Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi, Ta Cùng Sư Tôn Nam Chủ Ở Bên Nhau

Chương 31: 31





Cơ Hàn Thiên cả đời phong lưu, con cái có ba chữ số, nhưng con có tu vi từ Kim Đan trở lên vừa vặn có mười đứa, những hoàng tử công chúa đó vẫn luôn là nhân trung long phượng.

Bởi vì biết năm nay không có tư chất thật tốt, cho nên ngoại trừ Cơ Vô U vì lo lắng cho Cơ Vô Nhược mà đến đến hiện trường thì chín người còn lại đều không tới quan khán buổi nhận chân long hôm nay.
Đương nhiên bọn họ tuy rằng không trình diện, nhưng vẫn có thủ hạ thay thế bọn họ quan khán hiện trường, tùy thời báo cáo tin tức cho bọn họ.
Khi nghe nói Cơ Vô Hợi mới vừa tìm trở về đã thăng Trúc Cơ, bọn họ còn rất bình tĩnh cười cười, rốt cuộc hiện giờ Cơ Vô Hợi mới là Trúc Cơ, nhanh nhất cũng phải một hai trăm năm sau mới kết đan, đối với bọn họ cơ bản không tạo thành ảnh hưởng, bọn họ vẫn là quân đoàn long tử đứng đầu của Cơ Hàn Thiên.
Khi nghe nói một muội muội khác mười sáu tuổi mới vừa tìm trở về cũng thăng Trúc Cơ thì bọn họ lại rất kinh ngạc, Tam hoàng tử còn dò hỏi câu: "Cơ Vô Nhược? Chính là người mà Cơ Vô U tự mình mang về, còn rất coi trọng?"
Thủ hạ trả lời: "Đúng vậy, nàng ở trong đó ngây người rất lâu."
"Mười sáu tuổi thăng Trúc Cơ, thật ra khá hiếm lạ."
"Điện hạ có muốn đi xem không?"
"Không được, ta vẫn còn có việc." Tuy rằng Tam hoàng tử có chút để ý Cơ Vô Nhược ngoài ý muốn này nhưng sự kiêu ngạo làm hắn không muốn vội vã đi xem.
Sau đó không bao lâu, thủ hạ của hắn lại lần nữa trở về bẩm báo với sắc mặt quỷ dị.
"Hả? Nhận thần long không phải kết thúc rồi sao? Còn có cái gì phải về bẩm báo?" Tam hoàng tử không chút để ý hỏi.
"Điện hạ, Cơ Vô Nhược nàng......" Thủ hạ của tam hoàng tử chạy như bay trở về, hắn dừng lại thở hổn hển rồi hít một hơi thật sâu, Tam hoàng tử nhịn không được nhìn về phía hắn, "Cơ Vô Nhược lại làm sao vậy? Chẳng lẽ nàng thăng Trúc Cơ thất bại?"
"Nàng thành công, kế tiếp nàng sẽ kết đan." Thủ hạ của tam hoàng tử cơ hồ là gầm rú để nói.
Tam hoàng tử dừng một chút, mười mấy giây sau mới đột nhiên xoay người hỏi hắn: "Ngươi lặp lại lần nữa?"
"Nàng muốn kết đan, ngài không có nghe lầm, thuộc hạ cũng không có điên."
Tam hoàng tử bỏ đồ vật trong tay xuống, đi qua đi lại vài vòng trong phòng khách, cuối cùng vẫn đi ra ngoài.

Có đệ đệ muội muội Trúc Cơ không quan trọng, nhưng nếu có người kết đan, đó chính là chuyện lớn, nếu có người mới vừa ra khỏi thần long không gian liền kết đan, vậy đó tuyệt đối là thiên đại sự.
Tam hoàng tử bay không bao xa liền nhìn thấy Nhị hoàng tử cũng vội vàng đi ra ngoài, Tam hoàng tử ngoài cười nhưng trong không cười: "Đây không phải nhị ca đang bế quan của ta sao? Nhị ca đã bế quan xong?"
Nhị hoàng tử hừ lạnh một tiếng: "Không cần âm dương quái khí, chúng ta đã là huynh đệ mấy trăm năm, ai không biết ai a! Những người khác hẳn là cũng đang trên đường."
