Nghe Đường Tự nói mình xấu, Bùi Hành Vũ kinh ngạc nhìn Đường Tự một cái, thấy Vẻ mặt Đường Tự nghiêm túc, trong mắt tràn ngập khẳng định.
Điều này làm cho Bùi Hành Vũ lần đầu tiên sinh ra hoài nghi về bề ngoài của mình -- hắn thật sự xấu sao?
Bất quá hiện tại hiển nhiên không phải là lúc so đo chuyện này, Bùi Hành Vũ vòng qua đề tài này, trực tiếp cùng Quách Hướng Đông nói. "Hợp đồng thế nào."
Quách Hướng Đông vui vẻ, "Nói như vậy, Bùi tiên sinh là tính toán cùng tôi ký hợp đồng?"
Đường Tự cũng kinh ngạc nhìn về phía hắn, "Ngươi" cũng phải ký sao? "
Nhìn Bùi Hành Vũ cũng không phải người thích gia nhập giới giải trí.
" Tôi nói là hợp đồng của Đường Tự. "Bùi Hành Vũ giải thích.
Đây chính là ý định không gia nhập làng giải trí.
Quách Hướng Đông nghe ra lời nói của Bùi Hành Vũ, ngoại trừ có chút thất vọng ra cũng không cảm thấy có cái gì, hắn đi tới chỗ làm việc của mình đem hợp đồng đã chuẩn bị trước đó lấy tới.
Quách Hướng Đông cũng không lo lắng Bùi Hành Vũ sẽ nhìn ra cái gì, nếu Bùi Hành Vũ liếc mắt một cái là có thể phát hiện điều khoản bá vương ẩn giấu trong hợp đồng này, khẳng định sẽ không nghèo túng như bây giờ.
Hắn có chút bắt bẻ đánh giá Bùi Hành Vũ một cái, hắn một thân trang phục như này nói như thế nào cũng sẽ không vượt qua ba con số.
Nếu thật sự có năng lực mạnh như vậy, không phải tinh anh trong ngành cũng là dân văn phòng, nói như thế nào cũng không phải dạng như Bùi Hành Vũ bây giờ.
Quách Hướng Đông." Hợp đồng ở chỗ này, có nghi hoặc cùng yêu cầu gì có thể hiện tại đưa ra, có thể thỏa mãn tôi tận lực thỏa mãn. "Mặc dù trong lòng ghét bỏ, bề ngoài công phu vẫn phải làm.
Bùi Hành Vũ lật xem hợp đồng rất nhanh, liếc mắt một cái mười hàng, hơn mười trang hợp đồng mất vài phút là xem xong.
Điều này làm cho Quách Hướng Đông càng thêm xác định suy nghĩ trong lòng mình, Bùi Hành Vũ thật sự cái gì cũng không hiểu, chỉ là làm bộ mà thôi.
Tuy nhiên, ngay sau đó, những định kiến này của Quách Hướng Đông đã bị phá vỡ.
Bùi Hành Vũ tốc độ xem hợp đồng rất nhanh, nhưng hắn lại thấy rõ từng điều khoản trong hợp đồng, không chỉ như thế, tất cả các điều khoản ẩn giấu trong điều khoản đều bị hắn tìm ra.
" Anh có quyền thay đổi hợp đồng không? "Giọng Bùi Hành Vũ cũng không hùng hổ bức người, thậm chí còn rất bình tĩnh.
Nhưng Quách Hướng Đông đối diện với đôi mắt đen kịt thâm trầm kia của hắn, không hiểu sao cảm thấy chột dạ.
Rõ ràng vẫn là người kia, quần áo mặc cũng là hàng rong rẻ tiền, Quách Hướng Đông lại cảm thấy đứng trước mặt hắn chính là đại cá sấu trong giới kinh doanh, tràn ngập cảm giác áp bách.
Bùi Hành Vũ không đợi Quách Hướng Đông trả lời, quay đầu hỏi Đường Tự:" Không ngại tôi giúp cậu xử lý chuyện hợp đồng chứ? "
" Không ngại. "Đường Tự lắc đầu, cảm kích nói." Phiền toái cho anh rồi. "
Hợp đồng y nhất định là xem không hiểu, vậy còn không bằng giao cho Bùi Hành Vũ xử lý, Bùi Hành Vũ không phát điên thoạt nhìn rất đáng tin cậy.
