Sau Khi Xuyên Sách Tui Bị Kẻ Thù Dấu Hiệu

Chương 43: Để Cho Cậu Ta Biết Lòng Người Hiểm Ác



Mượn chức vụ trong đoàn phim để chụp lén nghệ sĩ là trái với kỷ luật, có thể bị ghi vào danh sách đen của đoàn phim, Hác Mộc không tin người đại diện như cô ta sẽ dám làm chuyện mạo hiểm như vậy.

Lâm Hạc cũng từ lời Hác Mộc nói tỉnh táo lại, kinh ngạc mở to mắt.

"Thầy Hác Mộc, em..... "

"Tôi biết chuyện này không liên quan gì đến cậu." Hác Mộc ngắt lời Lâm Hạc: "Cậu không cần để ý đến làm gì."

Cậu trực tiếp loại Lâm Hạc ra khỏi việc này, sắc mặt người đại diện càng khó coi hơn.

Ánh mắt dò xét rơi xuống người Hác Mộc.

Thái độ Hác Mộc rất rõ ràng, cậu đoán được nguyên nhân kết quả nhưng chỉ tính truy cứu một mình người đại diện cũng không muốn kéo Lâm Hạc vào.

Nhưng Lâm Hạc đáp xuống Hác Mộc khi nào?

Lẽ nào Lâm Hạc nhận được vai chính trong《 Thiên Địa Hành 》thật ra là vì Hác Mộc?

Suy đoán của cô ta không sai chút nào.

Nhưng Hác Mộc không cho cô ta cơ hội suy tính, lại hỏi: "Có phải là Lâm Đông Tự không?"

Người đại diện vô cùng kinh ngạc.

"......"

Thái độ này chưa đánh đã khai.

Chủ yếu do Hác Mộc hỏi câu nào trúng câu đấy, tuyến phòng vệ của người đại diện đã bị phá vỡ, cho rằng Hác Mộc sớm đã biết cô ta giao dịch với người khác, đối với thân phận thật sự của Hác Mộc cũng rất hiếu kỳ.

Hác Mộc không để ý cô ta nữa, nhìn về phía Lộ Chiêu Hành.

Lộ Chiêu Hành nhẹ nhàng nói: "Khiến cho Omega phát tình là trọng tội."

"......"

Bởi vì Omega trời sinh yếu ớt, pháp luật sẽ bảo vệ Omega nhiều hơn, đối với tội tổn thương Omega mức hình phạt khá nặng.

Người đại diện sắc mặt trắng bệch, cô ta muốn quay đầu nhìn Lâm Hạc.

Chỉ cần người trong cuộc không truy cứu, cô ta sẽ không bị kết án.

Chỉ là còn chưa quay đầu sang chỗ khác, Lộ Chiêu Hành nói tiếp: "Thứ là cô muốn đưa ra ngoài cũng không khó để tẩy trắng."

Tâm tư bị vạch trần, người đại diện càng thêm lúng túng, cô ta quyết định giả ngu đến cuối cùng: "Tôi không có chụp cái gì hết."

Dù sao ảnh chụp cũng không có trên điện thoại của cô ta, có kiểm tra cô ta cũng không sợ.

Lộ Chiêu Hành nhíu mày, cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Bốn Chín.

Hác Mộc cũng cầm điện thoại mở hot search Weibo lên, đưa đến trước mặt người đại diện: "Cô nói dối còn không biết suy nghĩ sao? Cô tưởng rằng cứ đăng lên mạng thì không tìm ra được là ai đăng?"

Người đại diện nuốt nước bọt mấy lần, ban đầu vô cùng khẩn trương, vừa nhìn thấy nội dung trên hot search, đột nhiên trừng mắt: "Hot search này không phải tôi mua."

Giọng nói cô ta đột ngột tăng cao, gần như muốn cầm lấy điện thoại xem cho rõ.

Hác Mộc rút điện thoại lại, hơi nhíu mày.

Vẫn còn giả vờ sao? Nhưng không giống lắm.

Vẫn còn đang nghi hoặc, một tiếng chuông điện thoại vang lên, người đại diện cau mày lấy điện thoại ra, nhìn thấy số gọi đến, cơ thể bỗng nhiên cứng đờ.

Bởi vì đang đứng rất gần nên Hác Mộc cũng thấy được hai chữ: Lâm tổng.

Ồ hiểu rồi!

Hác Mộc nhíu mày nhưng vẫn ung dung nhìn cô ta: "Nghe đi."

"......"

Tránh thì tránh không được nữa rồi, người đại diện bình nứt không sợ vỡ, nhấn nghe.