Quả nhiên không bao lâu, chín huynh đệ tỷ muội Kim Đan kỳ bọn họ toàn bộ hội hợp ở trên đường, cùng nhau nhìn về lôi kiếp phía đông, sắc mặt mỗi người đều ngưng trọng: "Quả nhiên là Kim Đan kiếp vân."
"A......!Xem ra chúng ta rất nhanh sẽ có Thập Nhất muội muội." Lục công chúa cười lạnh nói.
Nhi tử nữ nhi của Cơ Hàn Thiên sau khi kết đan mới có thể bài tự, dựa theo thứ tự kết đan trước sau mà bài tự sắp hàng, hiện giờ có mười vị hoàng tử công chúa Kim Đan kỳ, cho nên nếu vị muội muội này kết đan thành công, mặc kệ nàng ban đầu xếp thứ bao nhiêu, nàng đều sẽ được tôn xưng là Thập Nhất công chúa, tự hào là một loại danh xưng tượng trưng cho thực lực.
"Mười sáu tuổi kết Kim Đan, sợ là chúng ta căn bản không tư cách gọi người ta muội muội, các ngươi nên biết, lúc trước phụ hoàng từ thần long không gian ra ngoài liền trở thành Trúc Cơ hậu kỳ, tài nguyên phụ hoàng được đến nhiều hơn bao nhiêu so với những huynh đệ tỷ muội khác, ngôi vị hoàng đế cũng là của phụ hoàng." Tam hoàng tử nói.
Cơ gia chính là như vậy, nếu là không có thiên tư xuất chúng thì mọi người cùng nhau cạnh tranh, nếu trong lứa đó xuất hiện người có thiên tư siêu tuyệt thì trên cơ bản tài nguyên đều sẽ nghiêng về phía người nọ, những người khác chỉ có thể uống chút canh thịt.
Chẳng qua lịch đại trước kia, con cháu Cơ gia cũng không phải rất nhiều, nhưng đến Cơ Hàn Thiên thì lại có con cái đông đảo, số con cái đạt Kim Đan kỳ cũng nhiều hơn.

Điều này liền dẫn tới bọn họ không thể không tranh đấu gay gắt, ý đồ tranh đoạt đến tài nguyên lớn nhất, hiện giờ đột nhiên ngang trời xuất hiện một người mười sáu tuổi Kim Đan kỳ, bọn họ tự nhiên có một loại nguy cơ cảm sâu sắc.
Lục công chúa hít một ngụm khí lạnh: "Không đến mức đi, trong lịch sử Cơ gia đến bây giờ cũng chỉ có một nữ hoàng đế, không thể lại có một vị khác đi?" Nói đến ba chữ nữ hoàng đế, tim nàng đập cũng có chút gia tốc.
Nhị hoàng tử cười lạnh: "Ngươi đừng quên, trong lịch sử Cơ gia còn chưa từng xuất hiện vừa ra khỏi thần long không gian liền kết đan đâu!"
Những người khác nghe thấy sắc mặt càng ngưng trọng, tốc độ nhanh hơn vài phần hướng về phía đại điện.
Bọn họ cần phải tận mắt nhìn thấy, chính mắt chứng kiến vị địch nhân này hình thành như thế nào.
————

Suy nghĩ của những người khác trong đại điện tuy rằng không nhiều như các hoàng tử công chúa đã kết đan, nhưng mà bọn họ cũng đều hết sức chăm chú nhìn.

Dù sao thì số lần Kim Đan độ kiếp có thể nhìn thấy cũng không nhiều lắm, có một số người tuy rằng bản thân đã trải qua nhưng cũng muốn biết người mới từ trong thần long không gian ra ngoài liền kết đan sẽ có cái gì khác so với người bình thường kết đan.
Rất nhanh bọn họ đã xem đến da đầu tê dại, có người thậm chí lẩm bẩm thành tiếng: "Quá khó khăn!"
Trận lôi kiếp kết đan này khó hơn so với tưởng tượng của bất luận kẻ nào.
Người trong đại điện liên tục lui ra bên ngoài ba lần, phạm vi của lôi kiếp càng ngày càng rộng, đã vượt xa trình độ đáng sợ của lôi kiếp Kim Đan kỳ, trong không trung lôi kiếp kia từng đạo từng đạo giáng xuống, bản thân mỗi đạo đều to hơn không ít so với Kim Đan kỳ bình thường.
