Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 587: Nói nghe cũng khí thế lắm



Hạ Hâm Điềm lo âu sốt sắng nói: "Thôi xong rồi, đúng là tới tìm chúng ta rồi!"  

"Chúng ta phải làm sao đây? Chạy mau đi thôi!"  

Hàn Thất Thất cũng lúng túng phối hợp: "Đúng vậy, bọn họ đông như thế, nhỡ mà lột hết đồ của tôi thì phải làm sao bây giờ?"  

Phụt!  

Trương Minh Vũ suýt thì hộc ra một ngụm máu.  

Nói cái gì vậy chứ...  

Nhưng đáy mắt Dịch Thanh Thần lại lóe lên một tia hưng phấn.  

Chẳng mấy chốc, đám người kia đã đến trước mặt bọn Trương Minh Vũ.  

Kẻ cầm đầu là một gã béo!  

Gã béo này bước một bước, những thớ thịt trên người đều phải rung lên mấy chập, đã thế vóc người còn không cao.  

Tổng thể mà nói, bề ngang sắp bằng chiều cao rồi.  

Sau đó, Dịch Thanh Thần đã đứng ra, lạnh lùng nói: "Này người anh em, các người muốn gì hả?"  

Trương Minh Vũ chau mày, lẳng lặng đứng một bên.  

Anh muốn xem xem bọn này định diễn thế nào.  

Gã mập bước lên một bước, cười lạnh bảo: "Chả muốn gì, chỉ nghe nói bên này có hai người đẹp, cho nên muốn tới chơi tí mà thôi".  

Hạ Hâm Điềm làm bộ sợ sệt rúm người, dựa sát vào Trương Minh Vũ.  

Trương Minh Vũ hơi giật mình.  

Cảm giác mềm mại dán chặt nơi cánh tay thế này, thật sự rất... quái dị!  

Hàn Thất Thất thấy thế cũng cắn chặt răng, nhào tới bên còn lại.  

Cô ta nhanh chóng kéo cánh tay Trương Minh Vũ, ôm chặt lấy.  

Shhh!  

Trương Minh Vũ hít mạnh một hơi.  

Cảm giác này...  

Dịch Thanh Thần trừng mắt nhìn, con ngươi như sắp rơi ra đến nơi, hắn ta ước ao và đố kị muốn chết!  

Một lát sau, Dịch Thanh Thần mới cất giọng quát lên:"Láo xược! Những người này đều là bạn của tôi, các người là thứ gì mà dám chọc vào bổn thiếu gia hả?"  

Hắn ta dõng dạc nói, nghe khí thế cực kì.  

Gã mập run mạnh lên một cái, ánh mắt thoáng lóe một tia sợ sệt.  

"Tôi... Tôi..."  

Gã lắp bắp hồi lâu nhưng đến một câu hoàn chỉnh cũng nói không nổi.  

Nụ cười trên môi Trương Minh Vũ càng thêm đậm nét.  

Dịch Thanh Thần cũng ngơ người, vội vã đưa mắt ra hiệu.  

Bấy giờ gã mập mới tỉnh táo lại, vờ cứng miệng quát lớn: "Ông... ông mày chính là bá chủ khu này! Mày thì là thứ... thứ gì!"  

Dịch Thanh Thần thở phào nhẹ nhõm, lại lần nữa quát to: "Tôi đây chính là cậu cả nhà họ Dịch, khuyên các người một câu, tốt nhất nên cút ngay đi, bằng không tôi sẽ không tha cho các người đâu".  

Nói nghe cũng khí thế lắm.  

Gã mập khinh thường nói: "Nhà họ Dịch với nhà họ giã gì, tao chưa từng nghe nói đến".