Trương Minh Vũ hỏi: "Cô... cô rốt cuộc là ai?" Giọng nói hấp dẫn kia lại vang lên: "Em là nhân viên phục vụ, anh có cần phục vụ không?" Cơ thể Trương Minh Vũ run lên! Dường như... cô ấy đang dùng giọng mũi để nói chuyện. Nhưng sao quen vậy nhỉ? Trương Minh Vũ vô cùng nghi ngờ, anh đi về phía cửa. Nhìn qua lỗ mắt mèo... Một giây sau, cơ thể Trương Minh Vũ cứng đờ! Con ngươi như sắp rớt ra ngoài! Một người phụ nữ bốc lửa đang đứng ngoài! Ngực tấn công mông phòng thủ! Mái tóc xoăn dài đỏ rực rủ trước ngực! Quan trọng nhất là cô ấy còn đang mặc một bộ đồng phục y tá! Mẹ nó... Cosplay à? Nhưng người phụ nữ kia đứng rất gần, Trương Minh Vũ không nhìn thấy mặt cô ấy. Giọng nói mê người lại vang lên: "Anh trai, sao anh chưa mở cửa vậy?" Giọng nói này... Trương Minh Vũ run người. Đúng là muốn lấy mạng anh mà! Nhưng cảm giác quen thuộc càng ngày càng dâng lên. Trương Minh Vũ nghiến răng nghiến lợi, kéo cửa ra! "Á!" Người phụ nữ kia sợ giật mình. Giọng nói này... Trương Minh Vũ trợn tròn mắt. Vô cùng mừng rỡ! Ngẩng đầu nhìn... quả nhiên! Người đứng ở cửa chính là Liễu Thanh Duyệt! Cái này. Liễu Thanh Duyệt mím môi, khẽ nói: “Em trai thối, em muốn dọa chị chết à?" Khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ oán hận! Trương Minh Vũ trợn mắt há hốc mồm hỏi: "Chị tư, chị... sao chị đến đây vậy?" Liễu Thanh Duyệt liếc mắt nói: "Em định để chị nói chuyện với em thế này sao?" Con ngươi xinh đẹp vẫn tràn ngập vẻ u oán! Trương Minh Vũ lúng túng mỉm cười: "Á... chị tư mau vào! Mau vào đi!" Nói xong, anh liền xê người nhường đường. Sắc mặt Liễu Thanh Duyệt dịu hơn không ít. Cô ấy bước vào trong. Mùi thơm xông thẳng vào mũi. Ực! Trương Minh Vũ khó khăn nuốt nước bọt. Ánh mắt không thể nào rời khỏi cơ thể quyến rũ của Liễu Thanh Duyệt! Gợi cảm quá! Cơ thể này đúng là quyến rũ, đi kèm thêm bộ đồ y tá mê người... Còn cả đôi tất đen kia! Mẹ ơi!