Mọi người nhìn qua thì thấy anh Long đang đưa đàn em đi vào. Vương Long buồn bực, không hề khách khí mắng: "Mày là cái thá gì mà đòi gặp tao?" "Cút cút cút!" Nói xong liền gọi điện! Hít! Tiếng hít sâu lập tức vang lên! Vương Long sững sờ. Gì vậy? Quay đầu nhìn lại, mọi người đang trợn tròn mắt nhìn ông ta! Hai người phụ nữ cũng sững sờ. Một giây sau, tất cả bảo vệ xông đến cạnh anh Long, cung kính nói: "Chào anh Long!" Bốp! Vương Long kinh ngạc! Thả tay ra, điện thoại rơi thẳng xuống đất! Người này... là anh Long? Một giây sau, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Vương Long! Dám xưng huynh gọi đệ với anh Long? Thế mà không quen? Anh Long lạnh lùng nhìn, quay người cung kính nói: "Cô chủ, cậu Minh Vũ! Xử lý mấy tên này thế nào ạ?" Hít! Tiếng hít hơi lại vang lên! Mọi người sắp điên đến nơi rồi! Anh Long... tỏ ra cung kính như vậy với Trương Minh Vũ và Hàn Thất Thất sao? Hai người này... có thân phận gì? Mọi người đều trợn tròn mắt! Vương Long và hai ả phụ nữ đều sững sờ! Trợn mắt há mồm!Trương Minh Vũ thầm cảm thấy bất lực. Vốn định âm thầm xử lý cho xong chuyện này. Nhưng... âm thầm khó quá! Trương Minh Vũ cười nói: "Bảo ông ta trả tiền công cho công nhân, người thì tùy các người xử lý". Anh Long cung kính gật đầu nói: "Vâng!" Nói xong ông ta liền vung tay lên. Tất cả bảo vệ nháy mắt vây quanh đám Vương Long! Khóe miệng ông ta điên cuồng co giật! Ông ta ngớ người luôn rồi! Hai người phụ nữ và người đàn ông đeo kính run rẩy, trong mắt chỉ còn lại sự tuyệt vọng!