Căn phòng ngủ rộng rãi yên tĩnh một hồi lâu, chỉ còn nghe được tiếng hồ ly nhỏ nhai quả khô rôm rốp.
Hạ Viễn Quân cảm thấy may mắn vì lúc này Kỳ Trạch đang ở trong lốt cáo nên không thể nói chuyện, còn hắn sẽ thuận thế giả vờ như bản thân không nghe thấy gì hết, tiếp tục vuốt ve bộ lông hồ ly mềm mượt yên lặng xem show.
Kỳ Trạch nuốt quả khô, cũng làm bộ như không hiểu gì, may mà bây giờ cậu biến thành cáo rồi, nếu không có lớp lông che đi thì khuôn mặt đỏ bừng đã bị lộ tẩy hết.
Bởi vì cậu đột nhiên nhớ ra bản thân trong mấy ngày nằm mơ kia rất là phóng túng. Thường ngày không như vậy đâu, nhưng lúc đó cậu quá nhớ Hạ Viễn Quân, lại cho rằng đó chỉ là giấc mơ cho nên chỉ biết dùng hết sức lực trút bỏ mong nhớ.
“…” Che mặt lại, đừng nghĩ nữa, cũng giả vờ như không biết gì đi.
Kỳ Trạch vùi mặt vào giữa hai chân trước, ngại động tác quá đột ngột nên đành thuận thế gác luôn cằm lên chân, nằm sấp trên đùi Hạ Viễn Quân tiếp tục xem video.
Mọi người trong chương trình đã ăn bữa sáng xong, ống kính theo chân hai người Kỳ Trạch ra cửa rồi lên xe. Xuất phát từ phép lịch sự hoặc có lẽ từ ý cảm ơn về bữa sáng, Kỳ Trạch lên tiếng hỏi Hạ Viễn Quân tối nay muốn ăn gì, hắn đáp muốn ăn cánh gà.
Đoạn giữa có xen lẫn thêm các phân cảnh sinh hoạt của các khách mời khác. Chiều hôm đó Kỳ Trạch đi chợ về, cameraman rất thức thời quay đặc tả phần cánh gà mà cậu đã mua.
Khung bình luận tức khắc nổ tung toàn tiếng ma kêu quỷ rống.
Thật ra đó chỉ là một tình tiết siêu siêu nhỏ, nếu đổi lại là người khác, cậu mà nghe được yêu cầu món ăn của ai cũng sẽ cố gắng mua về. Bản thân Kỳ Trạch không thấy có vấn đề gì, nhưng gặp khán giả phản ứng như vậy tự dưng cũng thấy chuyện bắt đầu hơi sai sai.
Đặc biệt phân đoạn sau đó còn đặc biệt quay phản ứng của Hạ Viễn Quân khi hắn trở về thấy cậu có mua cánh gà.
Hai đoạn phim cố ý đặt cạnh nhau trở nên mờ ám đến khó hiểu.
[ Đậu má đậu má! Biểu cảm này của cậu Hạ! Tui xiểu!! ]
[ U hu hu hu hu! Dùng thức ăn biểu đạt tình cảm ngọt quá đi! ]
[ Chỉ là cánh gà thôi mà? Có phải cậu nam số 2 mua mỗi món cánh gà không thôi đâu, chả biết mấy người hưng phấn cái gì nữa. ]
[ Dì tuôi cười không ngừng nãy giờ rồi. ]
[ +1 ]
[ [/lé mắt] Úi chà, chưa nói gì đã lao vào hỗ trợ rồi. Tư thái theo đuổi bà xã của Hạ Viễn Quân đàng hoàng thế? ]
[ Ái chà chà, tình anh em xã hội chủ nghĩa thắm thiết quá! ]
[ Í, chị đẹp trở về rồi! ]
[ Nếu tui nhớ không lầm thì tuần trước bọn họ phân chia Hồ Lý và Kỳ Trạch cùng nấu cơm đúng không? Thế —— ]
[ Á à!! Chảo lửa nóng lên rồi!!! ]
[ Má ơi má ơi, còn năm giây nữa quân địch sẽ tiếp cận chiến trường! ]
Hồ Lý trong màn hình đi dép bông trong nhà bước vào phòng bếp mà khí thế không thua gì đang khua một đôi giày cao gót 8cm. Cô vừa xuất hiện, cả Kỳ Trạch lẫn Hạ Viễn Quân đều phải ngẩng đầu nhìn. Kỳ Trạch lên tiếng chào, Hạ Viễn Quân nhíu mày gọt khoai tây, không nói gì mà cũng không thèm nhìn cô lấy một cái.
