“Chẳng lẽ là hai người nằm chức vô địch tán thủ suốt sáu năm liên tiếp hay sao?”
"Không thể nào, hai vị cao thủ được cho là vô địch thiên hạ này mà lại là cấp dưới của Hồng Thái Bảo sao."
"Lợi hại quá, chẳng trách anh ta lại không sợ hãi hư thế, có hai người vệ sĩ này thì có ai dám động. vào anh ta chứ.
"Tôi nghe nói, hai người bọn họ luyện võ từ nhỏ, tập võ cổ truyền và võ truyền thống Trung Quốc, được. gọi là tương lai của võ thuật Trung Hoa."
"Lần này thắng nhóc đó thảm rồi, hai người bọn họ đã muốn ra tay thì không chết cũng phải tàn phế”
Nghe mọi người bàn tán sôi nổi, Trình Lan và Diệp Kim Lan liếc nhau, nhếch miệng lên.
Hay lắm!
Vừa nấy khi những người đàn ông mặc áo vest kia bị ấn ngã xuống đất, bọn họ còn đổ mồ hôi thay cho Hồng Thái Bảo, sợ rằng anh ta không có cách gì
Nhưng mà kết quả là lại đưa theo hai vị cao thủ này bên mình, tuy rằng thẳng rác rưởi kia cũng có tí tài cán, nhưng mà so với hai người này thì nó cũng chẳnglà cọng lông gì cả!
"Sở Phong, anh mau xin lỗi ngài Hồng đi!”
Lạc Thi Thi không đành lòng.
Lúc nãy nếu hắn mà không ra mặt thì e rằng cô. đã đồng ý với Hồng Thái Bảo thật rồi.
Mặc dù cô theo đuổi danh lợi, nhưng tuyệt đối sẽ không vì nó mà bán cơ thể mình, mới nãy là do gấp. gáp quá nên không nghĩ ra được cách gì hay.
Nhưng bây giờ cô đã có ý định rồi, cô có thể tránh việc đắc tội với Hồng Thái Bảo, cũng có thể khiến mình không phải chịu bất cứ tổn hại gì.
Tên Sở Phong này tính khí nóng nảy, bụng dạ nhỏ nhen, nhưng dù sao cũng từng làm vợ chồng, cô không muốn Sở Phong gặp chuyện gì.
Nhưng Sở Phong vẫn không đáp lại cô như trước, hai tay hẳn đút túi, lạnh lùng nhìn đổi phương rồi lắc đầu nói: "Xem ra, anh đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà..."
"Đội trưởng Sở”
Chưa kịp nói hết thì Tiểu Chu đã tiến lại gần, khẽ nói: "Xin anh cẩn thận một chút, tôi có biết hai người này, là cao thủ của cao thú, trước kia chúng tôi đã từng mời bọn họ nhưng mà bị từ chối không thương tiếc gì, nhưng mà anh là đội trưởng mà tổng giám đốc Vân chọn, lỡ anh mà có sơ suất gì..."
"Cậu cảm thấy tôi không đối phó được với bọn họ. à?"
"Hay là cảm thấy tôi không đảm nhận nổi công việc đội trưởng đội bảo vệ này?"
Sở Phong hỏi lại khiến Tiểu Chu sững sờ hồi lâu, rồi ấp úng nói: 'Không phải đâu đội trưởng Sở, là do tôi lo cho anh, tôi sợ...”
"Làm cho tốt công việc thuộc trách nhiệm của cậu đi, nói gì nên nói thôi, cái gì không nên nói thì đừng nói
Sở Phong "hừ" một tiếng, hít một hơi thật sâu rồi ngoắc tay nói: "Cả hai người cùng lên đi”
"Chờ giải quyết xong các người, tôi sẽ dạy dỗ chủ của các người sau."
"Láo xược!”
"Ngông cuồng!"
Thấy Sở Phong không sợ mình chút nào, Trương Long và Triệu Hổ nổi giận!
Họ gầm len, không nói lời nào đã nhanh chóng chia ra hai bên, lao nhanh tới chỗ Sở Phong!
Thực lực của bọn họ mạnh mẽ, dáng người cũng cực kỳ khổng lồ, lúc xông tới, cả mặt đất đều chấn động!
Mọi người sợ hãi vô cùng liên tục lùi về sau, chỉ sợ mình bị thương.
Trước đó họ còn cảm thấy Sở Phong rất có gan, nhưng bây giờ thấy Trương Long Triệu Hổ tới mà hắn vẫn dám làn càn, cái thăng này đúng là không biết tự lượng sức mình!
Cái chính là còn bảo cả hai người họ cùng ra tay, hắn đang chạy đi đầu thai đó à?
Lúc này mọi người đều đang cho rằng Sở Phong chắc chẩn sẽ thua.
Trình Lan và Diệp Kim Long cũng đang chờ Sở Phong bị đánh thành cái bánh nhân thịt thì....
Sau đó hắn hạ thấp eo xuống, vọt ra sau lưng hai người họ nhanh như tia chớp.
Nhìn thì có vẻ hời hợt, nhưng thực ra sức rất lớn, đã đập nát trang phục của hai người họ.
Dát vào da thịt, cơ thể máu thịt đã đạt tới trình độ của một lưỡi dao sắc bén, da thịt bản ra, máu tươi chảy dài!
" Phụt!"
"A!"
Hai người lập tức mất hết sức lực, miệng phun ra máu tươi, lảo đảo ngã xuống đất.
Cái gọi là vô địch tán thủ, cao thủ của cao thủ, chỉ trong một hiệp đã bị Sở Phong đánh cho ngã ngựa!
Họ giãy giụa vài lần trên đất, nhưng mà do cơn đau quá độ mà hôn mê ngay tại chỗ!
Ầm!
Thấy cảnh này, mọi người như gặp phải ngũ lôi oanh đỉnh, không thẻ tin được tất cả những gì mà mình thấy!
"Mẹ... NÓ?
"Mẹ nó như này cũng lợi hại quá đi mất, tôi thậm chí còn chưa kịp nhìn rõ mà đã kết thúc rồi sao?"
" Là Trương Long Triệu Hổ đó, là bảng hiệu của giới tán thủ, là con át chú bài vô địch bất khả chiến bại, thế mà cũng bị anh ta cho một đòn knock-out sao?”
Một người chọi hai, mà chỉ đánh một hiệp đã kết thúc, cái tên này có xuất thân như nào thế, sao có thể mạnh như vậy?”
"Con mẹ nó... Tôi bó tay rồi!"
Quần chúng vây xem lao nhao, nghị luận ăm ï.
Trong giọng nói của mọi người đều tràn ngập kinh ngạc và sợ hãi!
Ánh mắt nhìn Sở Phong cũng thay đổi.
Kẻ ngốc không biết tự lượng sức mình khi nãy đã biến mất không còn bóng dáng từ lâu.
Thay vào đó là sự sùng bái và ngưỡng mộ khó nói thành lời!