳng ra, chỉ với năm đầu ra mắt, An Cẩn đã trực tiếp được thăng cấp trở thành nhân vật nổi tiếng nhất trong nước rồi.

Sau đó An Cẩn chọn xuất ngoại ra nước ngoài để phát triển sự nghiệp. Không ngờ chỉ ngay đến cuối năm đó, cậu ta lại trở thành ngôi sao sáng chói nhất lần đầu tiên bước lên sân khấu Tây Á, hoàn toàn gây chấn động khắp giới âm nhạc.

Tính tới thời điểm hiện tại An Cẩn đã nắm trong tay vô số giải thưởng lớn, và sự chuyên nghiệp của cậu đồng thời cũng đánh bay tất cả những đối thủ cùng cạnh tranh. Giọng hát và vũ đạo hoàn hảo ấy phải nói là đã khiến cho cả thế giới phải kinh ngạc, nếu nói cậu là một thần tượng hàng đầu cũng chẳng phải chuyện gì lạ cả, vô cùng xứng đáng.

Việc lịch trình trở về nước của cậu bị lộ cũng thế, đã có vô số người hâm mộ đến sân bay để đón cậu và sau đó là thông báo của các nhà quản lý về tin tức buổi biểu diễn của An Cẩn sau khi về nước, với số lượng vé giới hạn cho buổi biểu diễn là 90.000 vé.

Và sau khi kênh bán vé mở ra, số lượng cực khủng ấy đã bán hết chỉ trong một giây!

“An Cẩn nói rằng sẽ cho tôi hai vé để chúng ta đến cùng nhau. Tôi cũng muốn đưa Ôn Tử Nhiên và nhóm Mười Hai cùng tới xem buổi biểu diễn, nhưng theo như kế hoạch cụ thể thì vẫn phải chờ để bàn luận với chị Phương Mộ một lúc, sau đó mới nói cho An Cẩn cùng với đội nhảy sau.” Tạ Lăng nói.

An Cẩn nói sẽ cho vé, Tạ Lăng chắc chắn sẽ không từ chối.

Nhưng anh cũng chẳng muốn lấy nó làm gì. An Cẩn có địa vị cao trong giới âm nhạc nhưng do sự nổi tiếng quá nhanh, nguồn lực của giới thời trang cũng không thể nói là quá nhiều, tài nguyên kém hơn một chút, cơ bản cũng không có giới thời trang cao cấp muốn mau chóng nhận người. Trùng hợp hai thương hiệu cao cấp của Ôn nữ sĩ cũng đang tìm kiếm người đại diện cho thương hiệu toàn cầu trong năm nay, Tạ Lăng nhân cơ hội mối quan hệ hai mẹ con trực tiếp đề cử An Cẩn vào vị trí đó.

Lý Phương Mộ: “Được rồi, tôi hiểu rồi.”

Gần đây trợ lý Trương khá bận rộn, mới đây không lâu anh có nhận được lệnh của ông chủ âm thầm đi điều tra Hà Thành, người bị nghi ngờ là người yêu thuở nhỏ của Tạ thiếu. Hai ngày trước, thế mà Trương Hạc lại tiếp tục nhận được lệnh của ông chủ sai anh ta đi điều tra thêm về một người nữa, đó chính là An Cẩn - cái vị có đẳng cấp hàng đầu trong giới đỉnh lưu kia.

Trong quá trình trợ lý Trương điều tra “tư liệu” nhiều lần, y đã không nhịn được cúi xuống nhìn bản thân mình chằm chằm, y thật lòng muốn xác nhận lại, hiện tại công việc mà mình đang tiếp nhận chỉ là một trợ lý thôi mà! Nếu không phải ông chủ của anh ta trả lương rất nhiều tiền, thì trợ lý Trương nghĩ chắc chắn mình sẽ từ chức ngay tại chỗ rồi!

Việc điều tra về hành tung và thân phận của An Cẩn dễ hơn nhiều so với việc điều tra tên Hà Thành kia. Bởi vì dù sao cậu ta cũng là một ngôi sao đang được công chúng chú ý và cũng là một người rất nổi tiếng, thế nên những tay săn ảnh không còn quá lạ với cái tên An Cẩn này.