Cửu long tử Kim Đan kỳ mới đến cũng không chào hỏi những người khác, đôi mắt chớp cũng không chớp nhìn chằm chằm người trong trung tâm lôi kiếp, càng tới gần, càng có thể cảm nhận được, lôi kiếp này đáng sợ hơn rất nhiều so với lôi kiếp lúc trước của chính bọn họ.
"Nàng có thể, thất bại hay không a?" Thập công chúa dùng thanh âm cực nhỏ hỏi một câu.
Nhưng tám người khác không trả lời nàng, hoặc có thể nói, bọn họ cũng không biết đáp án.
Độ lôi kiếp không chỉ cần có tu vi, còn cần đan dược, trận pháp, pháp khí bảo hộ, càng quan trọng là, bản thân người độ lôi kiếp, trạng thái của nàng, kinh nghiệm chiến đấu của nàng, trình độ vận dụng thuần thục của nàng với linh lực tu vi của bản thân......
Bọn họ cũng đều biết, vị muội muội năm nay mới mười sáu tuổi, trước khi nàng tiến thần long không gian thậm chí còn chưa hề tu luyện, làm sao nàng có kinh nghiệm được? Làm sao nàng có trình độ vận dụng thuần thục được?
Tư tâm, không ít người hy vọng nàng thất bại.
Nếu nàng thành công, vậy quá loá mắt, tất cả bọn họ đều sẽ bị che giấu dưới ánh sáng của nàng, càng quan trọng là, tài nguyên của gia tộc rất có thể sẽ nghiêng về phía nàng.

Nếu như vậy thì mấy trăm năm tranh đấu gay gắt của bọn họ sẽ toàn bộ trở thành một hồi chê cười.
Đương nhiên những lời nói này bọn họ không dám xuất khẩu, vạn nhất bị lão tổ tông thần thông quảng đại chú ý, vạn nhất bị hắn nghe được, bị giận chó đánh mèo thì sao bây giờ?
Nhưng bọn họ không biết là, lão tổ tông của bọn họ đúng là có chú ý, Cơ Lãng cùng Cơ Thiền cũng mang sắc mặt ngưng trọng nhìn lôi kiếp, Cơ Thiền thậm chí rất nhiều lần bấm đốt ngón tay tính toán.
"Thúc tổ, kết quả thế nào?" Cơ Lãng hỏi.
Cơ Thiền lắc đầu: "Tính không ra."
Sắc mặt Cơ Lãng cổ quái, thúc tổ đã là Độ Kiếp kỳ, theo lý thuyết thì tính kết quả của Kim Đan lôi kiếp hẳn là chuyện dễ dàng mới đúng vậy? Vì sao lại tính không ra?
Cơ Thiền muốn tiếp tục, Tư Hằng ngăn cản hắn; "Không cần uổng phí sức lực, tính không ra."
Nhiều năm như vậy hắn vẫn luôn muốn tính giúp nàng, nhưng càng tính lại càng mơ hồ, cuối cùng chỉ nhìn thấy một cuộn chỉ rối.

Từ đó hắn liền đoán được, vận mệnh của đồ đệ hoặc là nơi phát ra, hẳn là phức tạp hơn rất nhiều so với những điều mà hắn biết.
"Tôn giả, ngươi cảm thấy?"
"Bây giờ nàng khá thành thạo." Tư Hằng nói.
Cơ Lãng cùng Cơ Thiền cả kinh, đồ đệ của Tư Hằng lợi hại như vậy sao?
Cơ Thiền tính được, lúc trước tu vi của đồ đệ Tư Hằng bất quá là Luyện Khí kỳ hai tầng, đột nhiên đối mặt Kim Đan lôi kiếp vượt mức bình thường, Tư Hằng cư nhiên còn nói thành thạo?
Cơ Lãng thật cẩn thận hỏi: "Một khi đã như vậy, vì sao sắc mặt của tôn giả ngài lại ngưng trọng như thế?"
Tư Hằng không trả lời, hắn chỉ ngửa đầu nhìn trời, hắn lo lắng không phải trận lôi kiếp hiện tại này, điều hắn lo lắng chính là —— không chỉ có trận lôi kiếp này.
————
Như Tư Hằng sở liệu, hiện tại Phong Tư Lạc nhìn như nguy hiểm, trên thực tế nàng xác thật rất thành thạo, nàng thậm chí còn có nhàn tâm nghiên cứu biến hóa trên người ma đao thần long.

