Một trăm triệu..." Một trăm triệu! Điên rồi, điên hết rồi! Hà Gia Hoa cũng nhịn không nổi, khóe miệng giật giật mấy cái. Chơi tiếp thế này cảm giác hơi quá tay! Nhưng nhìn vẻ mặt cười cợt hết sức phách lối của Trương Minh Vũ, lửa giận trong lòng Hà Gia Hoa lại một lần nữa bùng lên. Một thằng vô dụng mà thôi, dựa vào đâu chứ? Lí trí Hà Gia Hoa đã bị cơn phẫn nộ che mờ, ánh mắt hắn toát ra những tia bén nhọn. Hà Gia Hoa cười lạnh một tiếng, quát: "Có gì không dám? Thứ rác rưởi vô dụng như anh cũng đòi tranh đoạt với tôi sao?" "Báo giá đi!" Hắn vừa dứt lời, gã vệ sĩ phía trước vội vã giơ bảng báo giá trong tay lên. Hà Gia Hoa cũng lập tức trưng ra vẻ ngạo nghễ không ai sánh bằng. Sắc mặt hắn thậm chí còn lộ vẻ khinh thường! Người chủ trì kích động đến nỗi suýt thì ném văng cả micro xuống đất, bởi tiền hoa hồng của mình cũng được trích phần trăm từ tiền đấu giá đấy. "Cậu Hà ở phòng vip chữ Địa ra giá một trăm chín mươi triệu!" Trời ạ! Người chủ trì vừa thông báo cái giá mới, khắp nơi lại vang lên tiếng hít hà sợ hãi. Cái giá này đã vượt qua giá trị thực của tòa nhà kia biết bao nhiêu lần rồi! Cả hội trường xôn xao tiếng bàn tán rì rầm. Hà Gia Hoa đắc ý vô cùng, lạnh lùng nói với Trương Minh Vũ: "Đến phiên anh!" Nhưng hắn chờ mãi, bên Trương Minh Vũ lại vẫn không có bất kì động thái nào. Người chủ trì tiếp tục hô: "Một trăm chín mươi triệu lần thứ nhất!" Hà Gia Hoa sửng sốt, lạnh giọng bảo: "Ra giá đi!" Người bên dưới cũng nghi hoặc dồn ánh nhìn về phía Vương Vũ Nam. Vương Vũ Nam ngây ngẩn người ra, ngại ngùng vô cùng. Người chủ trì lại cất tiếng: "Một trăm chín mươi triệu lần thứ hai!" Hà Gia Hoa đã đứng ngồi không yên, hắn tức giận quát: "Mẹ kiếp nhà anh, ra giá đi chứ! Chẳng phải anh muốn đấu với tôi hay sao?" Trương Minh Vũ bèn nói nhỏ với Vương Vũ Nam. Vương Vũ Nam cười ha hả, thuật lại: "Anh Hà quá lợi hại, tôi đây xấu hổ không dám so, đành nhường lại tòa nhà này cho anh Hà vậy". Giọng điệu và động tác của cô ấy học giống y như đúc.