Sau Khi Mất Trí Nhớ Người Yêu Cũ Xuất Hiện

Chương 251: Quán Bar



Diệp Sanh đã tỉnh táo trở lại sau nụ hôn vừa rồi.

Cuối cùng cậu cũng hiểu tại sao Ninh Vi Trần lại canh cánh trong lòng đối với người sáng lập diễn đàn như vậy.

"Ninh Vi Trần." Diệp Sanh gọi tên hắn, hiểu được tâm tư của người yêu, cậu mỉm cười. Diệp Sanh đứng tựa lưng vào tường, đôi chân dài thẳng tắp trên con phố lạnh lẽo và tối tăm, vừa ngước mắt lên, dường như ánh sao chiếu vào mắt cậu.

Giọng nói của cậu nhẹ nhàng bình tĩnh: "Có lẽ, tôi cảm thấy hứng thú đối với Jeremiel như vậy. Tôi cũng có cùng ý tưởng với cậu —— tôi cũng muốn g iết chết người sáng lập."

Tất cả những điều bất thường xung quanh sự ra đời của cậu cho thấy cậu đã được "sống lại".

Điều này cũng giải thích tại sao khi mới sinh ra cậu lại có thái độ thù địch với thế giới như vậy.

Ninh Vi Trần nắm tay cậu, hôn lên ngón áp út của cậu, dùng giọng điệu dịu dàng quan tâm nói: "Vậy thì hợp tác vui vẻ nhé anh trai."

Diệp Sanh rút tay lại cảnh cáo: "Sau này ở trước mặt người của Cục Phi tự nhiên Đảo Bướm, cậu phải nghiêm túc hơn một chút." Đừng nghịch ngợm như vậy.

Ninh Vi Trần: "Tại sao em phải nghiêm túc? Nếu như anh đồng ý, chúng ta có thể tổ chức hôn lễ ở Đảo Bướm."

Diệp Sanh: "...Tôi không thể."

Chợ đen của Thành phố Giải trí Thế giới nằm ở rìa quận Hạ Thành, gần biển, quanh năm bị sương mù dày đặc bao phủ. Ven đường có rất nhiều người dựng quầy hàng, bán đủ thứ đồ lạ, Diệp Sanh nhìn thấy rất nhiều xác chết đẫm máu, hình dáng không rõ ràng.

Phần lớn những người tới đây đều làm ăn tư nhân và hẹn nhau ở các quán bar chợ đen.

"Muốn tìm hiểu Linh Thương ở nơi này, tốt nhất là đi quán bar."

Ninh Vi Trần có thẻ căn cước công dân hạng nhất và đưa Diệp Sanh vào một quán bar trông rất cũ kỹ. Sau khi bước vào, bọn họ có cảm giác như lạc vào xứ sở mộng mơ. Sương mù dày đặc và ánh sáng mơ hồ. Những bức tường bằng gỗ gụ được bao phủ bởi những cây xanh, thoạt nhìn giống như những kẻ dị giáo cấp thấp, rễ cây đan chéo nhau, cành lá rũ xuống đung đưa nhẹ nhàng như thể đang say rượu.

Không khí tràn ngập mùi thơm của rượu trái cây.

Diệp Sanh và Ninh Vi Trần vừa bước vào, họ lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người. Nhưng khi Ninh Vi Trần bước vào, thân phận công dân hạng nhất của hắn đã được trưng bày ở cửa quán bar. Mọi người đều sửng sốt và sợ hãi, lần lượt nhìn đi nơi khác, không dám tiếp tục nhìn nữa.

"Khả năng uống rượu của anh trai thế nào?" Ninh Vi Trần mỉm cười.

Diệp Sanh lắc đầu: "Tôi không biết."

Cậu hiếm khi uống rượu.

Ninh Vi Trần: "Vậy thử rượu nho trước đi."

Diệp Sanh chỉ là làm dáng, chủ yếu cậu đến đây để thu thập thông tin, tùy ý hắn muốn làm gì thì làm, nói: "Tôi có thẻ vàng của công hội King, hẳn là bọn họ có tủ rượu ở đây."

Ninh Vi Trần nhìn cậu, không nhịn được bật cười: "Được rồi, anh trai của em thật là siêng năng quản lý tiết kiệm cho gia đình."

Sau khi ngồi xuống.

Diệp Sanh vẫn đang chú ý đến những người bên cạnh.