Sau khi tiếp thu lôi kiếp, ma đao thần long liền phát sinh biến hóa không nhỏ, hoa văn sọc đen trắng xen kẽ trên người đã thay đổi, tựa hồ có xu thế bị đánh tan.
Vì thế nàng liền không ngừng cổ vũ ma đao thần long: "Đao Đao cố lên, lại đi lên tiếp thu một đợt, hoa văn trên người của ngươi sẽ đẹp hơn nhiều."

Mặt ma đao thần long khổ bức: "Vừa rồi ngươi cũng nói như vậy."
"Bởi vì đúng là có đẹp lên, chỉ là nguyên bản quá xấu, hiện tại là không xấu như vậy nữa."
Ma đao nghe tâm như nước lặng: "Vậy ta vẫn tiếp tục xấu đi." Lời nói tuy như thế, nhưng khi một đợt lôi kiếp giáng xuống thì nó vẫn nghe lời bay lên đi, dùng thân thể đi ngăn cản trận lôi kiếp đáng sợ này.
Thiên lôi đường kính hơn mười mét có một phần bổ vào trên người nó, màu đen cùng màu trắng trên người nó bắt đầu chấn động, ở trong lễ rửa tội hôn hợp của lôi kiếp, Phong Tư Lạc nói với nó: "Đao Đao ngốc, không phải ngươi rất thích ăn các loại năng lượng sao? Lôi kiếp này có bao nhiêu năng lượng a? Nhanh ăn đi."
Ma đao ai oán liếc mắt nhìn nàng, năng lượng của lôi kiếp này ăn nháo tâm a! Ăn một ngụm bị đau một lúc.
Bất quá nó vẫn nghe lời hé miệng, một ngụm nuốt mất một phần lôi kiếp, chịu đựng cảm giác bỏng cháy, nhai cũng không nhai mà nuốt vào luôn.
Cảm giác lôi kiếp được nuốt xuống, quá toan sảng.
Phong Tư Lạc một bên ngăn cản lôi kiếp, một bên đối thoại với ma đao: "Sự thật chứng minh, lôi kiếp đối xác thật hữu dụng đối với ngươi."
Ma đao thở dài, lại lần nữa mở miệng, từng chút một nuốt lôi kiếp, sau khi ăn một lát, nó cảm giác hô hấp của mình đều mang theo hơi thở của lôi điện.
49 lôi kiếp đã qua đi ba chín, chỉ còn lại có chín đạo lớn nhất, không trung đang ấp ủ, âm thanh bùm bùm hết đợt này đến đợt khác.
Đó là một loại uy hiếp đến từ thiên địa, mỗi một thanh âm vang lên, phảng phất đang nói cho nhóm sinh linh nhỏ bé rằng chúng nó mới là thiên địa chi chủ, sinh linh bất quá là dựa vào chúng nó mới có thể sống.
Phong Tư Lạc nhìn đồ vật trong túi trữ vật, hơi hơi cau mày.
Ma đao thần long rơi xuống bên người nàng, trên người tuy rằng da tróc thịt bong, nhưng đối với nó thì không tính là gì, nó hỏi: "Tư Lạc, lôi kiếp sắp kết thúc, vì sao ngươi còn mặt ủ mày ê?"
"Ta cảm thấy không thích hợp." Phong Tư Lạc mở túi trữ vật ra, bên trong còn để tràn đầy mấy chục bình đan dược bổ sung linh lực cùng chữa thương, pháp khí cũng còn rất nhiều, tất cả đều để tràn đầy.
Ma đao thần long thật cao hứng: "Còn nhiều như vậy, chúng ta liền dùng hết vào đợt cuối cùng đi! Hắc hắc hắc, có lẽ là nằm cũng có thể vượt qua lôi kiếp."
Phong Tư Lạc mở một lọ đan dược bổ sung linh lực ra rồi ăn lên, đan dược vị ngọt, nàng ăn rất vui vẻ, nhưng nàng vẫn cau mày; "Không thích hợp, thời điểm ta độ lôi kiếp Trúc Cơ, tuy rằng Thư Lâm cũng chuẩn bị cho ta lượng dùng nhiều hơn so với bình thường nhưng lần này quá nhiều, điều này không bình thường, ta hoài nghi lôi kiếp lần này không tầm thường."
Đầu ngốc bạch ngọt của ma đao căn bản không thể nghĩ được chuyện quá phức tạp, nó đã nếm được ngon ngọt khi có thân thể liền bay quay đỉnh đầu Phong Tư Lạc giống như một con rắn lớn đang vặn vẹo.