Vừa nhận điện thoại, giọng nói hổn hển của Lâm Đông Tự truyền đến: "Hot search trên Weibo là chuyện gì? Có phải cô mua hay không? Mẹ kiếp ai cho cô tự tung tự tác mua hot search?"

Liên tục hỏi ba câu, đập người đại diện có hơi ngơ ngác: "Không phải tôi mua hot search!"

Âm thanh còn có hơi oan ức.

Hác Mộc đã tin, còn Lâm Đông Tự thì không, giận dữ trong điện thoại: "Ngoài cô ra thì còn có ai nữa? Tôi kêu cô tìm nhược điểm của Hác Mộc chứ không phải kêu cô bôi đen cậu ta! Cô đưa ra hết rồi tôi lấy gì bàn điều kiện với cậu ta, tôi đưa nhiều tiền cho cô như vậy không phải để cô giẫm lên cậu ta, đầu óc cô để trưng phải không, ở nhà vệ sinh đông người như vậy cô không cắn, cô đi cắn Hác Mộc làm gì? Cô có biết càng che càng lộ không? Hãm hại rành rành như vậy cô cho rằng dân mạng bị ngu sao mà không nhìn ra? Bây giờ trên mạng đang mắng Lâm Hạc, Hác Mộc được fan tẩy trắng hơn cả bột giặt Aba, trộm gà không thành còn mất nắm gạo là đang nói cô đó, không có đầu óc còn chạy đi làm người đại diện là gì, sớm nghỉ việc về quê chăn bò đi......"

"......"

"......"

"......"

"Người cầm đầu" ở bên kia vô cùng phẫn nộ nói một tràng, điều nên nói hay không nên nói gì cũng nói ra hết.

Người đại diện không còn mặt mũi nghe điện thoại, ánh mắt Hác Mộc cũng phức tạp.

Đầu óc của Lâm Đông Tự với mấy câu hắn ta vừa nói cũng kẻ tám lạng, người nửa cân.

"Sao cô không nói gì? Chột dạ phải không? Tôi nói cho cô biết mau rút hot search xuống, không thì một xu cô cũng không có!"

Hắn ta ở bên kia cứ nói mấy lời khó nghe, người đại diện không biết có nên mở miệng hay không.

Hác Mộc đột nhiên đưa tay, ra hiệu người đại diện đưa điện thoại cho mình.

Bí mật bị kim chủ tiết lộ sạch sành sanh, người đại diện thôi không giãy giụa nữa, đưa điện thoại cho cậu.

Hác Mộc cầm điện thoại, vô cùng ôn hòa nói: "Chào Lâm tổng, tôi là Hác Mộc."

Đầu dây bên kia im lặng một lúc lâu không nói gì.

Hác Mộc tiếp tục nói: "Tôi chỉ muốn nói với anh một điều, người mà anh ủy thác ấy, không phải cô ta mua hot search đâu."

Lâm Đông Tự hỏi lại cậu: "Tại sao?"

Hác Mộc nói: "Vì cô ta nghèo."

Người đại diện: "......"

Để mua hot search cần không ít tiền, coi như cô ta có tiền cũng không nỡ dùng.

"......"

Tâm trạng hiện tại của Lâm Đông Tự không khác gì người đại diện bị hắn ta chất vấn cho lắm, bị Hác Mộc "trên trời rơi xuống" nện một cú choáng váng, lâm vào trạng thái tắt tiếng lần nữa.

Hác Mộc thân thiết hỏi: "Không biết Lâm tổng đây muốn bàn điều kiện gì với tôi?"

Cửa sổ giấy bị chọc thủng, xác định cậu nghe được những lời mình vừa nói, Lâm Đông Tự cười ha hả: "Bàn điều kiện? Bàn điều kiện gì chứ? Thật ra...... Ý của tôi chính là muốn tìm cậu nói chuyện."

Hác Mộc bình tĩnh đáp: "A, nói chuyện gì?"

Lâm Đông Tự nói: "Nói chuyện hợp tác."

"Hợp tác thế nào?"

Cậu dễ nói chuyện như vậy, Lâm Đông Tự tất nhiên lên tinh thần: "Là thế này, tôi gần đây có đầu tư một bộ phim hiện đại, nam phụ số hai xây dựng riêng cho cậu, nếu như cậu có hứng thú tôi sẽ gửi kịch bản cho cậu, cậu đồng ý thì tôi trả gấp đôi cát xê."

Hác Mộc diễn nam phụ số hai, cát xê vốn không thấp, nếu trả gấp đôi...... Thật đúng là hắn ta đã dốc hết vốn liếng.

