Triệu Khoát nghiến răng ken két, giận dữ quát tháo: “Nhà hát này là của nhà chúng tôi! Cô không nghe lời tôi, có tin tôi khiến cô từ nay về sau không thể tới đây biểu diễn nữa không hả?”
Nghe hắn nói vậy, đám người xung quanh lại nhao nhao trợn tròn mắt!
Đây là đang đe doạ trắng trợn!
Trương Minh Vũ cũng sửng sốt, không biết nên mở lời thế nào.
Điềm Điềm lại bật cười châm chọc nói: “Này anh, tôi nghĩ anh vẫn chưa hiểu rõ địa vị của mình hoặc là địa vị của tôi thì phải”.
Hả?
Cô ấy nói vậy là có ý gì?
Cả Triệu Khoát và Trương Minh Vũ đều không hiểu gì cả.
Cô ấy lại nói tiếp: “Lần này tôi đến Hoa Châu là vì chuyện riêng. Chính nhà hát của các anh mời tôi tới đây biểu diễn!”
“Nếu không vì công ty nhận lời, tôi đã không lãng phí mất một ngày ở nhà hát này rồi!”
Cô ấy vừa dứt lời, tất cả đều khiếp sợ tột độ!
Bên nhà hát mời cô ấy tới biểu diễn sao?
Chuyện này…
Thế nhưng ngay sau đó, mọi người đều nhanh chóng bình tĩnh lại.