"Ngươi xuống dưới nghỉ ngơi một chút cho ta." Phong Tư Lạc đem ma đao thần long kéo xuống, bẻ miệng nó ra rót cho nó một bình đan dược chữa thương.
Ma đao kêu lên rồi nuốt vào, không bao lâu sau liền cảm thấy cả người thoải mái, nó ghé vào đầu gối Phong Tư Lạc, ngửa đầu nhìn nàng.
Phong Tư Lạc tránh đi chỗ nó bị da tróc thịt bong, xoa xoa đầu nó: "Ngoan, chỉ sợ chúng ta còn một trận chiến lớn phải đánh."
Thư Lâm làm việc luôn luôn có trật tự, nếu hắn đã chuẩn bị cho mình vượt qua số lượng đồ sử dung bình thường thì tất nhiên là hắn cảm thấy nàng sẽ có khả năng dùng đến.
Nếu hắn cảm thấy như vậy, vậy nàng nhất định cũng phải chuẩn bị tốt, lấy đó để ứng đối biến cố tùy thời sẽ đến.
Biến cố kia không tới mới là tốt nhất, nếu thật sự tới thì nàng cũng không đến mức luống cuống tay chân, đại kinh thất sắc (cực kỳ hoảng sợ; cực kỳ sợ hãi).
Nàng nhìn về phía Thư Lâm, kỳ thật khoảng cách quá xa nàng cũng chẳng nhìn thấy cái gì, nhưng nàng có loại trực giác rằng hắn cũng đang nhìn nàng.
Nàng hơi hơi mỉm cười nhìn về phương hướng đó.
Giây tiếp theo, sự tụ tập trong không trung rốt cuộc kết thúc, một đợt thiên lôi cuối cùng bắt đầu rồi.
————
Tư Hằng nhìn thấy nụ cười của đồ đệ, hắn cũng biết nàng không thấy mình nhưng hắn vẫn đáp lại nàng bằng một nụ cười khác.
Một nụ cười ấm áp, tràn ngập trấn an.
Đừng lo lắng, có ta ở đây, mặc kệ phát sinh bất luận biến cố gì, ta sẽ không để nàng có việc.
Cơ Lãng bên cạnh nhìn xem Tư Hằng, lại nhìn nhìn nữ hài ở nơi xa lại lần nữa vào trong thiên lôi, một loại cảm giác quái dị nổi lên trong lòng, hắn truyền âm hỏi Cơ Thiền: "Thúc tổ, ngươi có cảm thấy là Tư Hằng cùng đồ đệ của ngài ấy hơi quái quái hay không?"
Cơ Thiền không thể hiểu được, Cơ Thiền là một tên say mê tu luyện, hắn không có đạo lữ, cũng chưa từng động quá tâm, hắn hoàn toàn vô pháp lý giải cái quái quái mà Cơ Lãng nói đến tột cùng là cái gì.
"Một đợt thiên lôi cuối cùng bắt đầu rồi, thành bại tại đây một khắc." Cơ Thiền nói.

Tinh thần của những người khác trong Cơ gia cũng rung lên, thời gian của trận lôi kiếp này quá lâu rồi, lúc bắt đầu bọn họ còn hứng thú bừng bừng, đến bây giờ thì đều có chút tinh thần không phấn chấn, có chút người tu vi thấp thì đôi mắt thiếu chút nữa không mở ra được.
Nhưng không ai nguyện ý rời đi, tất cả mọi người đang chờ đợi một kết quả, bọn họ phải chính mắt chứng kiến kết quả này.
Chín đạo thiên lôi cuối cùng này đặc biệt dày đặc, một đạo tiếp một đạo cơ hồ không cho người độ kiếp có thời gian thở dốc, ba đạo cuối cùng cơ hồ là cùng nhau đánh xuống, toàn bộ nổ mạnh ở trên người nữ hài nho nhỏ kia.
Nhung người quan sát đồng thời run lên, không ít người che miệng, sợ chính mình thét chói tai thành tiếng.
Không biết bao lâu qua đi, chỗ lôi điện rậm rạp kia rốt cuộc tiêu tán.
"Còn sống sao?"
"Nàng còn đứng."
"Thật là lợi hại, nhanh như vậy đã kết thúc, mười sáu tuổi Kim Đan."