Hiện tại trợ lý Trương chỉ có một việc là sắp xếp lại và sàng lọc vô số tin tức giải trí, báo lá cải, những báo cáo sai sự thật và các bài đăng khác nhau ở trên mạng, ha ha!

Trợ lý Trương cố gắng hết sức rặn ra một nụ cười méo mó, hai mắt y gần như là mù mịt. Y bắt đầu bắt tay vào sàng lọc vô số thông tin về An Cẩn nhưng những hao tâm tổn huyết này y lại không dám đưa lên cho ông chủ xem.

Y mở tư liệu ra.

[An Cẩn, năm nay 25 tuổi, từ nước ngoài chuyển đến trường tiểu học Ninh Thành vào năm lớp 2. Cậu ấy bị bạn học cùng lớp bắt nạt vì có đôi mắt màu xanh khác biệt với người mọi người. May mắn có Tạ thiếu gia học ở lớp bên cạnh đã giúp đỡ cậu và sau đó hai người trở thành bạn tốt của nhau.

An Cẩn học cùng lớp với Tạ Lăng hồi cấp hai và cấp ba, hầu như chẳng ngày nào là An Cẩn chịu tách ra khỏi Tạ Lăng dù chỉ một chút. Trong những lần Tạ thiếu gia bị những tay săn ảnh chụp lén đều thấy sự xuất hiện của An Cẩn.

Vào năm hai đại học, An Cẩn mới bắt đầu bước chân vào giới giải trí, sau đó cậu nổi tiếng chỉ sau một đêm vì màn trình diễn xuất sắc trên sân khấu.

Trong một chương trình trò chuyện với người nổi tiếng, thậm chí cậu ta còn thừa nhận người mà cậu yêu thích là Tạ Lăng và Tạ Lăng cũng chính là tiêu chuẩn chọn bạn đời của cậu.

Thời điểm cậu đoạt được giải thưởng người mới xuất sắc nhất, đã từng nói: “Người mà tôi muốn cảm ơn nhất là Tạ Lăng, và người mà tôi muốn gặp nhất vào lúc này là Tạ Lăng.”

... và còn ti tỉ những thứ khác mà An Cẩn có liên quan đến Tạ Lăng.

Nói về An Cẩn thì ngoài danh tiếng trong giới giải trí ra thì cậu ta có tính tình rất là tệ, cậu ta từ trước đến nay đã nói một thì không bao giờ được làm hai, duy nhất chỉ có một người có thể khiến cho cậu ta phải phá lệ.

Đó chính là Tạ Lăng.]

Trợ lý Trương thống khổ mà khép lại tư liệu, trời đất chứng giám cho y, y rõ ràng chỉ tuân theo lệnh của ông chủ điều tra cái nhân vật tên là An Cẩn kia thôi, không hề cố tình điều tra cả Tạ thiếu gia đâu mà. Không chỉ là những tư liệu ở trên mạng, ngay cả tư liệu mật dường như cũng đều chứng tỏ một điều, cái tên An Cẩn này hình như cùng với Tạ Lăng luôn gắn liền với nhau!

“Nếu giao đống tư liệu này cho ông chủ, anh ta chắc chắn sẽ nổi điên mất.” Trợ lý Trương cả mặt tái xanh khẽ lẩm bẩm.

Nhưng vấn đề là... anh ta thực sự không thể tránh được việc thêm Tạ thiếu gia vào đây!

Vì đã đọc qua quá nhiều tư liệu của An Cẩn trong hai ngày qua, anh ta chắc chắn mình phải xem cả những bình luận của fans An Cẩn ở trên mạng xã hội nữa.

[Những thứ này còn không phải là yêu sao a a a a a a a! Thiếu gia mau nhìn xem, là An Cẩn của chúng ta đó!]

[Ngược luyến tình thâm sao? Không, là tuyệt thế bánh ngọt nhỏ nha! Rõ ràng là ánh mặt trời xán lạn minh tinh thụ cùng với lạnh nhạt ngạo kiều tiểu thiếu gia công! Một tình yêu hoàn hảo!]

