[ Nhất định lập tức kết hôn! Phong phi! Yêu đương! Nở mày nở mặt với thiên hạ! ]
Tiểu Hồng đang lo không tìm thấy góc độ xu nịnh Tiết Trầm, nghe Lệ Phù nói lập tức chớp thời cơ ca ngợi: "Đúng vậy, cấp độ tu vi của tôn giá nếu không luyện bằng hai mươi năm độc thân chắc chắn chẳng thể đạt được đâu."
Nó nói xong câu này cảm thấy cực kỳ đắc ý, vuốt mông ngựa quá đúng chỗ rồi còn gì, nhìn qua thôi cũng biết Tiết Trầm vô cùng mạnh mẽ!
Thử hỏi trên thế gian này có người tu hành nào nhận được sự ca ngợi chân thành đến thế đâu!
Vậy mà sau đó nó lập tức bị ánh mắt hình viên đạn của Tiết Trầm nã túi bụi, khuôn mặt cau có khó chịu vô cùng: "Bây giờ mày muốn tự thụt con mắt vào hay muốn tao động tay đấm lõm?"
Tiểu Hồng:??!!
Nó lại nói sai cái gì?
"Tôi, tôi tự mình làm!" Tiểu Hồng khóc chít chít mà lùi về sau hai bước, hít sâu một hơi, làm phép cho hai tròng mắt đang phồng lên phải rụt vào bên trong.
Lệ Phù càng bội phục, vỗ tay cổ vũ liên hồi: "Kỹ năng quá đặc biệt, quá ghê gớm!"
Tiểu Hồng: "...... Huhu." Bạn cá quốc tế chẳng hiểu chuyện gì cả!
Tuy Lệ Phù vô tình đâm một nhát vào trái tim Tiết Trầm, nhưng cuối cùng Tiết Trầm vẫn lựa chọn tha thứ, còn chia sẻ tài liệu tu luyện chuyên nghiệp.
Khó khăn nằm ở chỗ, tài liệu Trung Quốc chủ yếu là cổ văn, cá quốc tế sẽ không đọc hiểu được, vậy nên sau đó Lệ Phù còn tìm một vị thầy dạy văn phong Trung Quốc hỗ trợ quá trình khắc khổ rèn luyện.
Không biết tin tức này truyền ra ngoài thế nào, cư dân mạng vừa bắt được đã lập tức bình luận xôn xao.
【 Nữ thần quá nỗ lực, vậy mà lại lựa chọn học thể văn ngôn (*), đây là chuẩn bị tái debut ở Trung Quốc phải không! 】
(*)"Văn Văn ngôn" (文言文, Clasical style of writing, Literary Chinese) là hình thức văn viết trong Hán ngữ cổ, từng được người Trung Quốc sử dụng trong suốt thời gian hàng nghìn năm trước năm 1919.
【 Lệ Phù không cần như vậy, trình độ Tiếng Trung của cô đã đủ dùng lắm rồi! 】
【 Điều đáng quý nhất ở cô là tài năng, đừng lãng phí thời gian nữa, hiện tại chuẩn bị một tiết mục ra mắt đi! 】
【 Những thần tượng suốt ngày sai lỗi chính tả có biết xấu hổ không vậy? Mau nhìn Lệ Phù mà học tập một chút OK? 】
Sau đó Lệ Phù hồi đáp ở bài đăng Weibo trước:
Lệ Phù: Đang bận tu luyện, miễn làm phiền (*).
(*)Nguyên văn "勿cue": có nghĩa là đừng gọi tôi, mang cảm giác chán ghét.
Cư dân mạng: ???
Ra khỏi nhà Lệ Phù, ánh mắt Tiết Trầm bất chợt buồn bã.
Giản Lan Tư cảm nhận được tâm trạng Tiết Trầm đi xuống, quan tâm hỏi: "Làm sao vậy?"
Tiết Trầm quay đầu nhìn anh, sự ưu thương chạm tới đáy mắt: "Tôi độc thân rõ ràng lắm à?'
Đôi mắt cậu trong veo như mặt hồ lặng sóng, rõ ràng đang oán giận nhưng vẫn khiến trái tim Giản Lan Tư không thể kiềm chế mà đập rộn ràng.
Giản Lan Tư đâu nghĩ cậu buồn bực vì chuyện này, nhất thời không biết đối đáp ra sao, sửng sốt một lúc mới bắt được đoạn thông tin quan trọng: "Cậu thực sự chưa từng nói chuyện yêu đương?"
Tiết Trầm hơi chớp mắt, có phần nghi hoặc: "Đàn anh, sao tôi lại nghe ra chút mừng thầm trong giọng điệu của anh nhỉ, anh đang cười nhạo tôi đấy à?"
"......?" Giản Lan Tư mờ mịt.