Ninh Vi Trần nói: "Trong quán bar, thường thường sẽ nghe thấy một ít dị năng giả cấp cao truyền ra tin tức bọn họ cần thứ gì đó."

Diệp Sanh lại gật đầu.

Giữa chừng Ninh Vi Trần đi trả lời điện thoại.

Sau khi Ninh Vi Trần rời đi, có rất nhiều người đang nhìn Diệp Sanh. Trước đây, họ không dám xúc phạm Ninh Vi Trần vì thân phận công dân hạng nhất của hắn. Bây giờ ngạc nhiên trước vẻ đẹp của Diệp Sanh, họ lén nhìn nhau. Nhưng sau khi xem xét một lúc, mọi người đều đưa ra kết luận: chàng trai trẻ này cũng rất nguy hiểm.

Dị năng giả đều là những người dày dặn kinh nghiệm, đặc biệt là những dị năng giả lẻn vào quán bar chợ đen, bọn họ biết rất rõ ai là nhân vật tàn nhẫn, liền kìm nén sự hưng phấn.

Sau khi từ chối dịch vụ của nhân viên pha chế. Diệp Sanh bật điện thoại lên và bắt đầu tìm kiếm Linh Thương trên diễn đàn dị năng giả trong khi lắng nghe cuộc trao đổi của người khác.

Ở góc trên bên phải của cậu là một cặp thanh niên say rượu.

"Vòng loại của người bình thường chỉ có năm ngày, vòng sơ khảo của dị năng giả ít nhất phải nửa tháng."

"Bởi vì rất nhiều dị năng giả không dám hành động thiếu suy nghĩ, hiện tại đang chờ thời cơ tốt nhất tiến vào. Giống như tôi."

"Cậu thực sự không quan tâm đ ến phần thưởng à?"

"Tôi quan tâm chứ, nhưng tôi càng sợ chết hơn, phải có người thử trước. Nhìn những dị năng giả cấp cao kia, không phải bọn họ không hành động liều lĩnh sao?"

Người đối diện trợn mắt: "Người ta là công dân hạng nhất, không cần tham gia vòng loại sơ tuyển..."

"Được rồi, không nói chuyện này nữa. Tôi nghe nói 【Tuyệt Đối Thanh Tỉnh】 hiện đang thu thập hương liệu ở khắp nơi. Có đúng không?"

"Mẹ kiếp, cậu cũng nghe được rồi. Tôi cũng muốn hỏi cậu xem có phải là sự thật hay không."

"Tôi đoán đó là sự thật. Công hội King tiết lộ rằng cô ấy vừa mới đi thăm mộ mẹ mình trở về và chiếc bùa hộ mệnh 【Tuyệt Đối Thanh Tỉnh】 đã rơi ở nơi nguy hiểm. Bây giờ cô ấy cần phải có một cái mới, và cô ấy cần tìm hương liệu để bỏ thêm vào nhưng một số loại hương liệu cô ấy muốn đã biến mất."

"Chết tiệt, thật là một cơ hội được Chúa ban cho! Đây là 【Tuyệt Đối Thanh Tỉnh】, một dị năng giả cấp A cấp cao nhất! Tôi không biết cô ta có bao nhiêu thứ tốt trong tay! Tôi rất phấn khích."

"Tôi cũng háo hức lắm, hehehe, ngày mốt tôi sẽ đến Comoros thử vận ​​may."

"Thật ra, không chỉ 【Tuyệt Đối Thanh Tỉnh】. Tôi nghe nói rằng 【Ranger】 gần đây cũng đã gửi tin nhắn rằng hắn muốn có một vé vào cửa đi Nhạc Viên."

"Phụt —— "

"Cậu phun rượu vào mặt tôi!"

"Thật xin lỗi, khụ khụ, xin lỗi." Người thanh niên dùng giấy lau mặt, nghẹn rượu, ho mấy tiếng mới tỉnh lại, không thể tin ngẩng đầu lên nói: "Cậu nói cái gì? 【Ranger】 sắp đi Nhạc Viên à? Không nhầm đi."

"Nhạc Viên nằm ở phía trên trong danh sách những nơi nguy hiểm, thứ tự không thấp. Chẳng phải tốt hơn nếu giao loại nơi nguy hiểm này cho Cục Phi tự nhiên sao? Tại sao hắn lại muốn đi qua vũng nước đục này?"