[Ngày đầu tiên của fans Cẩn Cẩn: Ối con thỏ con này đâu rồi, để cho ma ma ôm cái nào! Ngày thứ hai của fans Cẩn Cẩn: a a a a a a a chồng tôi đang đối mặt với tôi! Ngày thứ ba của fans Cẩn Cẩn: tiểu thiếu gia x đại minh tinh, trúc mã với trúc mã, thật là một tình yêu tuyệt mỹ, tôi đã bị thổi bay rồi!] - đọc, nghe truyện tốt hơn trên app T.Y.T -

[ a a a a a hai anh chồng tôi ở bên nhau, thì tôi biết phải làm sao bây giờ? Tôi chỉ là một cô gái nhỏ đáng thương thôi sao?]

[Tin tức nóng hổi, Cẩn Cẩn có cơ bụng, thể lực lại cực tốt, thế nhưng một người có thể cầm mic lên nhảy hát liên tục suốt sáu tiếng đồng hồ nếu mà nói nằm dưới... thể lực này có phải là quá lãng phí rồi không? Tôi nghĩ gương mặt của tiểu thiếu gia khi khóc cũng đẹp lắm nha, hề hề hề.]

Trợ lý Trương:.... thô tục!!

Bây giờ trong đầu y nhất định phải xoá sạch những lời hổ báo lang sói này, nếu không y chắc chắn sẽ chết thảm dưới tay của ông chủ mất.

Anh ta đột ngột đứng dậy, suy nghĩ một lúc rồi lại ngồi xuống, sau khi ngồi xuống anh ta lại rối rít đứng dậy, cứ thế lặp đi lặp lại mất mấy lần, cô thư ký ở bàn kế bên thật sự không thể chịu nổi nữa mà phải nói: “Đừng có mà lộn xộn trong văn phòng! Anh không biết bây giờ là cuối tháng rồi sao? Mọi người đều đang rất bận đó! Chẳng phải đây chỉ là một báo cáo thôi sao? Chạy cái là giao xong rồi, anh đúng là đã đại gia còn cứ thích dông dông dài dài!!]

Trợ lý Trương:.....

Cô thì biết cái gì chứ, đây không phải chỉ là một phần báo cáo thôi đâu! Đây chính là cái mạng chó của tôi đó!

Có thể đã bị cô thư ký mắng cho thảm hại nên Trương Hạc đã vớt vát lại được phần nào dũng khí của mình, anh ta cắn chặt răng, trong ánh mắt lộ ra quyết đoán của một người đàn ông mạnh mẽ, như một tráng sĩ dậm chân bước ra khỏi phòng làm việc. Anh ta gõ cửa văn phòng của Phó Minh Thành, giọng nói mười phần quyết tâm: “Ông chủ, tôi đến để nộp bản báo cáo!”

Sau khi nói xong, tâm hồn của Trương Hạc giống như quả bóng bị xì hơi, niềm kiêu hãnh và tham vọng của anh ta biến mất chỉ trong một tích tắc.

Không được rồi, mình phải dừng lại xem lại một lượt nữa!

Trợ lý Trương lặng lẽ lùi lại một bước, trong lòng anh ta ôm một giấc mộng hư ảo không có thật. A, có lẽ ông chủ không nghe thấy anh ta nói gì đâu, chắc chắn là hoàn toàn không nghe thấy!

Nhưng giọng nói lạnh lùng cất lên từ trong phòng đã hoàn toàn đánh bay suy nghĩ mơ tưởng kia của anh ta.

Phó Minh Thành: “Vào đi.”

Trợ lý Trương hít một hơi thật sâu, anh ta nắm chặt tay tự động viên chính bản thân của mình.

Này, Trương Hạc, đừng sợ, tính mạng của mày có thể ngay lập tức bị bay màu nhưng mà tiền lương cùng với tiền thưởng nhất định sẽ rất nhiều! Nghĩ đến đây, trợ lý Trương đột nhiên cảm thấy chân và eo mình chẳng còn thấy đau gì nữa, ngay cả Phó Minh Thành y cũng không còn thấy sợ hãi nữa!