Anh hoàn toàn hỏi theo bản năng, không kịp chú ý điều chỉnh âm điệu, bị Tiết Trầm thắc mắc mới bừng tỉnh nhận ra, hình như vừa rồi trong lòng thật sự có một chút ... mừng thầm.
Nhưng đó đâu phải cười nhạo, đúng hơn là một cảm giác bí ẩn rất khó diễn tả bằng lời.
"Không phải, tôi không có ý này......" Giản Lan Tư tức khắc thẹn thùng, muốn phân giải mà chẳng biết bắt đầu từ đâu.
Anh cảm thấy đáy lòng mình dập dềnh nổi sóng, ngay khi biết tin Tiết Trầm chưa từng yêu đương, anh đột nhiên cảm thấy vui sướng kì lạ.
Tinh thần kỵ sĩ yêu cầu sự trung thực thẳng thắn, từ nhỏ đến lớn Giản Lan Tư luôn ép mình phải tuân thủ khuôn khổ nghiêm ngặt.
Vậy mà giờ khắc này, lần đầu tiên trong đời anh có loại trạng thái gần như chột dạ.
Cảm xúc này rất mới mẻ nhưng không tồn tại cô lập một mình.
Mỗi khi ở bên cạnh Tiết Trầm, anh lại sinh ra thứ tâm trạng phức tạp vốn chẳng nên xuất hiện ở kỵ sĩ.
Lúc Tiết Trầm thân thiện với người khác, lúc Tiết Trầm dụi vào lòng anh mà ngủ, lúc Tiết Trầm ôm anh gặm bả vai...
Rất nhiều lần Giản Lan Tư cảm thấy tâm trạng mình bị Tiết Trầm dẫn dắt, đây rõ ràng là dấu hiệu không hề tốt với tinh thần kiên định của kỵ sĩ..... Anh muốn khắc phục vấn đề này.
Nghĩ đến đây, trong lòng Giản Lan Tư lại đột ngột chấn động.
Anh vô tình nhận ra, trong quá trình chịu ảnh hưởng từ đối phương, anh chưa từng thực sự tìm cách giải thoải khỏi sự bối rối, thậm chí cố tình để bản thân bị cám dỗ sâu hơn.
Nhận thức này khiến trí óc Giản Lan Tư càng thêm mơ hồ, đây cũng là dấu hiệu không ổn so với trạng thái bình thường của người tu luyện.
Anh trầm mặc một lúc, cuối cùng lại chỉ nói: "Sao tôi có thể cười nhạo cậu được chứ, từ trước đến nay tôi vẫn luôn độc thân..."
Anh dừng một chút, không biết vì sao lại vô thức khẩn trương, "Chưa bao giờ nói chuyện yêu đương."
"A, thật vậy sao?" Đôi mắt Tiết Trầm đột nhiên sáng ngời.
Vừa rồi cậu thực sự buồn bực, khi bị Lệ Phù chọc cho cạn lời cũng chỉ cảm thấy uể oải, vậy mà nghe Giản Lan Tư nói xong lại khó chịu vô cùng.
Giản Lan Tư không giống mình nữa rồi!
Cậu còn chưa đủ tốt sao! Nếu không phải bị người ám toán, thủy tộc mong tiến vào hậu cung của cậu còn xếp hàng dài kia kìa!
Tiết Trầm tức giận đến mức nhanh chóng tính toán, chờ cậu quay về Long tộc nhất định lập tức kết hôn! Phong phi! Yêu đương! Nở mày nở mặt với thiên hạ!
Cậu cũng đã liệt kê ra bảy, tám tiêu chuẩn lựa chọn, chiếu theo điểm một hai ba bốn năm sáu mà tìm kiếm hẳn không đến mức vô vọng đâu!
Thậm chí bộ não của cậu đã bắt đầu xoay chuyển để sàng lọc ứng cử viên từ những chủng tộc khác nhau, máu lai tạo nên vẻ đẹp, đầu tiên phải lựa chọn con lai!
Đến khi nghe câu trả lời của Giản Lan Tư, tâm trạng của cậu nháy mắt hào hứng trở lại, những ứng cử viên vừa qua cửa lập tức bị vứt ra sau đầu.
Cậu nhấc cánh tay tùy tiện ôm lấy bả vai Giản Lan Tư, "Không lừa tôi chứ?"
Giản Lan Tư Lập tức cứng đờ, lại không phản ứng mà rũ mắt nói: "Không có... là sự thật."
"Tốt quá." Tiết Trầm cong cong mi mắt, bày tỏ sự khẳng định cực chắn chắn với Giản Lan Tư, "Đàn anh quả nhiên là một kỵ sĩ biết giữ mình trong sạch! Tâm trạng tôi tốt hơn nhiều rồi."
