Hạ Hâm Điềm lườm anh, nắm lấy cánh tay Lâm Kiều Hân, tức giận đi về phía cổng.
Trương Minh Vũ bất lực lắc đầu.
Vương Hạo đi tới, vô cùng cảm kích nói: "Cảm ơn người anh em!"
Trương Minh Vũ cười nói: "Nên làm mà”.
Vương Hạo lại rất nhiệt tình ôm lấy bả vai Trương Minh Vũ, cười nói: "Ha ha, Được! Người anh em, vì câu nói này của anh, sau này anh có thể tùy ý sử dụng vệ sĩ của tôi”.
Nói xong, anh ta lại vỗ vào vai Trương Minh Vũ mấy cái.
Trong mắt Trương Minh Vũ lại lóe lên vẻ bất đắc dĩ.
Thiệt tình...
Thấy vậy, Hạ Hâm Điềm bĩu môi, lẩm bẩm nói: "Thằng xấu xa, em còn lợi dụng cả chị hai để làm việc hả? Đợi đó cho chị”.
"Hừ!"
Nói xong cô ấy khịt mũi!
Rất không hài lòng!
Lâm Kiều Hân thấy vậy, không khỏi che miệng cười thầm.
Chẳng mấy chốc, một chiếc ô tô đã đậu trước cửa.
Cửa sổ xe hạ xuống, để lộ khuôn mặt xinh đẹp của Liễu Thanh Duyệt.