“Không phải chuyện của con, là chuyện liên quan đến Vi Vi.”
Nữ chính trong quyển tiểu thuyết này chính là Hứa Vi Vi. Khi cô ta mười bốn tuổi, cha mẹ cô ta lần lượt mất. Mẹ Hứa Vi Vi trước lúc lâm chung liền đem cô ta gửi gắm cho bạn học của mình là mẹ của Lâm Nhất Niệm. Sau đó cô ta đã được Lâm gia nhận nuôi, mỗi năm đến tết Thanh Minh, cả nhà bọn họ sẽ cùng cô ta đến mộ phần của Hứa gia để tảo mộ cho ba mẹ ruột cô ta.
Ngay cả mua phòng ở cũng là mua cho mỗi người một căn phòng riêng, có thể thấy được, cha mẹ Lâm đối xử tốt với cô ta như thế nào.
Đáng tiếc người tốt không được hồi báo. Khi Hứa Vi Vi vui mừng cùng nam chính tương thân tương ái thì một nhà ba người Lâm gia lại nằm trong mộ lạnh băng.
Cô ta còn giảng hoà cùng kẻ đầu sỏ hại chết một nhà ba người bọn họ, trở thành chị em tốt của nhau. Nguyên chủ có tình cảm rất phức tạp đối với Hứa Vi Vi, cô ấy không hận cô ta, nhưng cũng không có cách nào tha thứ cho cô ta.
Nghe con gái nói đến chuyện liên quan đến con gái nhỏ, Diệp Tòng Vinh lại bắt đầu khẩn trương : “Con nói đi, ba đã chuẩn bị tốt rồi”.
Lâm Nhất Niệm nói: “Con phát hiện ra cha mẹ đẻ của Vi Vi vẫn còn sống.”
Diệp Tòng Vinh liền trừng mắt nhìn Lâm Nhất Niệm, giọng nói trở lên nghiêm túc : “Chuyện này con không thể nói lung tung, người ta đều đã qua đời nhiều năm rồi, không thể lấy người chết ra nói giỡn”.
“Con không nói giỡn, con chính là nghiêm túc.” Lâm Nhất Niệm chỉ có thể đưa ảnh chụp ra cho ông ấy xem.
Phía trên là mội đại mỹ nhân lộng lẫy, xinh đẹp bắn ra bốn phía, chính là nữ minh tinh Tô Như Nguyệt. “Ba xem cô gái này, có phải rất giống với ba mẹ của Vi Vi khi còn trẻ hay không?”
Khi Diệp Tòng Vinh chuẩn bị phản bác, ngón tay của Lâm Nhất Niệm liền trượt xuống dưới, liền xuất hiện ra một bức ảnh một người phụ nữ, có tám chín phần giống với Hứa Vi Vi.
“Đây là ảnh chụp của cô gái đó, ba thấy, có thấy giống Vi Vi như đúc không?”
Diện mạo của Tô Như Tuyết là sự kết hợp của cả cha và mẹ, còn Hứa Vi Vi thì giống hệt như mẹ của Tô Như Tuyết”.
Cái này cũng chưa hết, Lâm Nhất Niệm lại mở ra thông tin về Tô Như Tuyết cho ba mình xem : “Ba nhìn sinh nhật của cô ta xem?”
Diệp Tòng Vinh biểu tình đã thay đổi một chút, ban đầu ông cảm thấy, con gái mình nói chuyện lung tung, nhưng đến hiện tại, biểu tình của ông trở lên ngưng trọng.
Nếu nói ảnh chụp không thể thuyết minh cái gì, vậy thì cô gái này cùng con gái nuôi của ông cùng ngày tháng năm sinh là sao? Lâm Nhất Niệm ngón tay tiếp tục kéo xuống, “Cô gái này cũng là người Hải Thành!”