Thế là anh liền gọi cho Hàn Thất Thất một cuộc điện thoại. Đối phương nhanh chóng bắt máy. Giọng nói thì thầm của cô ta vang lên: “Sao đấy?” Anh sững sờ, buồn bực hỏi: “Sao cô cứ như kẻ trộm…” Cô ta lại thấp giọng đáp: “Đúng là bây giờ tôi đang làm kẻ trộm đấy! Hôm qua suýt thì tôi gây hoạ lớn cho nhà họ Hàn, bị bố tôi nhốt lại rồi!” Hả? Trùng hợp vậy sao? Anh đoán chắc chắn là liên quan đến chuyện tối qua ở khách sạn. Nhưng nếu Hàn Thất Thất không được thả ra ngoài thì chuyện thiết kế phải làm thế nào? Anh lo lắng hỏi: “Thế khi nào cô mới ra được? Tôi vẫn đang chờ cô thiết kế khách sạn cho đấy”. Hàn Thất Thất cũng bất lực đáp: “Ít nhất phải chờ đến ngày mai bố tôi hết giận. Quan trọng là mẹ tôi cũng nổi giận, sức khoẻ bà ấy còn kém nữa…” Anh thở dài thườn thượt: “Thôi được rồi”. Anh đang định cúp máy thì giọng nói vui vẻ của cô ta lại vang lên: “À đúng rồi, bố mẹ tôi thích anh lắm mà. Anh có thể tới đón tôi!” “Cứ nói là… nói là đưa tôi đi chơi là được!” Hai mắt Trương Minh Vũ sáng rực lên. Nhưng anh vẫn hơi do dự: “Làm thế… có được không?” Hàn Thất Thất hưng phấn nói: “Được chứ! Nhất định sẽ được. Anh mau tới đây đi, tôi bị nhốt trong nhà ngột ngạt lắm rồi!” Khoé miệng anh khẽ giật giật. Nhưng nghĩ tới chuyện thiết kế khách sạn, anh chỉ có thể đồng ý với kế sách của cô ta: “Thôi được”.Hàn Thất Thất nghe thấy vậy lập tức hứng khởi. Trương Minh Vũ cúp máy, trên mặt hiện lên hai chữ "Bất lực". Chuyện gì thế này... Dù sao chuyện khách sạn cũng gấp, Lâm Kiều Hân ở bên kia cũng đang vội. Sau khi giao lại mọi chuyện cho Vương Vũ Nam, Trương Minh Vũ liền đi xuống tầng. Sau khi ra khỏi cửa, Long Tam đã đứng sẵn ở đây! Cái này... Trương Minh Vũ trợn tròn mắt, sao anh ta biết vậy? Đúng thật là camera giám sát mà! Sau khi vào trong xe, Long Tam chẳng hề do dự lái thẳng đến trang viên nhà họ Hàn. Trương Minh Vũ đột nhiên nghĩ tới một chuyện, anh hỏi: "Đúng vậy, Thần Ẩn có động tĩnh gì chưa?" Đây là lần đầu tiên tổ chức nhắm tới Lâm Kiều Hân. Lần trước Long Tam bảo là một tuần, bây giờ cũng sắp được một tuần rồi, Trương Minh Vũ không thể không lo. Long Tam bình tĩnh nói: "Tôi nhờ bạn giúp tôi để ý rồi, một khi Thần Ẩn vào trong nước người kia sẽ thông báo ngay cho tôi". Trương Minh Vũ giờ mới thở phào nhẹ nhõm.