Ánh đèn nơi đây khá tối, nhưng vẫn có thể nhìn thấy có hai người đang đứng ở hàng ghế đầu tiên. Triệu Khoát nhanh chóng đứng dậy đi qua. Đằng sau lưng còn có một người phụ nữ trang điểm lòe loẹt, quần áo hở hang. Trương Minh Vũ cười nói: "Anh Triệu, trùng hợp quá". Triệu Khoát dừng bước. Khi nhìn thấy Lâm Kiều Hân đứng bên Trương Minh Vũ, ánh mắt hắn lóe sáng! Đẹp quá! Nhưng hắn nhanh chóng giấu kín suy nghĩ của mình, hắn nói: "Anh Trương Minh Vũ cũng có bản lĩnh nhỉ?" "Một Hàn Thất Thất còn không đủ, lại tìm thêm một cô gái đẹp tuyệt trần như này!" Cho dù cố gắng khống chế nhưng trong lời nói vẫn xen lẫn vẻ ghen tức. Hắn ghen tị với anh! Người phụ nữ trang điểm lòe loẹt đứng bên vô cùng đố kỵ nhìn Lâm Kiều Hân! Đúng lúc này Lâm Kiều Hân mới hoàn hồn. Trương Minh Vũ cười nói: "Không cần anh Triệu phải lo chuyện của tôi". Lâm Kiều Hân nhíu mày, không biết Triệu Khoát. Triệu Khoát cười khẩy nói: "Tôi cũng không muốn lo chuyện của anh, mời anh! Nói xong liền giơ tay về phía cổng. Trương Minh Vũ cười nói: "Mời anh Triệu đi trước". Mắt Triệu Khoát lóe lên vẻ đắc ý, hắn cười nói: "Tôi chưa đi vội, tí nữa... tôi còn có việc". Trong lời nói sặc mùi đắc ý! Trương Minh Vũ nhướng mày. Còn có chuyện? Vừa định đi, Triệu Khoát đã nói tiếp: "Bổn thiếu gia đây... muốn trêu đùa ngôi sao". Sau khi nói xong, mặt hắn lộ vẻ kiêu ngạo! Trương Minh Vũ không khỏi sững sờ. Ngôi sao? Điềm Điềm? Một giây sau, mặt Lâm Kiều Hân biến sắc, cô tức giận nói: "Không được bôi nhọ Điềm Điềm!" Giọng nói bất ngờ vang lên khiến Trương Minh Vũ sợ giật mình. Sao lại có phản ứng lớn đến vậy?