Giản Lan Tư còn đang băn khoăn về việc khắc phục cảm xúc của bản thân, vừa thấy Tiết Trầm cười đã vô thức mà nhẹ nhõm, không thèm để ý sự trêu chọc của cậu, khẽ cười: "Vui đến vậy sao?"
"Bậy nào." Tiết Trầm lập tức bày ra biểu cảm nghiêm túc, "Sao tôi có thể xấu tính như thế, tôi còn đang tiếc thay cho anh đây này!"
Giản Lan Tư: "......" Dáng vẻ của Tiết Trầm đâu có dính dáng gì đến hai từ "tiếc nuối".
Kì lạ là anh cũng không vì vậy mà khó chịu, thậm chí che giấu vài tia vui sướng trong lòng.
Trái tim Giản Lan Tư rung động, nhẹ nhàng nói: "Tôi không hề tiếc nuối."
"Tinh thần của anh thật tốt." Tiết Trầm càng cười tươi hơn, mạnh mẽ vỗ vai anh, "Yên tâm, anh còn có tôi mà."
Giản Lan Tư hơi khựng lại: "Có cậu?"
"Đúng, anh độc thân, tôi cũng độc thân, chúng ta có thể ghép thành một đội!" Tiết Trầm thản nhiên nói.
Hơn nữa, khách hàng VIP của cậu đều xem hai người là tổ hợp gắn kết.
Đàn anh tốt thật đó, vừa đẹp mắt lại vừa có cách giúp cậu kiếm tiền!
Đàn anh còn độc thân là tốt rồi, cậu không muốn rời xa đàn anh đâu!
Giản Lan Tư không biết nghĩ đến cái gì mà nhẹ nhàng cười một tiếng: "Ừ, thật tốt."
.
Ngày hôm sau, Tiết Trầm quả nhiên không còn gánh nặng tâm lý, năng nổ mời Giản Lan Tư nhập hội ... đi thư viện.
Tần suất hai người sóng vai bên cạnh nhau nhiều đến mức bạn cùng phòng bắt đầu nảy sinh nghi vấn.
Hôm nay Trình Hàm từ bên ngoài trở về, nói với Tiết Trầm: "Vừa rồi tôi nhìn thấy đàn anh Giản ở dưới tầng."
Tiết Trầm "à" một tiếng, vừa thu dọn máy tính vừa đáp: "Đang đợi tôi đó, chúng tôi cùng đi thư viện."
Trình Hàm rốt cuộc nhịn không nổi mà ghen tị nói: "Sao từ trước đến nay cậu chưa bao giờ hẹn tôi đi thư viện?"
Tiết Trầm suy nghĩ một chút, nghiêm túc hỏi: "Cậu có thể phiên dịch tài liệu ngoại ngữ giúp tôi à?"
Trình Hàm lập tức sửa miệng: "Tôi thấy cậu phương pháp của cậu rất đúng đắn. Đàn anh Giản mới từ nước ngoài trở về, vấn đề thích nghi khó khăn biết bao nhiêu, cậu nên quan tâm nhiều hơn một chút để đàn anh cảm nhận được không khí ấm cúng như gia đình."
Tiết Trầm đã quen với những phát biểu rời rạc mâu thuẫn từ phía bạn cùng phòng, nghe thấy cũng làm lơ không phản ứng lại.
Tiết Trầm đi chưa lâu, Trình Hàm nhìn lão tứ bước ra khỏi cửa phòng tắm, lập tức cười ha hả: "Lão tứ mà lại tắm rửa ban ngày cơ à? Chẳng lẽ chuẩn bị đi hẹn hò?"
Lão tứ khinh thường "Hừ" một tiếng: "Nói vớ vẩn, trong mắt cậu chỉ lúc hẹn hò mới tắm rửa ban ngày à?"
Trình Hàm còn khinh thường hơn: "Chứ không thì sao?"
Ở cùng nhau gần ba năm rồi, chẳng lẽ cậu ta còn không rõ tính tình lão tứ.
Quả nhiên lão tứ nghẹn họng, hậm hực nói: "Đúng là tôi chuẩn bị đi hẹn hò."
Nói đến đây, khuôn mặt cậu ta lộ ra nụ cười tươi tắn ngọt ngào, "Bạn gái tôi muốn gặp mặt trực tiếp."
Ánh mắt Trình Hàm lóe lên, khóe miệng giật giật, đột nhiên cảm thấy tò mò: "Bạn gái mà cậu nói không phải người quen qua mạng kia chứ?"
Không biết bằng cách nào lão tứ quen được một nữ sinh trên diễn đàn Phù Thành, nhanh chóng thân thiết với đối phương, hai ngày sau đã xác định quan hệ.
