Trương Minh Vũ nhẹ nhàng tăng lực tay lên. "A!" Ngay sau đó, Lâm Tuấn Minh đau đớn gào to, tiếng kêu la vang vọng khắp phòng. Ngón tay đau như đã gãy, Lâm Tuấn Minh ưỡn thân thể theo bản năng, rướn người về phía Trương Minh Vũ. Sau đó, anh ta quỵ luôn xuống đất. Phịch một tiếng. Trương Minh Vũ cũng giật thót cả người vì tiếng gào bất thình lình ấy, bèn vội vàng buông tay ra. Khi anh cúi đầu nhìn lại, đã thấy Lâm Tuấn Minh thẳng cứng lưng quỳ gối ngay trước mặt mình. Trương Minh Vũ trợn mắt há hốc miệng, nói: "Khách khí thế cơ à?" Anh vừa thốt ra câu ấy, toàn bộ phòng khách lâm vào một sự tĩnh lặng chết chóc. Tình huống này là sao? Lâm Tuấn Minh bị hạ đo ván trong một chiêu? Đau đến đứt gan đứt ruột? Thậm chí còn quỳ luôn xuống đất? Có phải vị trí bị đảo lộn rồi không nhỉ? Cả đám người khiếp sợ trừng mắt nhìn. Điều quan trọng nhất là, tư thế quỳ của Lâm Tuấn Minh thực sự quá chuẩn... Lâm Kiều Hân đã sợ ngây người, mắt cô như bừng sáng. Trương Minh Vũ... thật quá lợi hại! Một giây sau, Lâm Tuấn Minh cũng đã hoàn hồn, đồng thời xấu hổ không thể tưởng nổi. Anh ta cắn chặt răng, một lần nữa vươn ngón tay. Trong tích tắc, toàn thân anh ta nhảy bắn lên trên không, lao thẳng vào Trương Minh Vũ. Mẹ kiếp! Đánh lén! Trương Minh Vũ chửi thầm, nhưng may thay, tốc độ của Lâm Tuấn Minh vẫn rất chậm. Anh lại xòe tay, tóm chặt ngón tay đối thủ. Sau đó, nhẹ nhàng siết một cái... Phịch! Lâm Tuấn Minh lại một lần nữa quỳ xuống... Trương Minh Vũ nhếch miệng cười bảo: "À thì... Hôm nay cũng không phải dịp lễ tiết gì... Không cần khách khí thế". Ha ha! Lâm Kiều Hân nghe anh nói thế, lập tức không khống chế nổi bèn cười ra tiếng. Trương Minh Vũ... thật khiến cô bất ngờ hết sức. Lâm Quốc Phong và bà cả nhà họ Lâm đều đã choáng váng. Vừa mới còn hùng hổ đe dọa, nhưng giờ đây... Bà cả lo lắng hỏi: "Tuấn Minh, con... con làm sao thế?" Thể diện đã mất sạch rồi! Lâm Tuấn Minh híp mắt, lửa giận trong lòng đã hừng hực cháy. Anh ta lại bị thứ vô dụng này khiến cho... Chìm trong cơn giận dữ điên cuồng, anh ta hoàn toàn quên mất vì sao mình tấn công đối thủ hai lần đều thất bại! Ngay sau đó, Lâm Tuấn Minh đứng phắt dậy, hung hăng đánh ra một quyền. Không phải chỉ dùng một ngón tay sao? Trương Minh Vũ tức giận trừng mắt, tay vẫn bình thản tiếp chiêu. Những người xung quanh cũng bị bất ngờ, liên tiếp chỉ trỏ bàn tán.