Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 641



Bản năng mách bảo, anh kéo mạnh cánh tay Lâm Kiều Hân, chân lùi lại phía sau cực nhanh.  

Rầm!  

Một tiếng động cực lớn vang lên.  

Bóng đen nọ đã vững vàng đáp xuống đất, trông cao lớn lừng lững như người khổng lồ.  

Trương Minh Vũ đã lùi về phía sau ba, bốn mét, định thần và đưa mắt nhìn lên, con ngươi tức thì co rút lại.  

Bóng đen kia đáp xuống đất, hai chân đã giẫm vỡ mặt sân, tạo thành hai cái hố to.  

Sức lực thế này... mạnh cỡ nào?  

Trương Minh Vũ trợn mắt, lòng vô cùng kinh ngạc.  

Lâm Kiều Hân túm chặt cánh tay Trương Minh Vũ, căng thẳng tột cùng.  

Trương Minh Vũ vội hạ giọng trấn an cô: "Đừng hoảng, cô cứ lái xe đi khỏi nơi này, để bọn tôi chặn người, hiểu chưa?"  

Lâm Kiều Hân vội vàng gật đầu.  

Nhưng Trương Minh Vũ biết, anh không đánh lại người này!  

Rầm, rầm!  

Tiếng bước chân nặng nề vang lên.  

Trương Minh Vũ ngẩng đầu nhìn, gã khổng lồ phía trước đã cất bước chậm rãi đi tới.  

Mỗi bước chân đều đặc biệt nặng nề.  

Trương Minh Vũ híp mắt, thân thể lập tức căng thẳng, các cơ bắp thít chặt.  

Sức lực cỡ này đã hoàn toàn vượt ngoài trình độ đối kháng của anh.  

Nhưng giờ đây, chỉ có một lối thoát.  

Anh phải cầm chân gã khổng lồ này thì Lâm Kiều Hân mới có cơ hội chạy trốn.  

Chỉ lát sau, gã khổng lồ kia đã tới trước mặt Trương Minh Vũ, vung nắm đấm về phía anh.  

Nắm tay xé gió lao nhanh tới.  

Ực!  

Trương Minh Vũ gian nan nuốt nước miếng, vội đẩy Lâm Kiều Hân ra.  

"Đi mau!"  

Anh quát to, chân cũng cấp tốc lùi lại.  

Lâm Kiều Hân loạng choạng lệch sang bên cạnh, ánh mắt tràn ngập lo lắng.  

Trương Minh Vũ... lại một lần nữa che chở cho cô!  

Gã khổng lồ kia lao lên, Lâm Kiều Hân cắn chặt răng, lòng lo lắng khôn kể.  

Trương Minh Vũ không có tâm tư để ý tới, anh đang dán chặt mắt quan sát từng cử động của gã khổng lồ kia.  

Giây lát, nắm tay kia lại lần nữa lao tới.  

Nắm đấm chưa đến, Trương Minh Vũ đã cảm nhận được luồng gió bén nhọn ập tới.  

Ngay khi Trương Minh Vũ chuẩn bị phản kích để kéo dài thời gian cho Lâm Kiều Hân chạy thoát, một bóng người bỗng xuất hiện trước mặt anh.  

Hả?  

Trương Minh Vũ mở to mắt.  

Uỳnh!  

Ngay sau đó, một tiếng va chạm cực mạnh vang lên.  

Hai nắm tay va chạm vào nhau, gã khổng lồ kia bị đẩy lùi lại.  

Trời!