Sau Khi Rút Đến Hợp Thành Ta Thành Mạnh Nhất Thẻ Bài Sư

Chương 50



Hang động nhìn từ bên ngoài cũng không lớn, sau khi tiến vào mới phát hiện cái hang động này rất dài, độ rộng đủ dựng một cái lều trại.

Ba người bọn họ dựng lều trại theo chiều dọc, Lâm Vi Cửu dựng lều trại ở gần cửa hang, ở giữa chính là Hách Húc Đồng, tận cùng bên trong là Hách Húc Nhiên.

Dựng lều trại xong liền không bỏ xuống được cái khác, bọn họ cơm nước xong liền trực tiếp vào lều trại nghỉ ngơi, làm chuẩn bị để chiến đấu trước của tập kích quái vật vào lúc rạng sáng.

Mấy ngày kế tiếp bọn họ chưa bao giờ gặp bất kì người chơi nào khác, rạng sáng mỗi ngày đều có lượng lớn quái vật tập kích, nhiệm vụ chính của mỗi người đều đã hoàn thành. Ban ngày cũng không có nhìn thấy bất kì người chơi nào khác.

Nếu như không phải mỗi sáng sớm hệ thống đều sẽ thông báo còn dư lại số người chơi, bọn họ suýt nữa liền cho rằng bên trong toàn bộ rừng mưa chỉ còn lại ba người bọn họ.

Xung quanh có rất nhiều tài nguyên để sinh tồn.

Bọn họ ban ngày ra ngoài chặt cây, hái trái cây, gặp được đồ ăn hoang dã liền đánh ăn, mỗi ngày cũng sẽ đi đến dòng suối bắt cá mò tôm.

Ăn không hết liền cất đi.

Trong khoảng thời gian ngắn, tài nguyên trong tay bọn họ đều nhiều hơn phần lớn người chơi.

Lâm Vi Cửu phát hiện thực lực của quái vật càng ngày càng cao, quái vật có được kỹ năng cũng càng ngày càng nhiều. Tần suất tuôn ra thẻ kỹ năng không quá nhiều, nhưng cũng không ít.

Luôn có loại cảm giác gió thổi báo giông bão sắp đến.

【 Nhiệm vụ chính một 】 Đánh giết quái vật cấp C (100/100)

【 Nhiệm vụ chính hai 】 Đánh giết quái vật cấp D (50/50)

【 Nhiệm vụ phụ một 】 Đánh giết quái vật cấp A (0/1)

【 Nhiệm vụ phụ hai 】 Xử lý tất cả quái vật (976842/1000000)

【 Nhiệm vụ phụ ba 】 Sinh tồn 20 ngày (8/20)

Quái vật còn lại 23.158 con, nhiệm vụ đánh giết quái vật cấp A còn không có biến thành màu xám, có nghĩa là quái vật cấp A còn chưa bị giết.

Còn có một ngày rưỡi liền có thể chọn rời đi phó bản, nếu như muốn hoàn thành nhiệm vụ hai, một ngày rưỡi tuyệt đối làm không được.

Ban ngày quái vật lại bắt đầu giảm bớt.

Điều mà Lâm Vi Cửu để ý chính là, trong nhắc nhở quy tắc có nhắc đến quái vật sẽ có hình dáng giống với động thực vật, tám ngày đã trôi đi, cô lại chưa bao giờ gặp một con quái vật có hình dáng là thực vật.

Nếu cô không phải phi tù, vậy có nghĩa là quái vật có hình dáng là thực vật đều chưa từng xuất hiện, trong số hơn hai vạn quái vật còn lại, có lẽ hai vạn con kia đều là quái vật có hình dáng là thực vật?

Trải qua mấy ngày nay cô đã từ trong miệng hai anh em Hách Húc Nhiên biết được sau khi kết thúc 10 ngày sinh tồn bọn họ sẽ chọn rời đi phó bản. Đến lúc đó không có kỹ năng kiểm tra đo lường quái vật, cô muốn tìm kiếm quái vật liền khó khăn hơn.



Nên làm gì đây?

Lâm Vi Cửu nhắm mắt gõ nhẹ vào vách tường tự hỏi.

Đột nhiên, Lâm Vi Cửu mở to mắt, nhìn vách tường trước mắt, dùng ngón tay gõ nhẹ, tiếng vọng truyền đến.

Bên trong vách tường là rỗng.

Lâm Vi Cửu gõ khắp nơi để nghe âm thanh.

Bình thường mà nói, loại tình huống này đều là có cơ quan.

Cô lại đi đến phía đối diện gõ gõ, cũng là trống rỗng.

Trong khoảng thời gian ngắn Lâm Vi Cửu tìm không thấy vị trí của cơ quan, liền đứng ở chính giữa đánh giá năm mặt tường của hang động, tìm kiếm chỗ giống nhau của chúng.

Không lâu sau, thật đúng là bị cô tìm được.

Theo phương hướng hòn đá chỉ dẫn đến vị trí kế tiếp, mãi cho đến vị trí cuối cùng, ở đỉnh của hang động.

Lâm Vi Cửu nhón nhẹ mũi chân, đạp lên vách tường, tiếp theo mượn lực này thuận thế hướng lên trên.