Dép bông tạo ra tiếng vang rất nhỏ trên sàn nhà, Hồ Lý nhấc tạp dề treo trên tường xuống, đi lướt qua Hạ Viễn Quân đến gần Kỳ Trạch, sau đó nở nụ cười mê hoặc nhờ cậu buộc dây lưng.
Đoạn phim này không hề phối nhạc mà vẫn nồng nặc mùi thuốc súng, đặc biệt lúc Hạ Viễn Quân gọt bay một nửa củ khoai vào thùng rác nện thành tiếng, bình luận lập tức quét qua một cơn thủy triều toàn là “Ha ha ha ha”, khiến hắn xem mà cực kỳ bất mãn.
Một đám chó độc thân thì lấy tư cách gì cười hắn?
Hắn vừa căm giận bất bình vừa đắc ý vuốt lưng hồ ly nhỏ, các người mãi mãi không thể hưởng thụ cảm giác sung sướng này đâu!
Kỳ Trạch lại không có cùng suy nghĩ với Hạ Viễn Quân, cậu cực kỳ hiểu tại sao khán giả lại cười cợt khoa trương như vậy.
Bởi vì cậu chủ Hạ này biểu hiện ghen tuông quả thật rất đáng yêu!
Trên màn hình Kỳ Trạch đang lúng túng từ chối Hồ Lý, lại không ngờ rằng cô còn chủ động quay sang thắt dây tạp dề cho mình. Có người nói trong bình luận rằng “Chị gái này bạo quá”, người khác lại nhận xét “Vừa nhìn đã biết cô nữ số 3 là dân có kinh nghiệm rồi, thả phát nào trúng phát đó”.
Một số ít người còn lên tiếng mắng Hồ Lý, chủ yếu là bọn ghen ăn tức ở đương sự vừa trẻ tuổi xinh đẹp vừa có tiền tài. Ở ngoài đời bọn họ sống không được như ý lắm nên chỉ biết lên mạng dùng câu từ khắc nghiệt chỉ trích người mình hâm mộ hoặc ghen ghét, với ý đồ muốn đối phương cũng phải khó chịu giống mình.
Đương nhiên số người xem chương trình để giải trí vẫn nhiều hơn, chẳng mấy chốc đã có người đừng lên cãi lại.
Chuyện trong phòng bếp tiếp diễn, những bình luận khiếm nhã về Hồ Lý cứ thế bị đẩy lùi xuống dưới, bởi vì Hạ Viễn Quân lại bắt đầu gây sự. Hắn không chỉ gọt bay nửa củ khoai nữa mà còn chen thẳng vào giữa Kỳ Trạch và Hồ Lý, tư thái kiên quyết muốn tách hai người ra.
Hồ Lý vẫn duy trì nụ cười ưu nhã, thấy Hạ Viễn Quân lại cầm dao lên mới nhẹ nhàng ám chỉ rằng bữa tối nay do cô và Kỳ Trạch phụ trách, hắn nên rời khỏi bếp đi.
Lần này bình luận chạy nhiều đến mức Kỳ Trạch đọc không kịp.
[ Ha ha ha ha ha cười chếch tui rồi ]
[ Mẹ nó tui cũng cười chết! Ha ha ha dao hỏng rồi còn xài được không vậy? ]
[ Tôi thấy vẫn xài được mà, tách được hai người kia ra rồi kìa? ]
[ Má ơi ha ha ha! Dỗi lắm rồi! ]
[ Mẹ nó lại còn sợ hỏng móng tay! Hạ Viễn Quân, là đàn ông thì nên nói thẳng nhớ! Chỗ này không cần cô, có tôi là đủ rồi! ]
[ Hạ Viễn Quân: Ha, không phải cô nói tôi biết gọt khoai tây sao? Dựa vào đâu mà kêu tôi tránh? ]
[ Tui nhịn hết nổi rồi, phụt… ]
[ Kỳ Trạch bị hai người kia lấn qua một bên luôn. ]
[ Kỳ Trạch: Tui mệt tâm quá, cả hai người cùng đi ra ngoài đi được không? ]
[ Ủa? Đi thật kìa? ]
[ Hạ Viễn Quân đi thật rồi à? Cậu ta và Hồ Lý đang tranh hăng tiết vịt, nói bỏ là bỏ luôn? ]
[ Thì hôm trước đã phân công rõ ràng rồi, tới phiên ai người đó làm chứ. ]
[ Tôi lại nghĩ Hạ Viễn Quân nhận ra mình đang gây phiền cho Kỳ Trạch nên mới chủ động bỏ cuộc đấy. ]
[ Úi, trong ngược có ngọt. ]
Hạ Viễn Quân không còn trong bếp làm bầu không khí hài hòa trở lại. Kỳ Trạch bận rộn nấu nướng nên cũng không có quá nhiều tương tác với Hồ Lý.