Nói đem chuyện này giao cho Bùi Hành Vũ phụ trách, Đường Tự liền ngoan ngoãn đứng ở một bên.
Trong lúc hai người đang nói chuyện, Quách Hướng Đông cũng phục hồi tinh thần lại, trong lòng hắn không chắc Bùi Hành Vũ rốt cuộc có hiểu hợp đồng hay không.
Có lẽ Bùi Hành Vũ chỉ là đang phô trương thanh thế?
Quách Hướng Đông để mình ổn định, không thể bị Bùi Hành Vũ hù dọa.
Hắn bất giác ưỡn ngực, tựa hồ làm như vậy khí thế của hắn có thể áp chế Bùi Hành Vũ," Bùi tiên sinh, có nghi hoặc ngài cứ việc nhắc tới, tôi có thể cho Đường Tự nhất định sẽ cho cậu ta, dù sao sau này cậu ấy là nghệ sĩ duy nhất trên tay tôi, tôi cùng y chính là châu chấu trên một sợi dây thừng, làm sao có thể hãm hại nhau chứ.. "
Quách Hướng Đông..".. Bùi tiên sinh ngài nói đúng không? "
Bùi Hành Vũ kiên nhẫn chờ Quách Hướng Đông nói xong, còn cho hắn vài giây thời gian thở dốc, mới khí định thần nhàn nói." Nghi hoặc của tôi có thể có chút nhiều, muốn chiếm dụng Quách tiên sinh một chút thời gian, phiền toái rồi. "
Quách Hướng Đông không khỏi nuốt nước miếng một cái," Bùi.. Bùi tiên sinh thỉnh giảng. "
Bùi Hành Vũ mở hợp đồng, bắt đầu thảo luận từng điều khoản hợp đồng với Quách Hướng Đông.
Cắn chữ rõ ràng, logic nghiêm mật, Quách Hướng Đông nghe xong đều không thể không tin phục.
Nhưng rất nhanh hắn liền phản ứng lại..
Hắn tin phục cái gì chớ?
Hắn và Bùi Hành Vũ đứng ở đối diện, tin phục thì chẳng lẽ muốn sửa hợp đồng cho Đường Tự sao?
Ý thức được điều này, Quách Hướng Đông toát mồ hôi lạnh.
Bùi Hành Vũ tuy rằng đang nói chuyện hợp đồng, nhưng cũng đang quan sát biểu tình của Quách Hướng Đông, vừa thấy Quách Hướng Đông biểu tình khác thường, lập tức dừng lại, ngữ khí vẫn bình thản như nhau," Quách tiên sinh không làm chủ được phải không? "
Quách Hướng Đông thanh âm gian nan," Đúng vậy. "
Hôm nay hắm mới chuyển sang làm người đại diện, lấy cái gì cùng công ty bàn điều kiện?
" Đã như vậy, "Bùi Hành Vũ khép lại hợp đồng, đem trả lại cho Quách Hướng Đông," Chúng ta không cần tiếp tục nữa. "
" Hợp đồng này tôi sẽ không để Đường Tự ký. "
Quách Hướng Đông cũng không ngoài ý muốn, rõ ràng Bùi Hành Vũ đã đem khúc khuỷu trong hợp đồng nhìn thấy rõ ràng, khẳng định sẽ không làm ra chuyện biết rõ có hố còn tiếp tục nhảy xuống.
Nhưng cứ như vậy buông tha Đường Tự, Quách Hướng Đông không cam lòng.
Cuối cùng hắn dứt khoát hung hăng, đem mũi nhọn chuyển hướng Về phía Đường Tự," Cậu' xác định không ký sao? Nếu không ký hợp đồng, công ty sẽ đối với nhân vật trong "Người vì tiền mà chết" thu hồi, đây là tài nguyên của công ty, cũng sẽ không tùy tiện tiện cho một người ngoài. "
Đường Tự không lập tức trả lời, Quách Hướng Đông cho rằng Đường Tự đang nghiêm túc suy nghĩ chuyện này, trong lòng đang có chút đắc ý, liền nhìn thấy Đường Tự căn bản không nhìn hắn nữa, tầm mắt vẫn dừng ở trên người Bùi Hành Vũ ở một bên.