Trương Hạc bình tĩnh bước vào phòng, đưa tập tư liệu cho Phó Minh Thành với gương mặt vô cùng bình tĩnh, “Thông tin anh muốn tôi đã điều tra tất cả, bây giờ anh có muốn đọc nó luôn không?”

Thời điểm Phó Minh Thành cầm lấy tài liệu và mở nó ra, trợ lý Trương vẫn là không kìm được mà âm thầm nuốt nước miếng. Trương Hạc có cảm giác như nhịp tim ở trong lồng ngực mình đột ngột tăng vọt chạy mất mấy trăm dặm, vì quá căng thẳng nên trán anh ta đổ mồ hôi như mưa.

“Cậu ra ngoài trước đi.”

Giọng điệu của Phó Minh Thành đều đều sau khi đọc qua thông tin.

Ha hả?

Hình như có điều gì đó không ổn thì phải ? Ông chủ, ông chủ có phải đã quá bình tĩnh rồi không?

“Anh không còn chuyện gì muốn căn dặn tôi nữa sao ạ?”

Vừa nói dứt câu trợ lý Trương muốn tát cho chính bản thân mình một cái, miệng anh ta thế nào cứ thích nhanh hơn não vậy hả? Ông chủ còn chưa giao việc cho anh ta mà anh ta lại mau mau vội vội muốn nhận lấy một cái. Thật là đáng xấu hổ!

Phó Minh Thành: “Không.”

“Vâng, nếu anh có chuyện gì muốn căn dặn thì kêu tôi.”

Trợ lý Trương lập tức khom lưng lùi về phía sau, sau đó xoay người bước nhanh về phía trước, với tay mở cửa, rồi lại đóng lại. Toàn bộ động tác từ đầu đến cuối đều liền mạch dứt khoát, thậm chí còn chưa đầy năm giây!

Sau khi đóng xong cửa, trợ lý Trương vô thức thở ra một hơi dài, lại nghĩ đến phản ứng của ông chủ sau khi đọc xong tài liệu, Trương Hạc nheo mắt lại nói với giọng điệu khó hiểu: “Đây chắc là sự yên tĩnh trước cơn bão lớn chăng?”

Cô thư ký: “Thần kinh.”

Bên trong văn phòng.

Phó Minh Thành đang cầm tập tài liệu, trong đôi mắt đen sâu thẳm dường như có một vòng xoáy đen tối. Hắn chẳng ngạc nhiên mấy với nội dung của những tài liệu này, thậm chí còn có thể nói rằng, hắn ta đã sớm đoán trước được. Nhưng đến lúc nhìn thấy nó, mặc dù cũng chẳng thể làm được gì nhưng hắn ta cũng cảm thấy rất đau lòng.

Thanh mai trúc mã, khăng khít thân mật.

Ai cũng có thể thấy được sự ngưỡng mộ của An Cẩn dành cho Lăng Lăng, còn Lăng Lăng thì... không hề từ chối. Đối với Lăng Lăng, không từ chối thực sự là một điều mặc định. Chắc hẳn Lăng Lăng cũng rất yêu thích An Cẩn, Phó Minh Thành tự nghĩ.

Thích đến mức không hề muốn gò bó An Cẩn, thậm chí còn sẵn sàng để cho An Cẩn ra nước ngoài để phát triển sự nghiệp, và cũng sẵn sàng tự chịu đựng những ngày không có An Cẩn.

Và hắn cũng chỉ là sự thay thế cho sự vắng mặt của An Cẩn mà thôi.

Phó Minh Thành đột nhiên bật cười tự chế giễu sự đáng thương của chính mình. Khi bạch nguyệt quang trở lại, Lăng Lăng đương nhiên sẽ không còn muốn nhìn tới hắn nữa, nói gì là chạm vào người hắn.

Phó Minh Thành khẽ nhắm mắt lại, vô số mảnh vỡ xoẹt qua trong đầu hắn, cuối cùng ký ức dừng lại ở khung cảnh suối nước nóng hôm đó.

Bạch nguyệt quang đã trở lại, nhưng Lăng Lăng vẫn sẵn sàng nhịn xuống cảm xúc của mình, bởi vì...

Hắn là một người bệnh mà.

Lăng Lăng sẽ mềm lòng với hắn.