Lâm Diểu cũng hoảng sợ giật mình, vẻ mặt hoang mang. Trương Minh Vũ lắc đầu ngán ngẩm. Tiếng hét cao vút ấy lập tức thu hút sự chú ý của những người xung quanh. Tất cả mọi người tức thì quay sang nhìn. Khi thấy Hàn Thất Thất, đám đàn ông đều ngơ ngẩn. Hàng lông mày rậm của Hàn Thất Thất hơi nhăn lại, ánh mắt đầy bực bội. Đến lúc này, cô nhân viên mới sực tỉnh, vẻ hoảng sợ thoáng qua trong mắt. Sao nhiều người nhìn thế này... Cô gái kia đập bàn cái rầm, đứng dậy quát: "Cô... cô nói năng kiểu đó với ai đấy! Đây là công ty Thiên Minh đấy có biết không! Cô là cái thá gì chứ!" "Chát!" Tiếng bạt tai chát chúa vang lên. Trương Minh Vũ nhìn mà hai mắt muốn rớt ra ngoài. Hàn Thất Thất này... như bà chằn lửa ấy! Nhưng nghĩ lại thì anh cũng bình tĩnh hơn. Dù gì trước đây Hàn Thất Thất cũng... Chẳng qua là do công việc dạo này nên mới hiền hiền đi một tí thôi. Cô gái kia che mặt, chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Những người xung quanh đều trợn trừng hai mắt, không dám tin vào những gì mình vừa nhìn thấy. Thật lâu sau, cô gái kia gân cổ lên hét: “Bảo vệ!” Tiếng bước chân dồn dập vang lên ngay sau đó. Trương Minh Vũ ngoái đầu lại nhìn, đó là hai người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi mặc đồng phục bảo vệ. Đội trưởng cau mày, lo lắng hỏi: "Có chuyện gì thế?" Cô nhân viên khóc lóc mách: "Mấy người này đánh tôi! Đuổi họ ra ngoài nhanh lên!" Trương Minh Vũ nhíu mày. Bảo vệ nhăn mặt, nói với vẻ khó chịu: "Cô gái, sao cô đánh người ta vậy?" Trương Minh Vũ phì cười. Ít ra còn biết hỏi một câu, cuối cùng cũng gặp được một bảo vệ bình thường. Hàn Thất Thất kiêu ngạo đáp: "Cô ta đáng đánh". Nhưng giữa lúc đó, một giọng nói hoảng hốt vang lên: "Đã xảy ra chuyện gì?" Anh lại nhướng mày. Quay đầu sang, anh thấy một cô gái mặc đồ công sở đi tới. Đó là một người xinh đẹp, quần áo gọn gàng chỉnh tề. Bảo vệ vội vã nói: "Trưởng phòng Trương, Phỉ Phỉ nói... cô ấy bị đánh..." Trưởng phòng Trương chau mày, gắt gỏng hỏi: "Sao anh đánh cô ấy?" Trương Minh Vũ ngẩn ra. Hàn Thất Thất lạnh nhạt đáp trả: "Tôi nói rồi, cô ta đáng đánh!" "Công ty các cô tiếp đón khách hàng bằng thái độ như thế này đây à?” Trương Minh Vũ nhoẻn miệng cười.