Đúng vậy, Đường Tự vừa rồi vẫn nhìn chằm chằm Bùi Hành Vũ, bắt đầu từ khi Bùi Hành Vũ tiếp nhận hợp đồng tiến vào trạng thái đàm phán.
Ban đầu y chỉ nhìn Bùi Hành Vũ một cái, nhưng không bao lâu lại nhịn không được lại nhìn Bùi Hành Vũ một cái, cảm thấy lúc này trên người Bùi Hành Vũ có ánh sáng, luôn dẫn dắc y xem.
Kỳ lạ?
Bùi Hành Vũ không phải bộ dạng xấu sao?
Vì sao lúc này lại cảm thấy Bùi Hành Vũ hấp dẫn như vậy?
Cuối cùng dứt khoát nhìn chằm chằm, giống như muốn tìm được đáp án.
Thế cho nên Quách Hướng Đông hỏi vấn đề đó, y cũng không nghe thấy.
Bùi Hành Vũ thấy Đường Tự sững sờ, đang muốn nhắc nhở y trả lời vấn đề của Quách Hướng Đông, quay đầu liền đối diện với mắt của cậu ta.
Nhìn cảm xúc trong ánh mắt bày ra không thể nghi ngờ. Mang theo một tia mờ mịt nghi hoặc cùng si mê.
Môi Bùi Hành Vũ không khỏi nhếch lên, đột nhiên hỏi y," Tôi đẹp trai sao? "
Hành động khoonh theo ý thức, Đường Tự cơ hồ là thốt ra," Đẹp trai. "
Bùi Hành Vũ hài lòng, không xấu là tốt rồi.
Cứ như vậy, Đường Tự cũng hoàn hồn.
Bùi Hành Vũ thuận thế nói với y" Quách tiên sinh còn chờ đáp án của cậu. "
Kỳ thật Đường Tự không nghe rõ Quách Hướng Đông nói cái gì, nhưng nếu chuyện này y đã giao cho Bùi Hành Vũ phụ trách, tự nhiên phải tin tưởng Bùi Hành Vũ, vì thế cùng Quách Hướng Đông nói." Tôi nghe Bùi Hành Vũ. "
Bùi Hành Vũ không nhịn được đưa tay đè lên đỉnh tóc Đường Tự," Ngoan. "
Quách Hướng Đông."... "
Gấp đôi bạo kích, bị cự tuyệt còn muốn ăn thức ăn cho chó.
Hắn ổn định tâm tính, cắn răng hỏi lại một lần nữa," Cậu xác định? Một khi từ chối ký hợp đồng, nam nhị của "Nhân vi tài tử" của cậu sẽ mất "
Đường Tự lúc này mới biết lúc trước Quách Hướng Đông hỏi cái gì, nhưng vẫn là đáp án kia," Tôi nghe theo Bùi Hành Vũ. "
Cũng không phải y tín nhiệm Bùi Hành Vũ nhiều, mà đã đáp ứng để Bùi Hành Vũ phụ trách chuyện này, sẽ không có đạo lý lật lọng, hơn nữa hiện tại y và Bùi Hành Vũ mới là chung nhà, Đường Tự tạm thời không thể nghĩ được Bùi Hành Vũ lừa y có lợi gì.
Bùi Hành Vũ hiện tại còn phải dựa vào y nuôi sống, làm sao dám chặt đứt đường tiền của y chứ?
Ngẫm lại Đường Tự còn có chút kiêu ngạo.
Nói đến đây, Quách Hướng Đông cho dù trong lòng có không cam lòng cũng không thể như thế nào, hiện tại là xã hội pháp quyền, hắn cũng không thể ép Đường Tự ký hợp đồng chứ?
Hợp đồng không ký, thời gian hắn dành cho Đường Tự xem như lãng phí.
Quách Hướng Đông nhìn Theo Đường Tự và Bùi Hành Vũ đi vào thang máy.
Khoảnh khắc cửa thang máy đóng lại, Quách Hướng Đông chỉ cảm thấy một trận đau lòng.
Loại cảm giác này thật giống như mấy trăm vạn ở trước mặt mình vốn là vật trong tầm tay, nhưng trong nháy mắt lại biến mất.
Quách Hướng Đông sờ sờ ngực.
