Say Nắng

Chương 2: Hợp Đồng



Lớp trưởng Lâm từ từ mở tờ giấy bên cạnh ra

"Lê Hoàng Khải Minh"

Tôi trợn tròn mắt trong tiếng ồ to của mọi người, hoá ra không phải là người kia may mắn bốc phải tôi, mà là tôi may mắn bốc phải cậu ta

Lê Hoàng Khải Minh - hotboy khối 11 ( kinh tế, tinh tế, thực tế, tử tế) 10/10 quá hoàn hảo, lực học của Minh thì khỏi phải nói, giải nhất thành phố môn Hoá Học

Kiểu éo gì mà người toàn năng như Minh lại viết văn cùng tôi? Tôi biết nó vì nó nổi tiếng vcl chứ nói là đụng mặt còn chưa từng 1 lần, Minh nó hướng nội lắm, trừ việc trả lời câu hỏi của thầy cô trên lớp thì tôi chưa thấy nó nói 1 câu nào với bạn học

Suy nghĩ một lúc, tôi quay xuống liếc mắt về phía Minh, khi nhận ra nó đang bị ai đó nhìn chằm chằm, ánh mắt Minh cũng không chịu để yên, tôi nhìn nó - nó nhìn tôi

Rồi là đang đấu xem đứa nào chớp mắt trước hả,

Minh trầm ngâm một lúc, nhận ra ý tứ không mấy tốt đẹp của tôi, nó nhếch đôi lông mày với ngữ điệu thản nhiên, như kiểu muốn bổ vào mặt tôi và nói "có nhìn bố mày cũng éo quan tâm"

Ai nhìn lại nghĩ chúng tôi đang liếc mắt đưa tình chứ chẳng phải đang đấu khẩu nhau một cách hừng hực khí thế, không! Người hừng hực khí thế có mỗi tôi, còn nó thản nhiên vcl

Về tới nhà tôi ném cặp sang một bên giường chờ chị gia sư thân yêu của tôi đến dạy thêm môn Anh

- Bé Dương, chị đến rồi nè

Chị Ly bước rón rén vào phòng, tôi ngước mắt ra nhìn bà chị rồi phán một câu

" sao thế? Ma đuổi à"

"Không! Bác gái đang ngủ ngoài sofa, chị không muốn làm phiền"

Ly nói xong tôi ngạc nhiên đáp "mẹ em ngủ ngoài sofa hồi nào vậy? Sao em không biết" chị Ly đứng hình mất vài giây sau câu nói của tôi, nhận ra từ nãy đến giờ mình như người mất hồn, tôi nhéo má mình mấy cái cho tỉnh táo hẳn, Ly bước qua cặp sách tôi rồi tiến lại chỗ ngồi, dơ bịch đồ ăn trên tay lắc lắc hỏi"mắc vào con đ.ĩ tình yêu rồi à bé?"

Dương "..."

Ly cái gì cũng giỏi, giỏi nhất là bịa chuyện

Tôi ngồi nhâm nhi bịch đồ ăn vừa tâm sự chuyện đời với bà chị, Tôi không nhớ chúng tôi đã nói những gì, nhưng về sau khi mẹ tỉnh dậy, Ly đã ép tôi ngồi học tập một cách đàng hoàng

\=

Tôi và Minh thống nhất lịch vào buổi chiều thứ 2 ở thư viện, tôi nghĩ rằng nơi đó không đông người cho lắm, thích hợp để chúng tôi bàn luận, hoặc có thể là... Cãi nhau?

Tôi đến sớm hơn Minh 5 phút, chúng tôi ngồi đối diện nhau không ai nói ai câu nào, nhiều lúc tôi tự khơi chuyện để cắt đứt cuộc đối thoại bằng mắt này, nhưng hỏi Minh thì nó chỉ gật hoặc lắc chứ không có trạng thái gì thêm, đến khi tôi nhận thấy mắt Minh nhìn chằm chằm vào một đôi nam nữ bàn cuối, vì bản tính tò mò tôi cũng liếc mắt theo...

Ồ! Là Em Lê Kiều Hoa 10A5 đây mà, hot face cả trường không ai là không biết, Minh nhìn chằm chằm như vậy? Nó có ý gì

Đầu tôi không ngừng suy đoán, đến cuối kết quả tôi đúc kết được từ những lần đọc tiểu thuyết diệt trà xanh tôi rút ra kết luận : Minh thích em Hoa và đang ghen với bạn nam đi cùng, hahaaa, quá chuẩn không thể nào lệch đi đâu được

Thấy Minh mắt không rời, tôi nhướng người lên vỗ vai cậu, lông mày giật giật ra hiệu đến đôi nam nữ kia, Minh khó hiểu nhìn tôi

Giọng tôi nhỏ nhỏ khe khẽ chỉ bàn mình nghe thấy "tao giúp mày nhổ hoa tận gốc" câu nói của tôi chứa không ít ẩn ý, Minh không hiểu nhưng cũng không hỏi gì thêm, làm tôi tưởng IQ siêu cao đã loang được những thứ tôi vừa nói, nhưng mà

Cái gì cũng cần điều kiện chứ, không có tí chần trừ nào, Tôi cầm lấy đôi tay đang nghí ngoáy viết, mặt hớn hở không thôi

Thấy hành động thân thiết đến kì lạ của Đinh Ngọc Ánh Dương, Minh bất giác rụt tay về, giọng nó trở nên xa lánh" Mày làm gì thế?"

Nhìn biểu cảm khó coi của nó kìa, muốn trêu quá nhưng thôi, tôi cần lợi ích "Muốn tao giúp mày thì bây giờ mày tự viết văn rồi nộp cho cô, tao không nhúng tay vào, nhưng vẫn phải ghi công và share tiền"

Minh dù không hiểu tôi nói gì nhưng vẫn bôi đểu tôi bằng một câu chảnh cún "Khôn như chó"

Vâng bạn ơi, mình khôn mình mới biết cách tán đổ em Hoa cho bạn, bạn dở cái thái độ gì ra với mình đấy nhỉ, tôi thầm nghĩ

Thấy điệu bộ thờ ơ của Minh, tôi giơ đôi giấy trắng tinh, viết một văn bản kí kết dài thật dài, trình bày lý do cẩn thận đàng hoàng, ở thư viện trường tôi có máy photo, tôi chạy lại quầy photo thêm 1 bản nữa và đưa cho Minh

Minh nhận lấy tờ văn bản tay do tôi viết tỉ mỉ nắn nót, rồi đọc nội dung của nó, 2 phút đồng hồ trôi qua, tôi vẫn đứng đấy đàm phán với Minh Tổng về việc kí hợp đồng giữa 2 công ty

Minh bật cười thành tiếng, vì nội dung của nó quá là nhảm, đấy là khinh thì đúng hơn ấy, tôi học Văn khá giỏi nên cách viết cũng làm người đọc thuận mắt, không gây bứt rứt, sao nó lại cười, tôi đưa ra lý do có thiệt cho nó xíu nào không? Không hề nhé