Chưa nói đến Hác Mộc có động lòng hay không, sắc mặt của Lộ Chiêu Hành bên cạnh đã rất khó coi.

Hác Mộc nhìn Lộ Chiêu Hành một cái, đưa điện thoại đến gần hắn, ra vẻ khổ sở nói: "Nhưng tôi còn đang quay phim ở bên đây, sợ là không có thời gian."

"Có sao đâu." Lâm Đông Tự nói: "Còn mấy ngày nữa thôi, tôi đợi được, tôi nói cho cậu nghe, cậu ở đoàn phim《 Thiên Địa Hành 》thì đúng là phí của trời, bọn họ hạ cậu từ vai chính xuống vai phụ, thật sự quá đáng, nếu cậu vào đoàn với tôi, mặc dù là nam phụ số hai nhưng đãi ngộ tốt hơn nam chính rất nhiều!"

Đột nhiên Hác Mộc hỏi: "Vậy nam chính là ai?"

Lâm Đông Tự nói: "Tôi."

"......"

Sắc mặt Lộ Chiêu Hành đã đen như đáy nồi, hắn đưa tay muốn cầm điện thoại, Hác Mộc nhanh tay nắm lấy tay hắn, nhéo nhéo trấn an.

Sau đó Lộ Chiêu Hành nắm chặt lấy tay cậu, cũng không buông ra.

Vì phúc lợi nho nhỏ này nên hắn quyết định tha thứ cho mấy câu lảm nhảm của Lâm Đông Tự.

Hác Mộc không nói gì, Lâm Đông Tự cho rằng cậu do dự, tiếp tục nói: "Hẳn là cậu biết tình cảnh của mình, Chử Minh đối xử với cậu như vậy, cậu đi theo anh ta cũng không có tương lai, nếu như cậu chịu hợp tác với tôi, tôi cam đoan sẽ nâng đỡ cho cậu nổi tiếng."

"Nổi tiếng hơn Lộ Chiêu Hành không?"

Bên kia lập tức trì trệ một chút.

Lộ Chiêu Hành? Tam kim ảnh đế đó!

Cái này ai nâng cho nổi?

Nhưng Lâm Đông Tự không thể tự diệt uy phong của mình, cân nhắc một chút nói: "Cậu có thực lực giành được ảnh đế, nhiều lần được đề cử rồi, chỉ cần cậu chịu cố gắng, nhất định sẽ nổi trội hơn Lộ Chiêu Hành, nhưng nếu cậu ở cùng đoàn phim với hắn ta thì khó nói lắm."

"Hả? Tại sao?"

Nhắc đến Lộ Chiêu Hành, Hác Mộc chơi ác mở loa ngoài.

Miệng lưỡi của Lâm Đông Tự bên kia còn đang huyên thuyên: "Cái này còn phải hỏi sao? Một núi không thể có hai hổ, độ nổi tiếng của anh ta chắc chắn sẽ cản trở sự phát triển của cậu, hơn nữa càng nổi thì càng thị phi, diễn phim chung với anh ta nhất định không có chuyện gì tốt, cậu là người thông minh, tôi tin cậu vào đoàn lâu như vậy cũng biết thủ đoạn của anh ta."

Hác Mộc nhìn Lộ Chiêu Hành một cái, ra vẻ nặng nề nói: "Ý của anh là hot search lần này do Lộ Chiêu Hành mua sao?"

Lâm Đông Tự thở dài: "Aiz, dù sao anh ta cũng lắm tiền nhiều của."

"......"

Người đại diện bị thu mua bên này đỡ trán, Lâm Hạc đằng sau nhịn cười vất vả.

Đây là tử hình công khai, cực kỳ thê thảm.

Hác Mộc cũng nhịn cười nhìn Lộ Chiêu Hành, đưa điện thoại cho hắn.

Lộ Chiêu Hành bất đắc dĩ nhìn cậu một cái, nhận điện thoại nói: "Chào Lâm tổng, tôi là Lộ Chiêu Hành."

"......"

Tiếng thở dài ở đầu dây bên kia im bặt, ba giây sau điện thoại bị ngắt máy.

Hác Mộc đặt tay lên vai Lộ Chiêu Hành, cười như điên.

Lộ Chiêu Hành để mặc cho cậu cười, đợi cậu cười xong thì ngẩng đầu hỏi: "Vậy xử lý cô ta làm sao đây?"

Hác Mộc vẫn để tay như cũ: "Nên làm cái gì thì làm cái nấy."

