Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 1909



Đinh Nhất siết chặt nắm đấm.  

Cuối cùng cũng đành cúi người nói: "Cậu chủ!"  

Tuy rằng không cam lòng, nhưng mệnh lệnh của cậu chủ không thể không hoàn thành!  

Trương Minh Vũ vẫy tay cười nói: "Được rồi, đứng dậy cả đi”.  

Nhóm người đứng thẳng lưng.  

Khuôn mặt Đinh Nhất bày ra biểu cảm phức tạp, dường như vẫn không phục  

Trương Minh Vũ cười nói: "Được rồi, hôm nay đừng huấn luyện nữa, trở về thu dọn đồ đạc đi”.  

"Chờ mệnh lệnh của tôi”.  

Bốn mươi vệ sĩ cung kính đáp: "Rõ!"  

Nhóm vệ sĩ nhanh chóng trở lại biệt thự dưới sự dẫn dắt của người thanh niên và Đinh Nhất.  

Trương Minh Vũ lắc đầu.  

Nhưng khóe miệng lại nở nụ cười.  

Dù thế nào đi nữa, anh cũng đã có được một nhóm vệ sĩ mà không cần làm gì!  

Ít nhất bây giờ họ là người của anh!  

Nhưng không hài lòng ở chỗ... thực lực của nhóm vệ sĩ này khiến anh hơi thất vọng.  

Đột nhiên, giọng nói trầm bỗng của Long Tam vang lên: "Chúc mừng cậu Minh Vũ”.  

Ồ...  

Trương Minh Vũ bất lực lắc đầu nói: "Nhóm người này không mạnh như anh nói”.  

Nói xong anh bĩu môi.  

Thất vọng khó tả.  

Lâm Kiều Hân trợn mắt giận dữ.  

Vẫn chưa hài lòng ư?  

Long Tam nở nụ cười thần bí, nói: "E rằng cậu Minh Vũ cũng không biết bây giờ thực lực của cậu như thế nào”.  

Hả?  

Dứt lời, Trương Minh Vũ sửng sốt.  

Câu nói này... có ý gì?

Long Tam tiếp tục nói: “Sở trường của bọn họ là chiến đấu theo đội nhóm, còn năng lực chiến đấu một mình không phải sở trường của họ”.  

Ồ...  

Vừa dứt lời, Trương Minh Vũ sửng sốt.  

Cũng phải!  

Vệ sĩ không có thời gian hành động một mình.  

Chẳng mấy chốc, Trương Minh Vũ trong mắt lại lóe lên vẻ chờ mong!  

Bọn họ... rất lợi hại sao?  

Mình nhặt được bảo bối rồi à?  

Giọng nói nặng nề của Long Tam lại vang lên: "Hình như cậu đã quên mất một chuyện”.  

Hả?  

Trương Minh Vũ nghi ngờ hỏi: "Chuyện gì?"  

Long Tam bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Cậu quên mất bây giờ cậu có thực lực thế nào sao?"  

"Nếu tất cả mọi người trong đội vệ sĩ đều giỏi hơn cậu, thì đội vệ sĩ này...”  

Long Tam không nói tiếp những lời sau.  

Trương Minh Vũ sửng sốt.  

Câu nói này...  

Chẳng mấy chốc, khóe miệng Trương Minh Vũ nở nụ cười!  

Đúng vậy!  

Bây giờ nói thế nào anh cũng được coi là cao thủ, vệ sĩ có thực lực như vậy cũng không dễ dàng gì!  

Nói như vậy... bọn họ có thực lực rất mạnh sao?  

Trương Minh Vũ cười nhạt, trong lòng vô cùng phấn khích!  

Lâm Kiều Hân hậm hực liếc nhìn Trương Minh Vũ!  

Vừa nãy lúc xem trận đấu đó cô đã rất kinh hãi, vậy mà Trương Minh Vũ vẫn chê bọn họ yếu...  

Trương Minh Vũ cười nói: "Lợi hại là được, vậy tôi yên tâm rồi”.  

Long Tam nặng nề hỏi: "Chúng ta sắp đi Tĩnh Châu sao?"  

Trương Minh Vũ im lặng gật đầu nói: "Chúng ta phải nhanh chóng phát triển, nếu không...”  

Anh luôn có một nỗi lo.  

Bên Thần Ẩn và bên Âu Dương Triết đều giống nhau.  

Hiện giờ anh đều miễn cưỡng đối phó.  

Nhưng... Âu Dương Thanh Tùng sắp ra ngoài rồi!  

Đây chắc chắn là mối uy hiếp lớn với Trương Minh Vũ!  

Long Tam gật đầu nói: "Được, tôi đi thu xếp”.  

Trương Minh Vũ gật đầu nói: "Ừ”.  

Chẳng mấy chốc, Long Tam xoay người rời đi.