Sau Khi Xuyên Thư HE Với Đại Lão Cố Chấp

Chương 7



Cư dân mạng suốt đêm không ngủ ngồi chực ngay lập tức nổ tung, sôi nổi ở bài đăng trên Weibo của đoàn phim.

[Thẩm Thứ là ai? Chưa bao giờ nghe cái tên này! Là người mới sao?]

[Tôi vừa đi tìm hiểu chút, có vẻ không hẳn là người mới hoàn toàn, đã đóng một vài vai nhỏ.]

[Em trai nhỏ này rất đẹp trai, tôi muốn liếm ngoại hình cậu ấy quá. Nhưng mà kỹ thuật diễn thì ờm, một lời khó nói hết…]

[Diện mạo thần tiên! Yêu rồi yêu rồi!]

[Yêu rồi +1]

[Yêu rồi +10086]

[Lầu trên nói yêu vậy hãy đi xem kỹ thuật diễn của cậu ấy rồi quay lại đây nói chuyện nhá!]

[Tò mò đi xem thử phim truyền hình Thẩm Thứ đã diễn, thật là khó nói, hahaha, da gà nổi rơi đầy đất.]

[Bất kể xét về ngoại hình hay kỹ thuật diễn, cậu ta là người sẽ thay thế Trần Thần trở thành nam chính trong “Tình cờ yêu em”, nữ chính lại là tiểu hoa đán Diệp Tri Tri, hai người bình phiên(*) đó nha, đây không phải may mắn thì là gì? Nói đơn giản chính là “nằm thắng(**)”.

Bình phiên

Nằm thắng

[Cá koi may mắn mới! Chuyển tiếp bài đăng trong 10 giây có thể có may mắn nha.]

[Em giai này chính là người mới Tinh Nghi đề nghị sao?]

[Lầu trên, đi xem Weibo của Thẩm Thứ đi, cậu ta là nghệ sĩ của Bác Diệu Mutual, các bạn đều biết Bác Diệu phải không? Cho nên làm sao cái người này có được vai diễn cũng không để tôi phải nói ra nhỉ?]

[Chính xác! Tiểu minh tinh tuyến 38 phẫu thuật thẩm mỹ thay đổi ngoại hình thì thôi đi, kỹ thuật diễn cũng không có mà đòi đóng cặp với Tri Tri nhà tôi?]

[Lầu trên nói đúng sự thật hahaha.]

[Chỉnh chỗ nào, tôi không thấy.]

[Tôi là fan nhan sắc qua đường của Thẩm Thứ. Công bằng mà nói thì anh ấy không phẫu thuật thẩm mỹ đâu. Nhưng cũng hơi nực cười, kỹ thuật diễn kém như thế, cũng chỉ có ngoại hình là nhìn được, không ngờ một ngày cũng có thể hot? Thấy hơi vi diệu đó.]

[Chỉ nhặt một vai diễn đã được người khác diễn trong phim truyền hình thôi, thế mà cũng tính là hot hả?]

[Đây là vai chính trong đại IP do Tinh Nghi giải trí đầu tư trong năm nay đấy mọi người. Riêng nguyên tác đã có mấy triệu fan rồi!]



Đọc một mạch hết các bình luận, Thẩm Thứ tổng kết lại thì đại khái có 4 kiểu người:

Một kiểu thảo luận ngoại hình của cậu, tâng bốc có mà chế giễu cũng có.

Một kiểu thảo luận về năng lực nghề nghiệp của cậu, ám chỉ cậu có kim chủ chống lưng, không diễn nổi vai nam thần này, cũng không xứng đối diễn cùng nữ thần Diệp Tri Tri.

Một kiểu lại cọ vận khí của cậu.

Cũng có kiểu châm chọc các vai diễn chướng mắt cậu diễn hồi trước.

Đối mặt với đủ loại bình luận chợt nổi lên trên mạng, Thẩm Thứ chẳng những không lo sợ, thậm chí còn thích thú ngồi làm mới khu bình luận để đọc, đọc đến tận sáng sớm cũng chưa đi ngủ.