Khi đó Tiết Trầm nói đây chỉ là trò đùa trẻ con, Trình Hàm cũng không để trong lòng, nhưng chẳng lẽ tình huống lúc này chuẩn bị phát triển theo hướng ngoại tuyến?
Tốc độ quả thật nhanh hơn bình thường.
"Chính là cô ấy." Vốn dĩ lão tứ muốn đợi chuyện thành mới công khai, lúc này bị hỏi lại không nhịn được khoe khoang: "Cậu biết không, cô ấy ngoài đời xinh đẹp lắm đó!"
"Thật à?" Rõ ràng Trình Hàm vẫn chưa hoàn toàn công nhận, "Cô ấy gửi ảnh chụp cho cậu? Không có ý đả kích cậu đâu, nhưng thời buổi này lừa đảo trên mạng rất phổ biến đó."
Lão tứ lại vô cùng tin tưởng bạn gái mình: "Không phải, tôi gọi video với cô ấy, dùng camera của Wechat đâu có thêm filter được."
Cậu ta vừa nói vừa rút di động tìm hai tấm ảnh, "Cậu nhìn này, tôi chụp lúc gọi video đó, rất xinh đẹp đúng không?" Trình Hàm nhìn màn hình điện thoại, quả nhiên chụp bằng camera thường, độ phân giải không đủ nét nhưng vẫn nhận ra vẻ đẹp của đối phương.
Cô gái có chiếc cằm nhọn, làn da không tính là trắng nhưng rất quyến rũ, đôi mắt vừa to vừa tròn, xác thật là mỹ nữ hiếm gặp.
Chỉ là rõ ràng đôi mắt tròn xoe cùng khóe miệng nhếch lên đầy ý cười, vậy mà vẫn mang theo cảm giác lạnh lẽo.
Nghĩ đến điểm này, Trình Hàm dù không mấy hào hứng nhưng vẫn chắp tay nói: "Chúc cậu mã đáo thành công, ôm được mỹ nhân về nhà!"
"Khà khà, đa tạ" Lão tứ cũng chắp tay thành quyền, vẻ mặt tươi cười ngây ngô, "Chắc chắn sẽ thành công, lúc gọi video cô ấy đã nói tôi trùng khớp với hình mẫu lí tưởng, cũng là cô ấy đề nghĩ gặp nhau ngoài đời."
Lão tứ tràn đầy tự tin, Trình Hàm lại có cảm giác kì lạ.
Ảnh chụp cô gái kia thực sự xinh đẹp, khẳng định không ít người theo đuổi, khách quan mà nói lão tứ trông bình thường vô cùng... Không phải coi khinh anh em tốt nhưng lão tứ đâu có vẻ gì giống hình mẫu lí tưởng đối với một mỹ nhân.
Lão tứ hoàn toàn đắm chìm trong bể mật tình yêu, căn bản không quan tâm đến sự chần chừ của Trình Hàm, thay bộ quần áo đẹp nhất rồi đi ra cửa.
Trước khi xuống tầng còn đắc ý làm động tác cổ vũ với Trình Hàm: "Chờ tôi đại thắng trở về, tối nay mấy cậu sẽ có chị dâu."
......
Buổi tối, Tiết Trầm quay lại kí túc xá chưa được bao lâu đã thấy lão tứ liên tục nổ tin nhắn trong nhóm chat.
Lão tứ: 【 Lừa đảo!!!! 】
Lão tứ: 【 Video hoàn toàn sai sự thật!!!!! 】
Lão tứ: 【[ hình ảnh ]】
Lão tứ: 【 Đây mới là ngoại hình thật của cô ấy!! 】
Tiết Trầm nhìn thoáng qua bức ảnh cậu ta gửi, là một nữ sinh.
Cô gái kia vô cùng cao lớn, hơn nữa rất béo, phỏng chừng phải gấp đôi hình thể của lão tứ, khuôn mặt tròn trĩnh, chiếc mũi hếch lên trời chẳng hề ưa nhìn.
Tiết Trầm không hiểu vấn đề, nghi hoặc hỏi: "Lão tứ đang làm gì vậy?"
Trình Hàm nhìn bức ảnh chấn động không thôi, qua loa kể lại câu chuyện cho Tiết Trầm, thổn thức nói: "Đây... đây không phải lừa đảo thông thường nữa rồi, chắc chắn là âm mưu thế kỷ."
Một lát sau, trong diễn đàn lại hiện thêm tin nhắn.
Lão tứ: 【 Nhưng thật ra cô ấy rất dịu dàng, tôi thấy tính cách cô ấy khá hơn khi nói chuyện qua mạng rất nhiều 】
Trình Hàm: "Cảm giác lão tứ thật sự muốn thoát cảnh độc thân."
Tiết Trầm: "Câm miệng!!"