Mọi người xung quanh đều sững sờ! Một trăm triệu đó. Chuyện này... Đinh Ninh nhướng mày, vội vàng cầm lấy tờ chi phiếu. Cô mỉm cười nói: "Ông chủ, đây là khoản tiền đầu tiên tôi kiếm cho anh đó!" Nói xong cô ấy liền đưa chi phiếu cho Trương Minh Vũ! Hả? Trương Minh Vũ hoang mang nhìn. Liên quan gì đến mình chứ? Những người khác cũng trợn trừng mắt! Một trăm triệu đó. Thằng nhãi này... dựa vào gì chứ! Mắt Hàn Thất Thất sáng rực lên! Đinh Ninh nháy mắt. Trương Minh Vũ mỉm cười nói: "À... ha ha, được, làm tốt lắm". Nói xong liền cầm lấy tờ chi phiếu. Vô cùng hoang mang. Động tác gì thế này? Đinh Ninh mỉm cười đắc ý. Lục Chính Đình hít sâu một hơi, cơ thể run rẩy! Nhưng... Một lúc lâu sau, Lục Chính Đình mới âm trầm nói: "Cứ để rồi xem!" Sau đó trừng mắt nhìn Trương Minh Vũ. Hắn quay người rời đi! Mất mặt quá! Mọi người xung quanh đều sững sờ. Xong rồi sao? Trương Minh Hào khách khí mỉm cười: "Chúng ta kiếm phòng riêng nào rồi bàn bạc đi". Trương Minh Vũ cười nói: "Được". Nói xong anh liền rời đi. Nhưng trong lòng vẫn hoang mang. Bốn người nhanh chóng đi vào phòng riêng. Đại sảnh lặng yên như tờ. Trong lòng riêng. Dưới yêu cầu của Trương Minh Hào, Trương Minh Vũ ngồi xuống ghế chủ vị. Đinh Ninh và Hàn Thất Thất ngồi hai bên anh. Trương Minh Hào ngồi đối diện anh. Trương Minh Vũ nhìn qua phát hiện ra Trương Minh Hào có hơi... cẩn thận? Quan hệ của ông ta với Đinh Ninh là sao? Mọi người bắt đầu bàn chuyện hợp tác. Hàn Thất Thất đương nhiên là phát ngôn viên. Trương Minh Hào thành tâm muốn hợp tác, còn Trương Minh Vũ cũng đang cần một đối tác. Hai người nhanh chóng đạt được tiếng nói chung. Trương Minh Hào đứng dậy cười nói: "Được, cũng ký hợp đồng rồi, vậy bây giờ tôi sẽ về xử lý chuyện cung cấp hàng". Trương Minh Vũ sững sờ, không ăn cơm sao? Đinh Ninh gật đầu nói: "Được". Trương Minh Hào chần chừ hỏi: "Cô... Đinh, cô có về với tôi không?"