Ngày hôm sau, bản hợp đồng được sửa đổi suốt đêm được gửi tới, Thẩm Thứ nhận được thông báo tới ký hợp đồng, nhận một loạt ánh mắt khác thường của mọi người thêm lần nữa. 

Hồi trước, tình tình nguyên chủ nhu nhược, lúc nào cũng thu mình, không ai trong công ty để mắt đến cậu, ai cũng bắt nạt được. Chính là kiểu người không có địa vị, trong suốt vô hình.

Lần này, nghe nói cậu nhặt được vai diễn nam chính của một đại IP, những người trước kia xem thường, suốt ngày sai bảo cậu lại lần lượt kéo đến làm quen.

Ngay từ lúc bước chân vào cửa công ty, đã có người chủ động chúc mừng với Thẩm Thứ, có người chào hỏi, có người tỏ ra vui mừng với khởi đầu của cậu, còn có một vài người không gọi tên cậu mà gọi là anh Thẩm… 

Mọi người bỗng nhiệt tình như vậy nhưng Thẩm Thứ cũng không tỏ ra khó chịu.

Cậu vẫn đi thẳng lưng theo thói quen, quản lý biểu cảm của mình và bình tĩnh gật đầu với mọi người. Cậu gặp ai cũng đều nở một nụ cười tiêu chuẩn và thân thiện, nhưng lại xa cách.

Với ngoại hình đẹp sẵn có, nhìn cậu trông giống như một đại minh tinh.

Chỉ là thiếu một cái kính râm đen và mấy bảo tiêu, trợ lý.

Thẩm Thứ đi thẳng tới phòng họp, trong lòng cười thầm, còn tưởng rằng tôi vẫn như trước kia, sợ hãi mấy thứ này?

Nói, đùa.

Đẩy cửa bước vào phòng họp, Thái Chu và người phụ trách đoàn phim đã đến trước và đang đợi cậu.

Sau khi chào hỏi, Thẩm Thứ nhận hợp đồng từ người phụ trách, ngồi xuống và bắt đầu xem.

Dựa trên kinh nghiệm trước đây của Thẩm Thứ, nội dung của hợp đồng khá là thỏa đáng, mọi hạng mục được liệt kê đều phù hợp với tiêu chuẩn của ngành này. Mặc dù ký kết với tuyến 38 nhưng bên A không hề thiên vị hay bí mật áp chế bên B. Tất nhiên, cũng không để bên B được hời.

Thẩm Thứ bĩu môi, nghĩ thầm Kiều Nhung còn rất công tư phân minh, đồng thời cũng lật đến trang cuối cùng của hợp đồng, lén lút xem thù lao đóng phim.

Dòng chữ đen trên nền giấy trắng làm Thẩm Thứ cảm thấy hoa cả mắt. Sắc mặt vốn giữ bình tĩnh từ khi bước vào công ty chợt trở nên mất bình tĩnh.

Cậu nhìn những chữ số Ả Rập trước mặt một cách khó tin, duỗi tay ra đếm từng số một, xác định có tới sáu số lận.

Con mẹ nó! Cậu chỉ là diễn viên tuyến 38, không danh tiếng, không tác phẩm, thế mà mức lương của cậu là 4 triệu sau thuế?

Tuy nói cậu là nam chính nhưng đoàn phim như này có phải quá hào phóng rồi không?

Thẩm Thú bỗng mất đi sự tự tin ban đầu, ngẩng đầu lên hỏi nguời phụ trách với giọng ngập ngừng: “Điền ca, anh đã xem hợp đồng này rồi phải không? Tôi ký xong thì có hiệu lực liền sao?”

Đương nhiên Người phụ trách hiểu nghi ngờ của cậu, mỉm cười dặn dò cậu yêu tâm: “Đạo diễn Dương và biên kịch muốn chọn cậu làm nam chính cho bộ phim này. Nhà đầu tư không chỉ đồng ý mà còn quyết định luôn thù lao cho cậu. Cứ mạnh dạn ký đi, đạo diễn Dương còn sợ cậu chê ít ấy chứ!”

Thẩm Thứ: …

Đừng thấy đạo diễn Dương ngày thường keo kiệt, gọi cơm hộp chỉ rau không thịt, giờ lại hào phóng đến đáng sợ.