Về sau Hồ Lý thấy không còn việc gì cần giúp nữa bèn rời khỏi bếp. Tất cả mọi người đều cho rằng cô đi thay quần áo, không ngờ lại lên thẳng lầu ba tìm Hạ Viễn Quân.
Cư dân mạng hưng phấn tập hai. Tưởng đâu trận battle trong bếp đã xong rồi chứ, hóa ra có cả hiệp tiếp theo luôn!
Trận quyết đấu chạy bộ của hai người trong phòng tập thể thao thật sự khiến tất cả mọi người phải chấn kinh. Tổ chương trình đương nhiên không thể thành thật chiếu hết mấy chục phút chạy bộ, mà ở phần hậu kỳ sẽ thêm số liệu thời gian vào thông báo cho khán giả biết cả hai đã chạy được tổng cộng bao lâu.
Các vị khách mời vây xem cũng tỏ vẻ cực kỳ khiếp sợ.
Phân đoạn này kéo một đống anti fan của Hạ Viễn Quân nhảy ra kháy khịa, nói rằng hắn lại bắt đầu làm màu rồi đấy, bởi vì không một ai có khả năng chạy trong thời gian dài như vậy mà sắc mặt vẫn không thay đổi.
Chắc hẳn ê kíp cũng dự liệu đến tình huống có người nghi ngờ nên ống kính nhanh chóng quay về trường quay, MC và các trinh thám viên đồng lòng cảm thán một phen, sau đó thuận thế thảo luận về cường độ vận động và tập luyện của từng người mỗi ngày.
Người dẫn chương trình còn thông báo sau tập này ê kíp sẽ đăng clip full màn đối chiến giữa Hồ Lý và Hạ Viễn Quân lên làm một phần extra, khán giả nào có hứng thú có thể vào xem tận mắt.
Những lời trên tạm thời nhấn chìm hội anti xuống nước, chờ thời cơ mới lại xuất hiện lôi kéo sự chú ý của mọi người để thỏa mãn hư vinh của bản thân.
Màn hình quay lại cảnh biệt thự, lúc này Phó Dung đã trở về, xắn tay áo chuẩn bị tham gia dẹp loạn thì nghe được con số thời gian mà hai người kia đã chạy. Sau đó anh ta quay ra bình tĩnh uống trà làm như chưa có gì xảy ra, chọc cho các khán giả cười ha ha một trận nữa, lại còn bị bao nhiêu người xỉa xói [ Không ngờ anh lại làm tổng tài kiểu này ].
Cuộc đua kết thúc, cuối cùng Hạ Viễn Quân chiến thắng.
Khán giả còn chưa cảm thấy thỏa mãn.
Bữa tối của Kỳ Trạch được mọi người khen ngợi không tiếc lời, cư dân mạng xem chương trình ngoại trừ đám fan CP ra còn có cả hội fan mẹ và fan chị mới nổi cũng đồng lòng trầm trồ.
Biết làm sao được, nhóc con trông cưng quá làm trái tim các chị mẹ tan chảy hết cả. Không chỉ ngoại hình xinh xắn mà còn biết nấu ăn, tính cách tốt, lại học giỏi ngoan ngoãn, quả thực là một đứa bé làm mọi người hãnh diện —— dù là bé con nhà người khác thì vẫn là bé con.
Một ngày kết thúc, cũng là thời điểm mọi người phải phán đoán tin nhắn cỏ bốn lá.
Lần này hội trinh thám viên phân tích rất rõ ràng rành mạch, moi hết từng chân tơ kẽ tóc biểu cảm của tám vị khách mời ra, cuối cùng thật sự đoán đúng hết. Cả bọn rất vui vẻ, cực kỳ có cảm giác thành tựu lợi hại, cũng khiến khán giả xem chương trình thoải mái vui vẻ theo.
Đến khi hai tụ nam nữ hẹn gặp riêng ngoài quán cà phê, Kỳ Trạch khai thật số cỏ bốn lá mình nhận được làm cư dân mạng nháo nhào không thôi, tất cả đồng lòng spam đề nghị cậu mau nhìn sắc mặt Hạ Viễn Quân một cái.
Kỳ Trạch ở bên ngoài thật sự ngẩng đầu nhìn mặt Hạ Viễn Quân, sau đó phát hiện ——
Hắn ngủ mất rồi.
Ban đầu cậu rất lo lắng, vội vàng bò dậy khỏi đùi hắn đi kiểm tra nhịp tim và hơi thở, sau khi không thấy có vấn đề gì mới tạm yên lòng.
