┃Đệt, kỵ sĩ tu hành sẽ không cấm dục chứ?┃Lúc về đến thôn thì trời đã sắp sáng, qua mấy tiếng nữa là bắt đầu nghi thức Phân Thần ở miếu Phục Ba long quân.
Đoàn người Đổng Công và Lương sư công không buồn nghỉ ngơi, vội vàng đi chuẩn bị các công việc liên quan đến nghi thức Phân Thần.
Tiết Thẩm và Giản Lan Tư được mời làm khách quý xem lễ, ngược lại không có việc gì nên có thể nghỉ ngơi một hồi, thế là hai người trở về khách sạn, tắm rửa qua loa một lần rồi tùy tiện tròng áo thun quần đùi vào nằm xuống.
Biển Ngọc Sắt vốn là thắng cảnh du lịch, nghi thức Phân Thần được xem như một hoạt động không lớn không nhỏ, thông báo chính thức với bên ngoài đó là tập tục truyền thống văn hóa, bởi vậy hấp dẫn một ít khách du lịch đến xem náo nhiệt.
Phòng trong khách sạn kín chỗ, lúc tổ công tác đặt phòng cho Tiết Thẩm và Giản Lan Tư chỉ còn lại phòng một giường lớn.
Hai người cũng chẳng để ý, dù sao cũng không phải lần đầu tiên ngủ cùng nhau.
Tuy nhiên đêm nay có chút khác biệt.
Không biết nguyên nhân do tâm tư Giản Lan Tư hay bởi vì tinh phách mới được bù đắp, khiến bản tính thuộc về rồng trong Tiết Thẩm trở nên càng rõ ràng.
Hoặc là do cả hai nguyên nhân.
Tóm lại, sau khi Tiết Thẩm trở về từ U Minh giới, cậu luôn cảm thấy trong cơ thể mình có một loại xao động không nói rõ được.
Nhất là khi hai người vừa tắm xong, trên người còn hơi ẩm ướt… Tiết Thẩm cảm thấy Giản Lan Tư càng thơm hơn.
Pheromone, kỹ năng siêu phàm của sinh vật tiến hóa!
Rồng chân chính đương nhiên phải hào phóng tuân theo bản năng của mình, thế là Tiết Thẩm vừa lên giường đã không hề khách khí dán lên lưng Giản Lan Tư.
Dù gì đàn anh cũng không phản đối!
Tất nhiên Giản Lan Tư sẽ không phản đối, nếu không phải trong lòng có lo lắng, thậm chí anh không ngại đảo khách thành chủ.
Một đường anh ôm Tiết Thẩm quay về, vốn tâm tư đã xao động, phải vất vả vọt vào tắm nước lạnh mới tỉnh táo lại một ít.
Kết quả vừa mới nằm xuống, Tiết Thẩm lại cọ xát tới, khiến mùi hương như hơi tuyết kia nhào tới theo.
Ngay sau đó, cái chân thon dài của Tiết Thẩm nhấc lên, vòng lên eo Giản Lan Tư.
Không chỉ vậy, bắp đùi kia ngoắc lên rồi, dường như cảm thấy tư thế không dễ chịu lắm, thế là cọ cọ trên eo anh.
Giản Lan Tư:!!
Anh đi ngủ nên mặc áo thun khá rộng rãi, lúc đùi Tiết Thẩm mới cọ lên, đầu gối đã đẩy vạt áo thun của anh lên một chút, lộ ra làn da ở bụng dưới.
Tiết Thẩm còn mặc quần đùi, co chân lên làm bắp đùi trần trụi và bụng dưới của anh dính sát vào nhau.
Cứ cọ nữa thì mất mạng mất.
Lần đầu tiên ý chí kiên định của kỵ sĩ cảm nhận cực kỳ rõ ràng cảm giác máu huyết sôi trào.
Giản Lan Tư không để lại dấu vết hơi cong chân lên, dùng hết lý trí cả đời mới đè được phản ứng sinh lý xuống.
May mắn đèn đã tắt, đắp chăn lên mới không để Tiết Thẩm nhìn thấy mình chật vật.