Thấy Thẩm Thứ còn đang do dự, người phụ trách bèn nói: “Vốn dĩ thù lao của Trần Thần đã gần đến tám con số, là con số lớn. Thế nhưng anh ta phải hủy hợp đồng, phần lớn tiền lương không nhận được, ngoài ra còn phải trả tiền vi phạm hợp đồng cho đoàn làm phim, vậy nên bây giờ đoàn phim của chúng ta rất dư dả.”

Thẩm Thứ chợt nhận ra.

Việc đổi cậu lên làm nam chính, đoàn phim thậm chí còn lời chứ không lỗ.

Có lẽ thù lao đóng phim của cậu chính là tiền vi phạm hợp đồng của Trần Thần, Kiều Nhung không hổ là đại lão, vụ mua bán này có lời rồi.

“Điền ca, anh nói sớm chút có phải tốt hơn không, tôi chưa từng thấy nhiều tiền như vậy, suýt chút nữa là bị dọa rồi.” Thẩm Thứ vừa nói giỡn vừa đưa tay cầm lấy bút trên bàn lên, ký tên mình xuống bản hợp đồng. 

Người phụ trách thấy nhiệm vụ đã hoàn thành thì rời đi, trong phòng họp chỉ còn Thẩm Thứ và Thái Chu.

Phần thù lao trả trước được nhận ngay sau khi ký hợp đồng, Thẩm Thứ nhìn số dư tiền trên điện thoại di động mà nhẩm tính trong lòng.

30% của 4 triệu là 1,2 triệu, nếu trả hết 1 triệu trước hạn thì còn lại 200 ngàn.

200 ngàn bây giờ đối với cậu cũng là cả một gia tài đó, hahaha.

Tuy nhiên, khi nghĩ đến việc phải đưa 70% thu nhập của mình cho công ty, trong lòng lại bắt đầu không vui.

Công ty sử dụng “điều khoản bá vương”(*) để siết chặt hoạt động của nghệ sĩ dưới trướng và khuyến khích họ dựa vào quy tắc ngầm đổi lấy tài nguyên, loại công ty rác rưởi như Bác Diệu Mutual, sớm muộn gì thì cậu cũng phải rời đi.

Điều khoản bá vương

Không chỉ rời đi, còn phải tìm cách loại bỏ cái khối u ác tính của giới giải trí này đi, để nó không thể làm hại người khác.

Lần này đành để Từ Tử Minh và Thái Chu được lợi trước vậy.

Thẩm Thứ ngẩng đầu lạnh nhạt nhìn phía người đại diện của mình, thấy Thái Chu cũng đang ảm đạm nhìn mình. 

Thẩm Thứ nhướng mày hỏi: “Sao vậy anh Thái, hình như anh có chuyện muốn nói?”

Thái Chu không vui lắm, khịt mũi, cầm hộp thuốc lá trên bàn lên, lấy ra một điếu, châm lửa rồi hút. Hít một hơi sâu, cuối cùng giống như chịu thua, gật đầu nói với Thẩm Thứ: “Nhóc con cậu đúng là có tài, gặp may liên tiếp, có thể bám lấy ngài Kiều, bắt được về vai chính của đại IP. Là tôi trước đây có mắt như mù, không biết cậu lại có năng lực như vậy.”

Thẩm Thứ nở một nụ cười vô hại, trả lời hắn: “Anh Thái nói đùa rồi, tiến vào cái giới này, ai lại không có chút năng lực chứ?”

Thái Chu gạt chút tàn thuốc, gật đầu đồng ý: “Cũng phải.”

“Đây là cơ hội ngàn vàng, cậu học tập ở đoàn phim nhiều một chút. Đi theo đạo diễn Dương nghiêm túc đóng phim, đừng gây chuyện. Chờ tới nửa cuối năm khi bộ phim bắt đầu phát sóng, nếu danh tiếng không tồi, tôi sẽ xin ông chủ cho cậu xe bảo mẫu, cậu thấy được không?” 