Cơ Vô U nhịn không được vỗ tay hoan hô, Đức phi cũng nhẹ nhàng thở ra, lộ ra nụ cười nhẹ nhàng.
Cơ Lãng cười nói: "Tư Hằng tôn giả, chúc mừng a!"
Tư Hằng lắc đầu: "Hiện tại nói chúc mừng, quá sớm."
Cơ Lãng sửng sốt: "Có ý tứ gì?"
Đôi mắt Tư Hằng ngăm đen thâm trầm nhìn không trung, phảng phất có thể nhìn đến một nơi cực kỳ xa xôi, trong sự bình tĩnh mang theo một tia khẩn trương không cẩn thận lộ ra: "Lôi kiếp chưa kết thúc."
"Sao có thể?" Cơ Lãng cười lắc đầu, kiếp vân trên bầu trời đã bắt đầu tan đi, sao mà chưa kết thúc?
Giây tiếp theo, nụ cười của hắn cứng đờ ở trên mặt: "Tại sao lại như vậy?"
Kiếp vân trên bầu trời còn chưa hoàn toàn tản ra thì lại lấy tốc độ càng nhanh tập trung, không bao lâu không trung lại bị mây đen che phủ, một tầng lại một tầng áp xuống, đen nhánh vô cùng, tia chớp chợt lóe lóa mắt đáng sợ.
Lại là Kim Đan lôi kiếp!
Cơ Hàn Thiên bị dọa làm ghế dựa đều nát.
Những người ban đầu đã đứng lên lại bị dọa ngồi trở lại ghế lần nữa, mờ mịt chung quanh.
Ai có thể tới giải thích một chút?
————
Phong Tư Lạc nhìn lên lôi kiếp kết đan lại tụ tập, có loại cảm giác "Quả nhiên như thế", nàng đã nói rồi mà, Thư Lâm sẽ không chuẩn bị dư nhiều đồ vật như vậy, quả nhiên là hữu dụng.
May mắn lúc trước nàng đã bớt thời giờ nghỉ ngơi cùng bổ sung linh lực, trạng thái của ma đao thần long cũng hồi phục kha khá, tái chiến một đợt Kim Đan lôi kiếp tuy rằng áp lực hơi lớn, nhưng còn có thể thử một lần!
Nàng nhịn không được lại nhìn về phía Thư Lâm, có thể là vì để nàng nhìn thấy nên hắn cố ý bay lên giữa không trung, y phục màu đỏ phiêu lãng theo gió, vô cùng bắt mắt, nàng liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy.
Nàng vừa cười vừa xua xua tay về hướng thân ảnh màu đỏ kia, thân ảnh màu đỏ đó cũng xua xua tay với nàng.
Khi đệ nhất lôi kiếp của lần lôi kiếp Kim Đan thứ hai giáng xuống, nàng nghe được thanh âm của Thư Lâm vang lên bên tai: "Không phải sợ."
Nàng không sợ.
Nàng thậm chí còn muốn nói với hắn, nàng hiện tại đang độ lôi kiếp, ở thời điểm này truyền âm cho nàng giống như lấy hạt dẻ trong lò lửa, quả thực chính là đang nhạ hỏa thượng thân, vạn nhất hắn bị lôi kiếp theo dõi thì làm sao bây giờ?
Phong Tư Lạc thu hồi suy nghĩ loạn lạc, tiếp tục chuyên tâm độ kiếp.
Lần độ kiếp trước tiêu hao không ít tinh lực cùng linh lực, lần này nàng thực sự phải cố hết sức, cần hết sức chuyên chú, một bước cũng không thể đi nhầm.
"Đao Đao, chuẩn bị lên."
Trước mắt vượt qua cửa ải khó khăn này lại nói, đến nỗi vì sao nàng phải độ hai lần lôi kiếp thì về sau lại nghĩ.
Bất quá nàng suy đoán, hẳn là có quan hệ với ma đao.
Nàng vuốt thân thể ma đao với những sọc đen trắng, yên lặng thở dài, quả nhiên tiếp thu bao nhiêu quà tặng thì tương ứng cũng phải gánh vác bấy nhiêu trách nhiệm, đạo lý này tuyên cổ bất biến.