Trong lòng Giản Lan Tư đang âm thầm may mắn, liền nghe Tiết Thẩm hỏi: “Đàn anh, sắc mặt anh không tốt lắm! Có phải không thoải mái không?”
Giản Lan Tư: “…”
Suýt quên mất thị lực của Tiết Thẩm có thể nhìn thấu qua sương mù ở sông U Minh.
“Anh không sao.” Giản Lan Tư cứng giọng nói, dừng một lúc rồi giấu đầu hở đuôi bổ sung: “Đêm nay tốn không ít sức lực nên hơi mệt.”
Tiết Thẩm hiểu rõ: “Quả thật tối nay đàn anh đã cực khổ rồi.”
Dù sao cũng là người thường, tu vi có cao hơn cũng không chịu được hành hạ như thế, không mạnh mẽ giống rồng bọn cậu.
Nhớ tới trước kia mỗi lần đấm xong đàn anh đều xoa bóp cho mình, Tiết Thẩm quyết định có qua có lại, thế là một cái tay sột soạt sờ lên vai Giản Lan Tư, nói: “Đàn anh, em xoa bóp cho anh nhé?”
“?!!”
Lý trí của Giản Lan Tư suýt nữa sụp đổ tại chỗ, im lặng một lát mới vươn tay đè tay Tiết Thẩm lại, khàn giọng nói: “Không cần, trời sắp sáng rồi, em nghỉ ngơi trước đi.”
Đàn anh thật là khách khí quá.
Trong lòng Tiết Thẩm hơi tiếc nuối, cậu rất thích cảm giác dính sát với nhau như thế này… Chỉ là sinh lý của cậu hình như có chút xao động không quá hài hòa.
Khụ, rồng thiếu niên không tốt ở điểm đó, rất dễ xúc động.
Còn chưa đưa sính lễ cho Giản Lan Tư đâu!
Cọ cọ là một chuyện, làm thật lại là một chuyện khác.
Làm một con rồng có tố chất, Tiết Thẩm hít một hơi thật sâu, cố gắng ép xao động bản năng của mình xuống.
Quá khó khăn, cậu cảm thấy mình có thể được xưng là Liễu Hạ Huệ của loài rồng rồi.
Để khen ngợi tình cảm cao thượng sâu đậm của mình, Tiết Thẩm quyết định thưởng cho bản thân một cái sờ sờ.
Đương nhiên, là một con rồng có tu dưỡng, trước khi sờ phải hỏi ý kiến của đối phương.
Thế là Tiết Thẩm ủi đầu đến bên tai Giản Lan Tư, cực kỳ lễ phép hỏi: “Vậy đàn anh, em có thể sờ anh một cái không?”
Giản Lan Tư:?
Anh nghi ngờ mình nghe lộn: “Gì cơ?”
Tiết Thẩm trực tiếp dùng hành động thay câu trả lời, cậu thò tay xuống dò xét, sờ đến bụng Giản Lan Tư: “Có thể sờ chỗ này được không?”
Giản Lan Tư chưa kịp ngăn cản, nửa người dưới đã run lên.
Anh hoài nghi có phải tối nay Tiết Thẩm cố ý trêu đùa mình không.
Giản Lan Tư hít một hơi thật sâu, cắn răng nói: “… Không được.”
“Ớ?” Tiết Thẩm không ngờ anh thế mà từ chối mình!
Trước giờ Giản Lan Tư chưa từng từ chối cậu mà.
Tiết Thẩm không khỏi cảm thấy hơi buồn bực, rõ ràng Giản Lan Tư chuyển lời cho Phục Ba Long quân bảo thích mình, thế mà lại không cho mình sờ?
Đệt, kỵ sĩ tu hành sẽ không cấm dục chứ?
Vậy không được, rồng bọn cậu không cấm dục!
Đừng nói cấm dục, chẳng có mấy con rồng đức hạnh không túng dục như cậu đâu!
Đáng tiếc, đàn anh đẹp mắt như vậy, cậu rất muốn cho đàn anh một cơ hội…
Tiết Thẩm càng nghĩ càng lo lắng, sốt ruột lên lại không nhịn được cắn một cái lên cổ Giản Lan Tư: “Mặc kệ, anh cho em mài răng rồi!”
