Tuy rằng nhà họ Mục có quyền lớn hơn nhà họ Hà, nhưng anh không bận tâm đến việc vì em gái mà đắc tội Mục Xuyên. Ai dám đụng vào Hà Nguyệt Tâm thì chính là chống đối với anh.
Thấy Mục Xuyên và Hà Thúy Chi đều liên tiếp ra giá, cắn giá cắn rất chặt, đợi lúc giá của viên kim cương đạt mức 50 triệu thì tiếng thảo luận mọi người bên dưới đều to hơn rồi
Hà Thúy Chi vì kim ốc tàng kiều mà mua kim cương hồng tím, còn Mục Xuyên cũng không biết vì tặng ai mà mua, theo thời gian hai bên tăng giá càng dài thì mùi thuốc súng trong hội trường lại càng nồng nặc hơn.
"53 triệu!" Bồi Nghị giơ bảng.
Giây tiếp theo sau khi Bồi Nghị giơ bảng, Lý Nham cứ như là đã tính trước thời gian rồi nên cũng giơ bảng lên, cứ như là ông đã được lập trình rằng sau khi Bồi Nghị giơ bảng thì ông cũng phải giơ bảng ngay vậy.
Bồi Nghị nhíu mày, cậu cũng chú ý đến mùi thuốc súng bên chỗ Hà Thúy Chi rồi: "Mục tổng, cái này......"
Mục Xuyên nhíu chặt hai đầu lông mày lại, Hà Thúy Chi vì hồng nhan tri kỷ thần bí đó mà bất chấp như vậy sao?
Vậy còn không bằng để anh mua lại tặng cho Hà Nguyệt Tâm nữa là.
Anh đưa tay lên, mặt mày bình thản, ý bảo Bồi Nghị tiếp tục giơ bảng.
Mồ hôi trên trán Bồi Nghị đều rịn ra hết rồi, cứ mỗi lần giơ bảng là 1 triệu, bây giờ giá đã lên tới con số 60 triệu rồi, đó đều là tiền hết đấy!
Tuy rằng Mục Xuyên không thiếu tiền, nhưng cậu vẫn đau lòng đến không được, hay là tìm Hà Thúy Chi thương lượng thương lượng, đừng tăng giá nữa được không?
Hà Nguyệt Tâm ngồi bên dưới cũng không ngồi nổi nữa rồi, giá đấu giá cứ một đường tăng cao như vậy, mà hai bên giờ đây vẫn chưa có bên nào chịu nhận thua cả, động tác giơ bảng còn không chút ngập ngừng nữa chứ.
Mặt cô đều nhăn thành một đoàn rồi, thật quá tán gia bại sản mà.
Tề Nhã Thu nghe giá đấu giá đã lên tới con số trên trời thì tim cô ta cứ đập thình thịch liên tục, Mục Xuyên rốt cuộc là muốn mua tặng ai vậy? Còn Hà Thúy Chi nữa, cắn chặt Mục Xuyên như vậy, chẳng lẽ là nhà họ Hà không có yếu thế như vẻ bề ngoài sao?
Thần sắc trong mắt cô ta thay đổi liên tục.
"72 triệu!"
"75 triệu!"
"82 triệu! 82 triệu lần thứ nhất!"
Hà Thúy Chi thấy động tác giơ bảng của Lý Nham dừng lại thì nghi hoặc ngẩng đầu lên nhìn ông.
Lý Nham do dự một chút rồi mở miệng nói: "Hà tổng, tài sản lưu động trong tài khoản riêng của cậu không đủ rồi......Nếu như còn tăng giá nữa, sợ là......"
Hà Thúy Chi nhíu mày, tại sao lại không đủ rồi?
Lý Nham đáp lại ngay: "Hồi nãy cậu đã đưa cho tiểu thư 500 triệu rồi, số còn lại không đủ."
Hà Thúy Chi: "......"
Đúng rồi, hồi nãy đã đưa cho Hà Nguyệt Tâm 500 triệu, bây giờ tài sản lưu động còn lại còn không tới 100 triệu.
"Tạm thời chuyển qua thì sao?"
Lý Nham nói: "Cũng không thể nào chuyển qua nhanh như thế được, còn có hạn mức giao dịch nữa."
Anh thở dài một hơi, trầm mặc trong giây lát, chỉ có thể để cho Lý Nham ngừng giơ bảng. Anh không nghĩ tới Mục Xuyên sẽ giành với anh, giành tới nổi giá nâng lên tới cao đến vậy.
Sau khi thấy Lý Nham dừng giơ bảng lại, thắng thua đã định. Cuối cùng Mục Xuyên đã mua được viên kim cương hồng tím này với giá là 82 triệu.
Mục Xuyên nhìn về phía phòng riêng của Hà Thúy Chi, từ xa giơ ly rượu lên với anh.
Hà Thúy Chi lạnh lùng nhìn thằng nhóc đó, lạnh lùng dời tầm mắt qua chỗ khác, muốn theo đuổi em gái anh, 82 triệu thôi thì không đủ đâu.