Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 387: Quả thực cô ấy… vô cùng xinh đẹp!



Nhân viên phục vụ nhanh chóng chạy tới, mỉm cười nói: “Mời anh đi theo tôi”.  

Anh giật nảy mình.  

Dịch vụ gì nữa đây?  

Anh ngơ ngác đi theo nhân viên phục vụ.  

Thoáng chốc, bọn họ đã vào trong thang máy.  

Anh nhớ mang máng là nhân viên phục vụ đưa mình lên tầng tám rồi dẫn vào một căn phòng.  

Ánh đèn trong phòng lập tức sáng bừng lên. Nhân viên phục vụ lặng lẽ đóng cửa rồi bỏ ra ngoài ngay tức khắc.  

Anh đỡ Tô Mang ngã xuống giường, đầu óc quay cuồng!  

Cô ấy mỉm cười ẩn ý nói: “Hôm nay… hôm nay thằng nhóc thối tha nhà em chỉ là của một mình chị, không ai được phép cướp đi!”  

Ngay sau đó, cô ấy nhấc chân gác thẳng lên người anh!  

Trương Minh Vũ hoảng hốt, ý thức cũng dần tỉnh táo lại.  

Mùi hương thơm ngát như hoa lan vờn quanh chóp mũi khiến tim anh rung động.  

Anh định đứng dậy lại giật mình phát hiện Tô Mang đang nhìn mình chăm chú.  

Hai người họ nhìn nhau, tim anh bắt đầu đập loạn nhịp.  

Trên gương mặt hơi ửng đỏ của cô ấy là ngũ quan xinh xắn, mái tóc hơi rối bời.  

Hình ảnh này thật sự rất có tính khiêu khích!  

Tô Mang khẽ cười hỏi: “Chị… đẹp không?”  

Trương Minh Vũ sững sờ.  

Anh ngắm nghía một lượt, nghiêm túc đáp: “Đẹp”.  

Quả thực cô ấy… vô cùng xinh đẹp!  

Nụ cười trên mặt Tô Mang càng thêm xán lạn. Cô ấy đắc ý nói: “Chị… chị vui lắm! Không ngờ cuối cùng… thằng nhóc thối nhà em vẫn bị chị lừa vào tròng trước!”  

“Đến khi quay về chị có thể tha hồ khoe khoang rồi!”  

Anh cố nén men say đang ngấm dần, cười nói: “Không cần… lừa em đâu. Chỉ cần… chỉ cần chị gọi một câu, em sẽ lập tức có mặt!”  

Cô ấy dí tay vào trán anh một cái, tự hào nói: “Đây… đây mới đúng là em trai ngoan của chị!”  

“Ôm cái nào!”  

Dứt lời, cô ấy lao thẳng vào lòng anh!  

Hương thơm ngào ngạt xộc thẳng lên mũi khiến lòng anh càng thêm rung động!  

Giọng nói êm ru như trong mơ của Tô Mang vang lên bên tai anh: “Không sai, chính là cảm giác này, mùi hương này!”  

“Em trai thối vẫn giống như lúc nhỏ, thật tốt”.  

Nghe cô ấy nói vậy, anh vô cùng cảm động!  

Tô Mang đột nhiên nở nụ cười đắc ý: “Em… em còn nhớ chị ba của em… lừa cướp mất… cướp mất nụ hôn đầu của em như thế nào không?”