Được rồi, nếu đàn anh thực sự không được, cậu sẽ nghĩ biện pháp để đàn anh tu luyện phương pháp song tu, gương mặt đẹp đẽ như vậy, không thể không có dục vọng trần tục.
Tiết Thẩm ngậm cổ Giản Lan Tư, trong lòng không ngừng tính toán nhỏ nhặt, cuối cùng lo lắng ngủ thiếp đi.
Nghe thấy hô hấp của Tiết Thẩm nhẹ dần, Giản Lan Tư cũng chầm chầm thở ra một hơi.
Rõ ràng chỉ mấy phút ngắn ngủi nhưng với anh mà nói lại là một cái chớp mắt trải qua quá khứ dài đằng đẵng hai mươi mấy năm đời người.
Giản Lan Tư chưa từng nghĩ tới, chỉ một động tác nhỏ đơn giản như vậy đã có thể làm lý trí của anh gần như sụp đổ.
Anh không biết tại sao đột nhiên Tiết Thẩm lại thân mật với anh như thế, có lẽ là ở U Minh giới gặp phải chuyện gì đó, khiến Tiết Thẩm càng ý lại vào người thân quen.
Nhưng Giản Lan Tư có thể nhìn ra, động tác thân mật của Tiết Thẩm cực kỳ tự nhiên, không hề do dự hay che giấu tí nào, rõ ràng rất tin tưởng vào mình.
Càng như vậy, Giản Lan Tư càng không muốn vượt rào ở thời điểm này.
Bởi vì anh hiểu rõ, nội tâm của mình không hề bình lặng.
Trước khi anh hiểu tâm ý của Tiết Thẩm, anh cực kỳ không muốn làm ra bất cứ hành động mập mờ nào.
Cho nên anh có thể để mặc Tiết Thẩm, nhưng bằng bất cứ giá nào cũng không thể buông thả chính mình.
Một đêm cứ thế trôi qua, Giản Lan Tư bị chơi đùa quá sức.
…
Trời sáng choang.
Tiết Thẩm mở mắt ra, phát hiện chân mình vẫn quấn trên lưng Giản Lan Tư… Tướng ngủ tốt thật, lâu như thế mà không dịch qua chỗ khác!
Xem ra đàn anh bất động mấy giờ luôn, tính nhẫn nại của kỵ sĩ thật là tốt!
Nhưng tính nhẫn nại quá tốt cũng không hoàn toàn là chuyện hay, ít nhất không hay đối với rồng.
Tiết Thẩm không khỏi nghĩ tới lo lắng trước khi đi ngủ.
Cậu hơi ngẩng đầu, muốn nhìn Giản Lan Tư, sau đó ngã vào trong một đôi mắt như mặt nước màu hổ phách.
Nét mặt Giản Lan Tư hơi tiều tụy, dưới đôi mắt xinh đẹp xuất hiện một vòng quầng thâm mệt mỏi, anh đang cúi đầu nhìn Tiết Thẩm, thấy Tiết Thẩm nhìn lên cũng không né tránh.
Ánh mắt hai người giao hòa cùng một chỗ, tâm tư tán loạn suốt đêm của Giản Lan Tư hơi lắng xuống.
Lần đầu tiên anh cảm nhận rõ ràng, cảm giác người mình thích tỉnh dậy trong ngực.
Giống như rất bình thản, lại dường như làm người ta chìm vào cảm giác thỏa mãn.
Nguyên khoảng thời gian do dự chần chừ, đến nay lập tức có đáp án.
Giản Lan Tư không tự chủ nhếch lên một nụ cười yếu ớt: “Em tỉnh rồi à?”
“Ừm.” Tiết Thẩm nháy mắt mấy cái, lo lắng nói: “Đàn anh, chất lượng giấc ngủ của anh kém quá, phải điều trị thật tốt nha.”
Lần trước cậu và Giản Lan Tư ở qua đêm tại nhà của Tấn Cửu Hằng cũng y như thế này, rõ ràng ngủ cùng một chỗ nhưng hôm sau tỉnh dậy, cả người Giản lan Tư đều tiều tụy.