Hắn nói thêm: "Hơn nữa, với tính cách của 【Ranger】, hắn dường như không phải là loại người thích đến những nơi nguy hiểm cấp S để đánh bạc. Hắn đã đủ mạnh rồi, đã có được đến mức như vậy thì không cần phải mạo hiểm tính mạng nữa."

Bạn hắn lau mặt: "Cậu tò mò và tôi cũng vậy. 【Nhạc Viên】 không giống 【Bảo tàng Tín Ngưỡng】. Mặc dù 【Bảo tàng Tín Ngưỡng】 xếp hạng cao hơn nó và có nhiều kẻ dị giáo cấp cao, nhưng những kẻ dị giáo trong 【Bảo tàng Tín Ngưỡng】 ở khắp mọi nơi. Miễn là chúng ta đủ may mắn để không gặp phải một cuộc triển lãm đặc biệt, thì đó chỉ là một bảo tàng bình thường. Nhưng 【Nhạc Viên】 thì khác. Cho đến nay, chưa có ai bước vào 【Nhạc Viên】 mà còn sống trở ra. "

"Thật sự là kỳ lạ, trong khoảng thời gian này Tổng cục không có chú ý nhiều đến Nhạc Viên, tại sao Ranger lại muốn đến nơi đó?"

Ngoài ra còn có một mối liên hệ kỳ diệu giữa ba công hội lớn và Cục Phi tự nhiên. Tổng cục nhận thấy có một số nơi đặc biệt rõ ràng có một số thay đổi, khi nhân lực không đủ sẽ gây áp lực lên ba công hội lớn, yêu cầu bọn họ cử người cùng nhau giải quyết.

"Bảng điều khiển tổng của 【Nhạc Viên】 đã bị dị hóa. Ít nhất gã phải là một kẻ dị giáo cấp A."

"Tự tin lên và nhắm đến thứ hạng của nó. Nó hoàn toàn là A+."

Khi nhắc đến cấp A+, cả hai đều rùng mình và đọc được nỗi sợ hãi trong đồng tử của nhau.

Thậm chí bọn họ không có mong muốn tiếp tục nói chuyện.

Một người thận trọng hỏi.

"Quan chấp hành cấp S có đưa ra manh mối nào về 【Nhạc Viên】 không?"

"Không. Nhưng tôi nghe nói một điều, tôi không biết có đúng hay không. Cựu giám đốc của 【Nhạc Viên】 hình như là một tiến sĩ, và vị tiến sĩ này, à, có mối quan hệ rất thân thiết với Tổng cục Cục Phi tự nhiên."

"Chết tiệt! Là sự thật. Vậy ra chính sự dị hóa của cỗ máy do tiến sĩ của Tổng cục Cục Phi tự nhiên tạo ra đã tạo ra những khu vực nguy hiểm đầu bảng à?"

"Suỵt, hạ giọng xuống."

Trong khi họ đang thảo luận, Diệp Sanh cũng tìm kiếm 【Nhạc Viên】 trên diễn đàn dị năng giả. Khi Nhạc Viên mới được thành lập, nó là một công viên giải trí lớn có diện tích hơn 200 ha. Nó có đầy đủ những món đồ quen thuộc ở các khu vui chơi. Vòng đu quay, tàu lượn siêu tốc, con lắc, băng chuyền, tàu cướp biển, ngôi nhà ma ám và mê cung.

Đáng tiếc là trung tâm điều khiển phía sau đã bị dị hóa và bị cấm vĩnh viễn ở đó.

Nhìn thấy sự dị hóa của trung tâm điều hành, Diệp Sanh biết công viên giải trí này sẽ đáng sợ đến mức nào.

Đây là dị giáo thuộc diễn đàn thứ tư.

Con lắc có thể không bao giờ dừng lại và tàu lượn siêu tốc có thể đưa bọn họ xuống địa ngục. Trong tất cả các dự án được điều khiển một cách máy móc, bọn họ không hề thấy vui vẻ mà chúng nó đang chơi đùa với bọn họ.

Nhạc Viên kỳ quái như vậy không có nhiều người chơi, nhưng vẫn cần vé vào cửa.

【Nhạc Viên】 đã phát hành vé lần cuối trước khi bị Cục Phi tự nhiên liệt vào danh sách một trong mười địa điểm nguy hiểm nhất và ra mắt dự án mới nhất "Ngôi nhà Viên Mộng". Không ai biết "Ngôi nhà Viên Mộng" là thứ gì.

