Cô gái kia cứ nhìn chằm chằm vào anh. Thế là anh lại càng lúng túng. Dường như anh nhìn thấy vẻ nóng bỏng trong ánh mắt của cô ấy. Mãi lâu sau, anh mới gượng gạo nói: “Người đẹp, hay là… chị cứ nghỉ ngơi trước đi nhé!” Anh thực sự không thể hiểu nổi rốt cuộc cô ấy đang muốn làm gì… Cô ấy khẽ hé miệng, nhẹ nhàng đáp: “Ừ, em cũng mệt rồi. Nên nghỉ ngơi thôi”. Phù! Trương Minh Vũ thở phào một hơi, mỉm cười nói: “Được, tôi cũng về nghỉ đây”. Trương Minh Vũ đã nói vậy rồi mà cô ấy vẫn không thèm động đậy… Anh lại càng ngớ người. Không phải cô ấy bảo anh nghỉ ngơi à? Phải cho anh ra ngoài trước đã chứ… Anh chưa kịp nghĩ ngợi gì nhiều đã nghe thấy giọng nói êm tai của cô ấy vang lên bên tai: “Chúng ta nghỉ ngơi cùng nhau”. Hả? Anh tức thì sợ ngây người!Nghe lầm sao? Ánh mắt Trương Minh Vũ vô cùng mê man. Một lúc sau, Trương Minh Vũ lúng túng mỉm cười: "Chị nói gì vậy?" Trên mặt cô gái kia lộ ra nụ cười xấu xa, cô ấy nói: "Chị bảo là cùng nghỉ ngơi đi". Câu nói này vô cùng rõ ràng! Tim Trương Minh Vũ đập vô cùng nhanh. Người đẹp này cởi mở vậy sao? Ực! Trương Minh Vũ lại nuốt nước bọt, khó khăn đáp: "Tôi có chút việc bận, người đẹp chị mau nghỉ ngơi đi". Không chịu được đâu! Nói xong, Trương Minh Vũ liền duỗi tay ra kéo tay nắm cửa. Nhưng chưa kịp chạm đến thì anh đã cảm thấy tay mình bị ai đó nắm lấy! Trương Minh Vũ nhíu mày, dùng sức giãy ra. Nhưng đột nhiên phát hiện ra tay mình không cử động được! Sức mạnh kiểu gì vậy? Trương Minh Vũ kinh ngạc! Tuy nhiên chưa kịp nghĩ nhiều, anh đã cảm nhận được sức mạnh từ tay truyền tới! Trương Minh Vũ bị ép xoay người, quay lưng lại cô gái kia! Cơn đau ở vùng vai truyền đến, Trương Minh Vũ không dám cử động! "Người đẹp, chị làm gì vậy?", Trương Minh Vũ hít sâu một hơi, cảnh giác hỏi. Dẫn sói vào nhà rồi sao? Cô gái kia không nói gì, chỉ khẽ dùng sức, đẩy Trương Minh Vũ tiến lên! Trương Minh Vũ bị đau, chân cũng bị ép cử động! Chẳng mấy chốc, hai người họ đã di chuyển đến bên giường! Cô gái kia khẽ đẩy! "Á!"