Tuy nói tố chất cơ thể của con người không tốt bằng rồng nhưng cũng không thể quá kém được, hơn nữa Giản Lan Tư còn là tu sĩ.
Vốn có hiềm nghi cấm dục, lại thêm thể lực không tốt, như vậy sẽ gây khó cho Tiết Thẩm.
Chẳng lẽ thật sự để một con rồng làm Liễu Hạ Huệ ư?
Giản Lan Tư cảm thấy câu nói này của Tiết Thẩm là lạ, ánh mắt càng chứa ý vị sâu xa, nhất thời hơi mê mang.
Nhưng anh chẳng thể giải thích với Tiết Thẩm, chất lượng giấc ngủ của anh không phải luôn kém như thế.
Nếu tối hôm qua Tiết Thẩm cọ anh ít một chút thì anh đã có thể ngủ nhiều hơn nửa giờ.
Giản Lan Tư im lặng nửa ngày, anh có rất nhiều điều muốn giải thích nhưng cuối cùng chỉ bất đắc dĩ nói: “Anh sẽ chú ý.”
Tiết Thẩm gật gật đầu, suy nghĩ một lát, lại nói: “Nếu cần, em có thể truyền cho anh một chút thuật dưỡng sinh, có thể cải thiện chất lượng giấc ngủ, cường thân kiện thể.”
Quan trong nhất là, có thể xúc tiến tuần hoàn máu!
Giản Lan Tư: “…”
Đây là lần đầu tiên trong đời anh bị đề nghị cường thân kiện thể, trước đấy chưa từng có bất kỳ ai nghi ngờ tố chất cơ thể của kỵ sĩ.
Anh đành nghiêm túc trả lời: “Anh cảm thấy không cần đâu.”
Lông mày Tiết Thẩm nhíu lại, vỗ vỗ bả vai anh: “Đàn anh, đừng nên giấu bệnh sợ thầy.”
Giản Lan Tư: “…?”
Bệnh?
Anh đanh định giải thích cơ thể mình thật sự không có vấn đề nhưng đúng lúc đó điện thoại của Tiết Thẩm vang lên, là Ngu Xuân Thiên nhắc nhở bọn họ thời gian nghi thức Phân Thần bắt đầu.
“Chúng tôi sẽ đến đúng giờ.” Tiết Thẩm cúp điện thoại: “Đàn anh, rời giường thôi, nên chuẩn bị xuất phát.”
Dứt lời bấy giờ mới nhấc cái chân quấn trên lưng Giản Lan Tư xuống, nhưng vừa cử động, cơ thể của cậu không khỏi cứng đờ.
Cơ thể thanh thiếu niên nhân loại vào sáng sớm tràn đầy sức sống, luôn luôn có phản ứng mạnh mẽ.
Nhất là khi ngủ cùng một chỗ với người đẹp mình ngưỡng mộ trong lòng.
Long chi thường tình, Tiết Thẩm cảm thấy việc này không thể trách cậu.
Thế là cậu mặt không đổi sắc nhìn về phía Giản Lan Tư, lẽ thẳng khí hùng nói: “Đàn anh, ngại quá, công năng của em bình thường, anh hiểu mà.”
Giản Lan Tư: “… Không sao.”
Tiết Thẩm thấy thế, không nhịn được lo lắng liếc nhìn Giản Lan Tư.
Tại sao đàn anh lại lãnh đạm như vậy chứ?
Sáng sớm ngày ra, nam thanh niên có công năng bình thường có ai không xúc động một chút, ví dụ như cậu đây.
Đàn anh thì lại?
Đây là biểu hiện nên có khi ngủ chung với người mình thích hả?
Không lẽ đàn anh thật sự lừa gạt Phục Ba long quân?
Tiết Thẩm tâm sự nặng nề rời giường thay quần áo.
Giản Lan Tư không lập tức đứng dậy, vẫn nửa nằm nửa ngồi ở đầu giường, nhìn Tiết Thẩm lộ tấm lưng gầy trắng nõn ra, ánh mắt dần dần tối sầm xuống.
Vừa nãy quả thật anh ngại nói rằng, trước khi Tiết Thẩm tỉnh dậy thì công năng của anh cũng bình thường.