Vẻ mặt người đại diện tuyệt vọng, cuối cùng lúc này cô ta đã hiểu mối quan hệ của Lộ Chiêu Hành và Hác Mộc không tầm thường, nhưng muộn màng rồi.

Liên hệ công ty quản lý Lâm Hạc, có người phía trên tạo áp lực, công ty nhanh chóng đưa ra quyết định sa thải.

Đoàn phim lo lắng cho sức khỏe Lâm Hạc nên cho anh nghỉ một ngày, chuyển sang quay vai phụ của Hác Mộc, đợi đến khi kết thúc công việc đã hơn mười hai giờ.

Nhìn mọi người trong đoàn xong việc, diễn viên phụ Từ Hạo Kiệt có vai trò quan trọng trong phim có dự cảm không tốt.

Chiều nay có quay cảnh của vài vai phụ nhưng anh ta lại không quay cảnh nào.

Hỏi đạo diễn thì đạo diễn nói là đang sắp xếp lại, cũng không có lý do chuẩn xác.

Hot search trên Weibo vẫn còn, anh ta nhìn dân mạng bình luận, cũng không có gì sai sót, không có ai xóa hot search đi.

Từ Hạo Kiệt thở phào nhẹ nhõm.

Lúc ấy bên ngoài nhà vệ sinh không phải chỉ có một mình anh ta, chắc là sẽ không ai chú ý đến.

Anh ta tự an ủi bản thân một chút, lấy lại tự tin.

Vốn dĩ việc này do Lâm Hạc và người đại diện làm ra, anh ta chỉ lợi dụng dư luận, anh ta không tin lần này không thể khiến Lâm Hạc ngã nhào!

Bên này Từ Hạo Kiệt dương dương tự đắc quay về khách sạn, một bên khác Hác Mộc không chú ý chuyện này, cậu chú ý cái khác.

Một ngày mệt mỏi ở đoàn phim, sau khi trở về tắm rửa, Hác Mộc nằm trên giường, đăng nhập vào JJ mở 《 Ảnh Đế Và Vợ Nhỏ Bé Xinh Đẹp Giàu Có 》, sau khi nhìn thấy chương mới nhất, cậu đã chết lặng.

Chương mới đã thoát ly khỏi ngược luyến tình thâm, hướng về con đường H văn phi nước đại.

Nội dung xóa bỏ tai nạn xe, xóa bỏ sảy thai, xóa luôn cả nữ phụ ánh trăng sáng, trực tiếp bước vào cưới trước yêu sau, việc "yêu" này làm trước rồi bồi dưỡng sau!

Trong kỳ phát tình, lúc Lộ Chiêu Hành đang trong bếp làm bữa sáng, Omega bị kỳ phát tình tra tấn ôm lấy hắn từ phía sau, triển khai một trận phòng bếp play.

Nửa đoạn đầu gần như là do Omega chủ động.

Hác Mộc đỏ mặt tía tai đọc hết một chương:......

Thiết lập nhân vật của cậu lại sụp đổ rồi.

Cái gì gọi là "còn chưa đi vào thì đã ướt"? Cậu không đói khát như vậy có được không? (╯‵□′)╯︵┻━┻

Hác Mộc không chịu nổi nữa, liếc mắt nhìn người bên cạnh đang dùng máy tính hack điện thoại Từ Hạo Kiệt, từ từ nhích lại nói: "Anh còn biết mấy cái này hả?"

Lộ Chiêu Hành rất hưởng thụ việc cậu tự động lại gần, cười nói: "Công ty làm về phần mềm nên có biết một chút."

Mắt Hác Mộc hơi sáng lên: "Vậy anh giúp em điều tra một người được không?"

"Điều tra ai?"

"Điều tra một tác giả."

Tay gõ bàn phím của Lộ Chiêu Hành dừng lại: "...... Điều tra tác giả làm gì?"

Hác Mộc không chú ý đến sắc mặt biến hóa của hắn, nghĩ đến miêu tả về mình trong truyện, hung ác nói: "Hủy bản thảo của cậu ta, để cho cậu ta biết lòng người hiểm ác!"

"......"

[…]

Tác giả có điều muốn nói: Không có bản thảo Bốn Chín tỏ vẻ không sợ hãi ( 0 x 0)

[…]

Editor: Tui chém lung tung chỉ sợ mọi người thích sát raw hoi 🤣

Không có Aba, chăn bò, lắm tiền gì ở đây hết. Tại tui thấy nó hợp với sự tấu hài của Lâm Đông Tự nên đưa vào. Tựu trung ý nghĩa cũng na ná nhau, chỉ hề hước hơn thôi.