Đưa tay bắt lấy mục đích chỉ dẫn cuối cùng, toàn bộ thân thể cô đều là áp sát vào vách tường, một tay bắt chỗ lồi ra để cho mình không rơi xuống, một tay khác gõ gõ đập đập vào chỗ kia, không biết là gõ trúng chỗ nào, vách tường mà cô đang nằm sấp bỗng nhiên di động, di động song song giống như loại cửa kéo đẩy.

Sau khi nhìn thấy khe hở xuất hiện, Lâm Vi Cửu không có trực tiếp xuống đất, mà là giống như con thằn lằn trực tiếp ở trên vách tường di chuyển tới gần khe hở kia, sau đó nhảy vào cái khe hở kia.

Bên trong cực kỳ tối, Lâm Vi Cửu cảm thụ được gió thổi, mùi khó ngửi truyền vào xoang mũi, cô dứt khoát mở ra vòng phòng hộ, đem cả người mình bao lại, đem mùi khó ngửi ngăn cách bên ngoài.

Mất khoảng một phút cô mới rơi xuống đất.

Mặt đất cứng rắn, tâm vẫn luôn treo lên của Lâm Vi Cửu rốt cuộc rơi xuống.

Tới mặt đất, cô mới phát hiện nơi này không hề tối, ngược lại nhìn rất sáng, nhìn khắp bốn phía, cô không có tìm được nơi phát ra mùi hôi thối, ngược lại nơi này rất là thơm.

Đi theo con đường phía trước, trước mắt rộng mở sáng ngời.

Một cây đại thụ to lớn phải mấy người nam nhân vây quanh mới có thể ôm hết thu hút ánh mắt của người xem. Xung quanh đều là hoa cỏ thấp bé, cách đại thụ không xa là một cái ao nước nhỏ.

Lâm Vi Cửu ở đây lượn quanh một vòng, nghĩ nghĩ, vung ra một cây ngàn sợi tơ lên trên đại thụ.

Công kích không đau không ngứa không có lấy được bất kì sự đáp lại nào, nhưng Lâm Vi Cửu lại nhìn thấy được thanh máu trên đầu của nó.



Thanh máu có một vạn điểm HP.

Ai có thể nghĩ tới boss cấp A lại giấu dưới lòng đất?

Lâm Vi Cửu luôn chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu với quái vật cấp A, bây giờ nhìn thấy quái vật, căn bản là không hoảng hốt.

Thừa dịp boss còn không có tỉnh lại, cô trước tiên dùng tơ nhện cùng ngàn sợi tơ ở trên người nó làm chút đồ vật để dự phòng.

Sau đó đi đến bên ao nước rót chút nước giội lên cây đại thụ, sau khi nước rơi đến trên người boss, Lâm Vi Cửu lập tức sử dụng kỹ năng [ Đóng băng ].

Xa xa nhìn lại, cây đại thụ này giống như là băng thụ, trong hoàn cảnh hiện tại cũng hoàn toàn không có vẻ đột ngột, ngược lại giống như tự nhiên hình thành.

Sau khi làm xong hết thảy, boss cũng chưa thức tỉnh, thanh máu trên đầu nó lại từng chút từng chút rơi xuống.

Cô mở ra khe thẻ bài, lấy ra một tấm thẻ kỹ năng có thể giúp cô bay lên.

Bay lên không trung, mỗi hành động của cô đều nước chảy mây trôi, tràn ngập cảm giác quen thuộc, giống như cô đã từng đã bay rất nhiều lần.

Lâm Vi Cửu không có để ý tới điểm này, cô tới gần boss chuyển động vây quanh nó, để tìm kiếm vị trí tử huyệt của nó.

Trên thân cây không có bất kì lỗ rỗng nào, Lâm Vi Cửu tìm cũng không phải là lỗ rỗng, mà là tìm kiếm vân gỗ không giống bình thường.

Trên diễn đàn có người chơi tốt bụng sửa sang lại các loại tử huyệt của quái vật, mặc dù không đầy đủ, nhưng đã bao gồm các loại quái vật thực vật khác nhau.

Sau đó phát hiện, vị trí tử huyệt của mỗi loại thực vật đều có một loại vân đặc thù, chỉ là vân này cũng không rõ ràng.

Lâm Vi Cửu không có thời gian để thử, nhưng hiện tại boss đang ngủ say đã cho cô cơ hội này.

Cô xoay quanh nhìn từ dưới lên trên, đều là vỏ cây, không có đường vân nào khác.

Nó đang ở đâu chứ?

Bất tri bất giác Lâm Vi Cửu càng bay càng cao, đụng phải nhánh cây.

Hiện tại còn vị trí thân cây phân nhánh là chưa nhìn thấy.

Lâm Vi Cửu tránh khỏi cành cây, chậm rãi bay về phía trước, vừa tới trước mặt, chỉ kịp nhìn chính diện một cái, boss động.

Là thật sự động đậy, vị trí nguyên bản mà cô đang nhìn bây giờ cách tầm mắt cô càng ngày càng cao.

"Con người?" Một giọng nói già nua vang lên bên tai.

Lâm Vi Cửu theo bản năng bay tới chỗ xa.