Lôi kiếp lại lần nữa bao trùm xuống, tốc độ của lôi kiếp lần thứ hai rõ ràng nhanh hơn rất nhiều so với lần đầu tiên, rất nhanh Phong Tư Lạc cùng ma đao thần long đã bị lôi điện rậm rạp bao trùm, hoàn toàn nhìn không ra bóng người.
Tất cả những người bàng quan há hốc miệng, toàn bộ là biểu tình dại ra.
Cơ Thiền nhịn không được lại lần nữa bấm đốt ngón tay tính toán, nhưng mà lần này còn mơ hồ hơn lần trước, hắn không tính ra được cái gì, hắn cần tìm một người để hỏi, chỉ tiếc Tư Hằng đã sớm đi ra bên ngoài, đứng ở chỗ gần nhất với phạm vi Phong Tư Lạc độ kiếp, tùy thời chuẩn bị một khi có nguy hiểm, hắn sẽ phải xông lên.
————
Phong Khanh Liên từ trong phòng đi ra, mấy ngày trước nàng lại quen biết được mấy bằng hữu cùng chung chí hướng, hôm nay mọi người đã hẹn nhau ra ngoài.
Nhưng mà chờ đến khi nàng đi vào trong viện, lại phát hiện tất cả bằng hữu đều đứng ở giữa không trung, đang nhìn về hướng hoàng cung, trên mặt một đám tràn đầy sự tò mò.

Phong Khanh Liên cũng đi qua đó xem, phát hiện phía hoàng cung bên kia mây đen giăng đầy, rõ ràng là có độ kiếp.
Độ lôi kiếp mà thôi, vì sao những người này đều hứng thú bừng bừng như thế? Phong Khanh Liên có chút nghi hoặc.
"Mấy ngày nay ngươi đang bế quan nên không biết, lôi kiếp có cổ quái, mới vừa kết thúc một hồi lôi kiếp Trúc Cơ, lập tức đã chuyển thành lôi kiếp kết đan, thật kỳ quái a! Hơn nữa cái lôi kiếp Kim Đan này cũng có cổ quái."
"Uy lực lớn hơn một chút so với bình thường?" Phong Khanh Liên hỏi.
"Đúng vậy." bằng hữu trả lời, "Chúng ta vốn dĩ muốn đi xem, đáng tiếc bên kia là địa bàn Cơ gia, ngẫm lại vẫn là thôi đi, miễn đắc tội người Cơ gia."
Bên cạnh không ít người không quen biết cũng sôi nổi gật đầu, bọn họ đều rất tò mò, chỉ là không muốn đắc tội Cơ gia, không dám lại quá gần để xem.
"Phong đạo hữu ngươi cứ từ từ, chờ xem xong trận lôi kiếp này chúng ta lại đi ra ngoài."
"Không sao cả, không cần phải gấp gáp." Khó có được cơ hội nhìn thấy Kim Đan lôi kiếp của người khác, Phong Khanh Liên bản thân đã là Trúc Cơ hậu kỳ, nàng cũng cảm thấy rất hứng thú bay lên xem.
Khi một đạo lôi kiếp cuối cùng giáng xuống rồi kết thúc, những người vây xem phát ra cảm thán thỏa mãn, vốn tưởng rằng kiếp theo sẽ là trời giáng cam lộ khen thưởng người độ kiếp.
Ai ngờ không trung lại lần nữa phát sinh biến đổi lớn, mây đen lại tụ tập, nơi đó tựa hồ lại bắt đầu muốn kết đan.
"Lại có người muốn độ kiếp?" Mọi người sôi nổi ồ lên.
"Tại sao lôi kiếp này lại có uy lực lớn hơn so với Kim Đan lôi kiếp tầm thường vậy?"
"Quả nhiên không hổ là Cơ gia, nhân tài xuất hiện lớp lớp, độ kiếp đều phải xếp hàng, thật là đáng sợ."
Mọi người nhìn trong chốc lát, cuối cùng cảm thấy tâm ngứa khó nhịn, có người kêu to: "Ta mặc kệ, ta phải đi qua đó xem!" Nói xong người nọ liền bay về hướng hoàng cung Cơ gia.
Một khi có người mở đầu, những người khác vốn đã tò mò đến không được đều bay theo qua đó, một người bằng hữu mới kết giao của Phong Khanh Liên cũng đi theo, mấy người còn dư lại hai mặt nhìn nhau.
"Chúng ta cũng đi xem đi, nhiều người cùng đi như vậy thì Cơ gia cũng sẽ không trách móc." Phong Khanh Liên nói.