Đau quá đi.
Từ trong tòa nhà Điện Ảnh Triều Ca đi ra, chuyện đầu tiên Đường Tự đi tìm xe đạp công cộng gần tòa nhà.
Y ở trên đường cái cách đó không xa nhìn thấy xe đạp, đang muốn đi qua mở khóa, Bùi Hành Vũ liền giữ chặt y," Đi đâu? "
" Đi lấy xe đạp á. "Đường Tự trả lời đương nhiên, một chút cũng không có miễn cưỡng muốn đi xe đạp công cộng trở về," Tôi hẳn là còn có thời gian miễn phí ba tiếng, trở về không tốn tiền. "
Bùi Hành Vũ.."
Hắn thở dài một hơi, "Không cần, tôi gọi xe rồi."
"Taxi?" Đường Tự thu hồi xe đạp, có xe trở về, ai lại đi xe đạp, nhưng trên mặt vẫn phải rụt rè một chút, "Vậy tốn không ít tiền chứ?"
Bùi Hành Vũ đem động tác của Đường Tự nhìn ở trong mắt, khóe miệng hiện lên ý cười nhàn nhạt, "Gọi tích tích, có phiếu giảm giá người dùng mới, không đắt."
"Vậy là tốt rồi." Hắn đứng bên cạnh Bùi Hành Vũ, cùng Bùi Hành Vũ chờ xe.
Y lại không nhịn được nhìn Bùi Hành Vũ một cái.
Lúc này đây lập tức bị Bùi Hành Vũ bắt bài "Làm sao vậy?"
Đường Tự không phải là người thẹn thùng, nghĩ đến cái gì nói cái gì, "Anh là người rất tốt."
Lại yên lặng ở trong lòng bổ sung một câu. Thời điểm không phát điên.
Đường Tự sẽ cảm thấy như vậy không phải không có đạo lý.
Lúc Bùi Hành Vũ chạy tới cũng không nỡ gọi xe, đạp xe đạp tới. Lúc trở về lại bởi vì y, lựa chọn bắt taxi về nhà, đối với Bùi Hành Vũ một đồng tiền đều phải khấu trừ trong kiểm soát, suy nghĩ rõ ràng rồi lại tiêu xài mà nói, quả thực chính là một khoản tiền lớn a.
Bùi Hành Vũ nhíu mày, hoàn toàn không nghĩ tới lời khen đầu tiên y dành cho mình, là thẻ người tốt đến từ Đường Tự.
Hắn ít nhiều có chút đoán được Đường Tự vì sao lại cho rằng như vậy, kỳ thật Đường Tự là một nguyên nhân, nguyên nhân quan trọng nhất chính là loại trạng thái này hắn mới là gà trống sắt chân chính, cho dù là một phân tiền cũng sẽ làm cho hắn càng điên cuồng, cho nên mới theo bản năng lựa chọn xe đạp.
Nếu bây giờ không phải là cùng Đường Tự về nhà, hắn sẽ không lựa chọn gọi xe, mà là lựa chọn phương tiện giao thông công cộng.
Bùi Hành Vũ không giải thích những điều này với Đường Tự, đối mặt với thẻ người tốt của Đường Tự, Bùi Hành Vũ lựa chọn một loại hồi báo khác.
Hắn ta hỏi Đường Tự: "Vậy cậu trả lời tôi một câu hỏi."
Đường Tự gật đầu, "Ngươi" hỏi đi. "
Bùi Hành Vũ:" Nhìn tôi, trả lời lại một lần nữa, tôi có đẹp trai không? "
Biểu tình của Đường Tự lập tức trở nên có chút khó xử, nhưng rất nhanh liền bị y che dấu.
Không được, không thể đả kích sự tự tin của Bùi Hành Vũ, nghèo cũng đủ để hắn khó chịu rồi, vừa xấu vừa nghèo chẳng phải là bạo kích gấp đôi sao?
Đường Tự rất chân thành gật gật đầu." Không xấu, ngươi một chút cũng không xấu! Thực sự, ngươi là người đẹp trai nhất mà tôi từng thấy!"
Bùi Hành Vũ nhìn thấy cảm xúc thương hại trong mắt Đường Tự không kịp che giấu, không khỏi lâm vào tự hoài nghi thật sâu --