Thái Chu đến hiện tại vẫn không tin cậu có thể dùng kỹ thuật diễn của mình để có được vai diễn này, cũng không tin cậu có đủ thực lực để diễn tốt bộ phim này. Nói thẳng ra là, không tin cậu có thể hot. 

Thẩm Thứ nhún vai, thờ ơ nói: “Sao cũng được.”

Cậu cầm kịch bản chuẩn bị rời đi, đột nhiên quay lại nhìn Thái Chu nói: “Anh Thái, cái gọi là vận may thường thường đều là người có thực lực giả vờ nói lời khiêm tốn, chắc anh hiểu ý của tôi chứ?”

Sau đó không đợi Thái Chu phản ứng đã nghênh ngang rời đi.

Cùng hợp tác với nhau, cậu phải diễn thật nghiêm túc và giúp Kiều Nhung và đạo diễn Dương kiếm lại số tiền họ đã bỏ ra.

Một tuần sau, Diệp Tri Tri khỏe lại, Thẩm Thứ lại tiến tổ lần nữa.

Toàn thể nhân viên công tác tỏ ra vô cùng hoan nghênh với việc hai người trở về, cũng có thể nhìn ra là hy vọng Thẩm Thứ cùng Diệp Tri Tri sẽ diễn tốt bộ phim này thật.

Đoàn phim đổi diễn viên chính, bước đầu tiên chính là phải chụp lại ảnh tuyên truyền, sau đó là đăng Weibo thông báo chính thức.

Thẩm Thứ được đưa vào phòng thay đồ riêng dành cho nam chính, chuyên gia trang điểm và nhà tạo mẫu đang chờ cậu, nói rằng họ sẽ tạo một diện mạo phù hợp cho cậu, chắc chắn so với Trần Thần chỉ hơn chứ không kém.

Kết quả mười phút sau, chuyên viên trang điểm chỉ sửa lại lông mày cho Thẩm Thứ và thoa nhẹ một lớp phấn mỏng thì dừng tay.

Là một chuyên viên trang điểm có tiếng trong ngành, cô xem trang cá nhân của Thẩm Thứ thì thấy vẻ ngoài của cậu thật sự hoàn mỹ.

Dáng người tốt, da lại đẹp, không cần chỉnh sửa quá nhiều, cậu có một khí chất tự nhiên độc nhất vô nhị. Cậu chỉ yên lặng ngồi trên ghế, ánh mắt rủ xuống tựa như một bức tranh thủy mặc.

Thế mà…

Thẩm Thứ để ý thấy chuyên viên trang điểm không tiếp tục, giương mắt nhìn về phía gương, tỏ ra kinh ngạc hỏi: “Chị xong nhanh vậy? Sao vừa nãy nói rằng sẽ cho em tạo hình đặc biệt nhất? Nhìn vẫn như cũ thế này?”

Tuy nhiên, cậu mở miệng ra là ngọt xớt, không còn lạnh lùng lãnh đạm, nhưng khí chất cực kỳ trái ngược.

Chuyên viên trang điểm cười toe toét nói: “Thêm một chút sẽ bị quá đà, thiếu một chút lại không đẹp nữa. Với khuôn mặt này của cậu tôi không có chỗ xuống tay. Nếu ai lớn lên cũng đẹp như cậu thì hẳn tôi sẽ thất nghiệp mất.”

Thẩm Thứ được tâng bốc lên tận trời không nhịn được đỏ mặt, khóe miệng hơi cười nhìn chuyên viên trang điểm, tự tin nói: “Chị yên tâm, chị tuyệt đối sẽ không thất nghiệp đâu.”

Chuyên viên trang điểm đã qua tuổi 30 nên hơi có tính tình của fan mẹ, fan chị, lãnh đạm nói: “Được rồi, đừng nghịch nữa. Đi qua tạo hình đi, chị muốn đi nhà vệ sinh.”

Thẩm Thứ nghe lời làm theo.

Trong phòng vệ sinh, chuyên viên trang điểm đóng cửa lại, ôm mặt trước gương nhỏ giọng nói: “Nhóc con này đẹp trai quá. Lại còn dễ thương nữa. Chết mất thôi!”