Vì thế tất cả những người cuối cùng cũng đi theo bay qua đó để quan sát gần hơn trận Kim Đan lôi kiếp này.
————
Ở trung tâm lôi kiếp, Phong Tư Lạc cũng không dễ chịu, thậm chí phải nói là hiện tại nàng đang thập phần thống khổ.
Vượt qua một hồi lôi kiếp, vốn dĩ nàng đã kết đan thành công, trong cơ thể hình thành một viên Kim Đan, nhưng lần lôi kiếp thứ hai lại hạ xuống, Kim Đan ban đầu của nàng tan vỡ, bị lôi kiếp trên bầu trời từng chút một phá hủy, mảnh Kim Đan vỡ ở trong cơ thể nàng xoay tròn với tốc độ cao, vỡ thành chất lỏng kim sắc.
Nỗi khổ khi Kim Đan bị nát người bình thường chỉ biết dưới hai tình huống.

Cảm nhận được: Một là Kim Đan rách nát, tu vi bị hủy, hai là khi kết Nguyên Anh, Kim Đan sẽ nát, hóa thành Nguyên Anh.
Hiện giờ, nàng cảm nhận được loại thứ ba, chính là Kim Đan bị vò nát, vỡ thành chất lỏng, sau đó ở trong sét đánh không ngừng, một bên chống cự lôi điện, một bên lại tiếp túc hình thành Kim Đan.
Vô cùng đau a!
Bên trong đau, bên ngoài cũng đau, nàng còn phải tập trung lực chú ý đấu tranh với lôi, có thể nói khổ không thể tả, nếu nàng chưa từng chịu đựng siêu cấp thống khổ thì nàng sợ là sẽ thất bại ở trận đệ nhị Kim Đan lôi kiếp này.
Nàng một bên tê tê hút khí lạnh, một bên tắc đan dược vào trong miệng, còn phải không ngừng bấm tay niệm thần chú, vội vô cùng.
Cảm nhận được nàng đau, ma đao thần long gào rống bay lên trời, dùng phần thân thể đan xen đen trắng, có chỗ thì hồng thay nàng ngăn cản thiên lôi dường như vô cùng vô tận trên bầu trời, lúc này nó cũng bất chấp việc ăn sẽ khó chịu, há mồm thật to từng miếng cắn nuốt lôi điện, tất nuốt vào trong bụng.
Phong Tư Lạc bớt thời giờ ném cho nó mấy bình thuốc trị thương, ma đao thần long cũng nuốt toàn bộ vào trong bụng.
Cho dù thân ở trong loại khốn cảnh này nhưng Phong Tư Lạc vẫn cười.
Ma đao tiểu khả ái này, quả nhiên nàng không lỗ nhiều năm đau nó như vậy.
Đúng lúc này, linh lực cùng Kim Đan rách nát thành chất lỏng trong cơ thể nàng lại tiếp tục trộn lẫn vào với nhau, tốc độ xoay tròn của chúng càng lúc càng nhanh, cuối cùng chia lìa thành hai nửa, hai nửa dựa theo tốc độ hoàn toàn tương phản từng phần xoay tròn.
Tinh thần Phong Tư Lạc rung lên, xoay tròn tốc độ cao, đây là dấu hiệu sắp kết thành Kim Đan, cũng chính là sắp thành công.
Chỉ là, vì sao, sẽ chia thành hai bát đâu?
Sau đó nàng nhìn thấy hai bát chất lỏng kia trong khi liên tục xoay tròn với tốc độ cao hình thành hai tiểu Kim Đan trái phải, linh lực cả người nàng tập trung hội hợp ở trong hai tiểu Kim Đan đó, dung hợp cùng mảnh vỡ của Kim Đan ban đầu, cuối cùng toàn bộ hóa thành chất lỏng kim sắc, hai cái tiểu Kim Đan vừa xoay tròn vừa liên tục biến lớn.
Đây là bước đi của kết đan bình thường, hết thảy đều sẽ bình thường, nếu không phải lúc này nàng có hai cái Kim Đan cùng xoay tròn a!
Phong Tư Lạc: "???"
Tác giả có lời muốn nói: Phong Tư Lạc: Song bào thai Kim Đan, ta đáng giá có được
Tư Hằng: Đồ đệ nhà ta giỏi quá, ngay cả Kim Đan cũng nhiều hơn người khác một cái.