10.000 vé cuối cùng được bán ra đã được bán ra công chúng. Mặc dù hầu hết chúng đã được Cục Phi tự nhiên thu thập nhưng vẫn có một số lượng nhỏ được lưu hành trên thị trường chợ đen. 【Nhạc Viên】 khác với những nơi nguy hiểm khác, nó không bao giờ chủ động giết người, nó tự mình chơi với chính mình.

Bọn họ muốn vào thì phải có vé.

Có lẽ vì đặc điểm này của Nhạc Viên nên Cục Phi tự nhiên chưa bao giờ để ý nhiều đến nó, cũng không cử quan chấp hành cấp S đến điều tra.

Nếu Diệp Sanh nhớ không lầm thì Ranger được xếp hạng thứ sáu trong danh sách tiền thưởng.

Hắn tới Nhạc Viên để làm gì?

Diệp Sanh trầm giọng nói: "Nhạc Viên?"

Cậu vừa dứt lời, một giọng nói đột nhiên vang lên từ phía sau ghế dài, bình tĩnh nói: "Phần lớn vé vào Nhạc Viên đã bị Cục Phi tự nhiên tiêu hủy, chỉ còn lại 500 vé dự trữ để ngăn chặn những kẻ dị giáo cấp A+ ở bên trong có một ngày sẽ bị ENIAC xúi giục làm điều ác."

Khoảnh khắc Diệp Sanh nghe thấy những lời này, đôi mắt cậu nheo lại một cách nguy hiểm. Cậu quay người lại.

Một người phía sau cũng đặt điện thoại di động xuống và ngẩng đầu về phía cậu.

Đầu tiên Diệp Sanh chú ý đến bàn tay của hắn, bàn tay phải từ cẳng tay được máy móc chế tạo bằng kim loại màu trắng bạc, tạo thành năm ngón tay thon dài và kỳ lạ. Có những đường màu xanh lam giống như cái máy tương tự trên cổ chàng trai trẻ. Một thanh niên trưởng thành với khí chất độc đáo, mái tóc nâu sẫm, cặp kính gọng vàng và một sợi dây đeo kính treo ở một bên.

Lúc này ngước nhìn cậu, trong con ngươi màu hổ phách của hắn có vẻ nghiêm túc như người làm việc công xử theo phép công.

Hắn nói.

"Nếu cậu có hứng thú với Nhạc Viên, cậu Diệp, tôi có vé ở đây."

Diệp Sanh có thể dễ dàng nhận ra khí chất trên người hắn. La Hành cho cậu cảm giác tương tự khi lần đầu tiên hắn xuất hiện. Thuộc về Đảo Bướm, lạnh lùng, cảnh giác và dò xét.

Trong cuộc điện thoại với Lạc Hưng Ngôn, Diệp Sanh được biết rằng có ba quan chấp hành cấp S ở Thành phố Giải trí Thế giới. Demeter đi tới U Linh Biển Chết, còn Đầu Bếp ẩn danh gia nhập Thế giới Khải Minh, nên không còn nghi ngờ gì nữa, người trước mặt cậu bây giờ là...

"Turing."

Diệp Sanh nói.

Turing gật đầu với cậu: "Xin chào, cậu Diệp, tôi đã nghe nói đến cậu từ lâu rồi."

Diệp Sanh cau mày và định nói điều gì đó.

Ninh Vi Trần đã cúp điện thoại, đi tới thay cậu lên tiếng trước: "Cục Phi tự nhiên các người thật sự là âm hồn không tan." Giọng nói ấm áp, tươi cười nhưng lại lạnh lùng dị thường.

Turing không ngạc nhiên khi nhìn thấy Ninh Vi Trần.

Rốt cuộc, hắn đã đến đây trước họ và tận mắt chứng kiến ​​​​hai người này bước vào. Ai chưa từng đối phó với vị Thái tử nguy hiểm này? Turing tháo kính ra và tự bào chữa.

"Ninh thiếu gia, tôi hẳn là đi trước hai người một bước, tôi không đi theo hai người."

Ninh Vi Trần: "Tôi nói âm hồn không tan là chỉ các người lại dự đinh mang vị hôn thê của tôi tới Nhạc Viên?"

Turing: "..."

Turing lại tự bào chữa: "Tôi vừa nghe nói cậu Diệp hình như rất có hứng thú với Nhạc Viên."