Kỳ Trạch không biết nguyên nhân bệ hạ mất ký ức, hôm nay hết cứu cậu rồi lại chữa thương đã khiến hắn hao phí không ít tinh lực, chẳng biết có phải vì quá mất sức nên mới ngủ quên như vậy không nữa.
Cậu nhẹ nhàng lay lay Hạ Viễn Quân mấy cái mà hắn vẫn không tỉnh lại, quả nhiên là mệt lắm sao?
Kỳ Trạch nhảy khỏi người Hạ Viễn Quân, chưa dùng thành thạo móng vuốt nên chỉ có thể dùng miệng ngậm chăn phủ lên người cho hắn. Cậu lẳng lặng ngồi ngắm đối phương thêm một lát, không phát hiện ra chút đau đớn hay khó chịu nào trên mặt đối phương mới dần dần an tâm.
Thời điểm cậu đặt chân lên máy tính bảng lần nữa thì video đã phát đến cảnh Phó Dung chuẩn bị bữa tối.
Lúc ấy cậu có mặt ở bên cạnh giúp đỡ anh tổng tài toàn năng thể hiện bản lĩnh nấu nướng siêu phàm, trong lòng còn tiếc nuối một trận vì các cô gái không có nhà nên không được chiêm ngưỡng loạt động tác thành thạo ưu nhã của đối phương. Thế nhưng cậu đã quên mất, sau khi chương trình phát sóng sẽ có bao nhiêu thiếu nữ trên cả nước được mục kích cảnh này.
Sức quyến rũ của đàn ông trưởng thành được Phó Dung thể hiện cực kỳ nhuần nhuyễn, nhất thời mọi người quên luôn Kỳ Trạch và Hạ Viễn Quân, chỉ lo điên cuồng gào thét tên sếp Phó.
Kỳ Trạch đếm được đến N câu bình luận đòi sinh khỉ con cho Phó Dung, một số khác chỉ biết gào thét “A a a a” rất vô tri, lại có người cực kỳ trắng trợn “Chồng ơi mau đè em xuống bàn đi” vân vân… Tuy biết đó chỉ là mấy câu nói hoang tùy tiện trên mạng nhưng đọc xong cũng phải nóng cả mặt.
Kỳ Trạch hết xem chương trình lại xem xét tình hình Hạ Viễn Quân.
Thứ năm là ngày Ôn Uyển và Vu Thu nấu cơm, nhìn đến Ôn Uyển và món đồ uống gây khó chịu của cô ta lần đó, cậu lại không khỏi nhớ tới chuyện xảy ra ngày hôm nay.
Hồ Lý từng tiết lộ với cậu rằng Ôn Uyển biết dùng cổ thuật. Chiếu theo biểu hiện những ngày đầu, dường như cô nàng tham gia chương trình này là vì Hạ Viễn Quân, nhưng cuối cùng Ôn Uyển lại lựa chọn dẫn Kỳ Trạch vào hang suối.
Chẳng lẽ người sử dụng cổ thuật vẫn có thể bị người khác mê hoặc hay lợi dụng sao?
Dù có là gì, chờ điều tra ra kết quả là biết ngay, những người bên Cục quản lý nói chuyện này sẽ do bọn họ phụ trách. Nếu bọn họ điều tra không ra, sau này đích thân cậu cũng phải đi tìm hiểu về Ôn Uyển.
Kỳ Trạch không phải trai thẳng, đương nhiên sẽ không vì cô khóc lóc ra vẻ đáng thương mà tin rằng đối phương vô tội thật.
Cậu nhìn cảnh tượng mình uống nhầm món nước do Ôn Uyển pha phải chật vật chạy vào toilet, Hạ Viễn Quân lập tức nhíu mày nhìn theo mà trái tim vừa mềm vừa ngọt.
Đúng lúc này, điện thoại đổ chuông.
Kỳ Trạch tìm thấy điện thoại di động của mình trên tủ đầu giường, cậu sợ làm ồn đến Hạ Viễn Quân nên phải ngậm máy chạy ra khỏi phòng ngủ.
Ra ngoài rồi, Kỳ Trạch nhìn thấy người gọi tới là Kỳ Chấn Quốc thì dứt khoát ấn tắt máy không nhận, đáng tiếc đệm thịt hơi khó điều khiển nên cậu không cúp điện thoại thành công, ngược lại còn ấn nhầm vào nút bắt máy.
Giọng nói ở đầu bên kia nhanh chóng truyền qua, tiếng Kỳ Chấn Quốc phừng phừng lửa giận: “Trong nhà có chuyện rồi, rốt cuộc mày có chịu về không?”