Chương 415
Trang Ân Tri nói tới đây thì không nhịn được nhìn thoáng qua Du Ân bên cạnh. Cũng đến sau này Trang Ân Tri mới biết được Du Ân cùng học tập bốn năm với mình là vợ trước của Phó Đình Viễn.
Cho nên lúc này khi đề cập đến Phó Đình Viễn, Trang Ân Tri có chút bận tâm cảm nhận của Du Ân.
Trang Ân Tri tự nhiên cảm thấy đau lòng cho Du Ân, cho nên chuyển chủ đề, tiếp theo lại hỏi Diệp Văn: “Đúng rồi, biên kịch đã tìm được người thích hợp chưa?”
Trang Ân Tri còn muốn nói rằng nếu không tìm được người thích hợp thì bà ấy có thể giới thiệu một người. Và người bà ấy muốn tiến cử là Du Ân ở bên cạnh.
Ai ngờ lại nghe Diệp Văn nói: “Biên kịch đã có rồi, chính là người trước mắt bà đây, nghe nói con bé còn là học sinh của bà.”
Ban ngày, khi Du Ân đưa Diệp Văn đến thăm Giang Thành, cô đã nói rất nhiều về bản thân, đặc biệt là những gì cô trải qua trên con đường làm biên kịch, vì vậy tự nhiên cũng nói đến chuyện mình là học trò cuối cùng của Trang Ân Tri.
Diệp Văn vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, thậm chí còn cảm thấy kiêu ngạo về cô.
Bởi vì Diệp Văn hiểu tính cách của Trang Ân Tri, nếu không phải sau khi kiểm tra cảm thấy Du Ân vô cùng xuất sắc, Trang Ân Tri sẽ không quan tâm đến Du Ân đâu.
Sau khi nghe những lời của Diệp Văn, Trang Ân Tri kinh ngạc không thôi, nhìn Du Ân, rồi nhìn Diệp Văn: “Vậy là hai người đã biết nhau rồi?”
Diệp Văn nói: “Tôi không chỉ biết nó mà còn nhận nó là con gái nuôi.”
“Thật sao?” Trang Ân Tri cực kỳ kinh ngạc.
Du Ân ở một bên nói: “Con tới tìm cô chính là muốn nói cho cô biết chuyện này.”
“Thật tuyệt” Trang Ân Tri mừng thay cho Du Ân, và cả cho Diệp Văn nữa.
Hầu như tất cả mọi người ở Trung Quốc đều biết chuyện Diệp Văn không có con, mà Du Ân lại là một cô gái Diệp Văn nhận Du Ân là con gái nuôi là một chuyện vô cùng hoàn hảo.
Sau khi Trang Ân Tri đánh giá Diệp Văn và Du Ân một phen, đột nhiên nói với Diệp Văn: “Lão Diệp, ông bỏ kính ra để tôi xem một chút.”
Diệp Văn khế mỉm cười, giơ tay tháo kính của mình.
Đoạn tình cảm khi còn trẻ của Diệp Văn, người biết đến chẳng có mấy ai.
Sau khi ông ấy kết hôn với Thư Ninh, Trang Ân Tri quen biết ông với tư cách là một nhà biên kịch, vì vậy tự nhiên không biết những sự kiện trong quá khứ đó.
Diệp Văn tạm thời cũng không định nói bí mật này ra, Diệp Văn bị cận thị và đeo kính cận quanh năm, điều này đã trở thành biểu tượng độc đáo của ông ấy theo thời gian.
Ngoại trừ người trong nhà, chưa từng có ai nhìn thấy Diệp Văn cởi kính, rốt cuộc cũng không có ai yêu cầu ông ấy tháo kính ra để nhìn kỹ.
Trang Ân Tri thốt lên kinh ngạc: “Tôi phát hiện bộ dạng hai người trông thật giống nhau, đặc biệt là đôi mắt. Xem ra hai người thực sự rất có duyên phận cha con.”
Dưới sự nhắc nhở của Trang Ân Tri, Du Ân cũng giương mắt nhìn về phía Diệp Văn.
Vừa nhìn thấy thì như chẳng hề gì, nhưng chính cô cũng phải giật mình.
Diệp Văn tháo kính mắt ra có một đôi mắt đẹp, đuôi mắt nhướng lên, ánh mắt dịu dàng, trong sáng và tràn đầy sức sống.
Mà cô cũng có một đôi mắt như vậy.