Trần Thắng Nam cũng kích động hẳn lên. Chỉ cần có thể giải quyết chuyện này, cô ta nhất định có thể thâu tóm được nhà họ Dịch. Trao đổi xong xuôi, Trương Minh Vũ liền dẫn Hạ Hâm Điềm đi dạo một vòng quanh trung tâm. Dạo qua một lượt, Hạ Hâm Điềm rất hài lòng. Tiếp đó, ba người tới sảnh chính, phát hiện bên ngoài vẫn đông vui tấp nập như trước. Ba người đành vòng ra cửa sau để rời khỏi đây. Sau khi ra ngoài, cả ba ngồi vào một chiếc Mercedes màu đen. Xem đồng hồ, giờ đã là giữa trưa. Trương Minh Vũ cười hỏi: "Chị hai muốn ăn gì? Chúng ta đi ăn trưa thôi". Hạ Hâm Điềm cười ngọt ngào: "Chuyện ăn uống thế nào đương nhiên phải để em tự sắp xếp chứ". Trương Minh Vũ hoàn toàn không có hứng thú gì với mỹ thực. Cuối cùng, anh đành đưa Hạ Hâm Điềm tới một nhà hàng đồ ăn Trung thường hay đi. Hạ Hâm Điềm cùng Trương Minh Vũ ngồi vào một bên, Hàn Thất Thất ngồi ở phía đối diện. Trò chuyện đôi câu, các món ăn đã được đưa lên, ba người nhấc đũa dùng bữa. Thức ăn của nơi này khá ngon, Trương Minh Vũ rất hài lòng, bầu không khí cũng tương đối ổn. Dùng bữa được một lát, ba người đã ăn no. Trương Minh Vũ vừa định đứng dậy ra thanh toán, bỗng nghe được một giọng nói đầy kinh ngạc: "Người anh em, không ngờ lại gặp cậu ở đây!" Hử? Trương Minh Vũ hơi chững người, anh quay đầu lại, phát hiện có một thanh niên ăn mặc rất sang trọng đang chậm rãi bước tới. Bước chân người này trầm ổn, sắc mặt tràn đầy hưng phấn. Đây là Dịch Thanh Thần? Trương Minh Vũ trố mắt nhìn. Đã lâu không gặp kẻ này, anh sắp quên mất hắn ta rồi đấy! Ngay sau đó, Trương Minh Vũ kích động hẳn lên!Trương Minh Vũ mỉm cười, nói: "Trùng hợp thật, xem ra chúng ta rất có duyên với nhau đấy!" Ngoài mặt nói thế nhưng đáy lòng anh đã âm thầm cười lạnh. Người này tuy tỏ vẻ rất khách khí nhưng trong lòng còn không biết âm mưu chuyện gì đâu. Mấy lần trước, hắn ta đều liên tục nhằm vào Tô Mang. Nên lợi dụng người này để bẫy nhà họ Dịch như thế nào đây nhỉ? Trương Minh Vũ bắt đầu âm thầm tính toán. Hạ Hâm Điềm lạnh nhạt liếc mắt một cái rồi dời mắt sang nơi khác. Hàn Thất Thất thậm chí còn chẳng có ý định ngẩng đầu nhìn. Dịch Thanh Thần tươi cười bắt tay với Trương Minh Vũ, sau đó đưa mắt nhìn Hạ Hâm Điềm và Hàn Thất Thất. Không thấy Tô Mang ở đây, Dịch Thanh Thần thoáng thất vọng. Nhưng ngay sau đó, hắn ta lại ngây ngẩn người ra. Ánh mắt hắn ta gắn chặt lên người Hạ Hâm Điềm, tròng mắt như thể sắp rơi ra ngoài. Trương Minh Vũ liếc thấy, nụ cười nhạt treo trên môi càng thêm lạnh lẽo.